“Nếu như cậu dám làm tổn thương con gái tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu!”
“Mẹ nó! Con mẹ nó ông còn không biết xấu hổ mà uy hiếp tôi? Có phải là muốn bức mặt hay không?”
Lâm Dật đem tất cả tinh túy của quốc gia phiên dịch thành tiếng Anh một cách chuẩn xác, Andy Moore nghe xong lập tức xì khói.
“Hay ông vẫn cho rằng lão tử là người tốt tính? Cứ như vậy mà cho qua một súng của ông?” Lâm Dật nói:
“Hôm nay tôi đặt lời này ở đây, ông có thể bảo con gái của ông đến Trung Hải. Nhưng nếu cô ấy dám bước vào sân bay một bước, tôi cam đoan cô ấy sẽ không thể lên máy bay được nữa, không tin thì ông thử một chút.”
Nói xong, Lâm Dật cúp điện thoại.
Bởi vì cái gọi là cao thủ so chiêu, là phải biết điểm dừng.
Đối với Lâm Dật mà nói, nói tới đây là được, tiếp theo nên làm như thế nào thì nên để cho chính bọn họ chọn mới tốt.
Sau khi cúp điện thoại không bao lâu, Kỳ Hiển Chiêu đi vào từ bên ngoài.
“Lâm tổng, người của Intel và AMD đều liên hệ với chúng ta, muốn cùng chúng ta thảo luận về nghiệp vụ Chip 3.0.”
“Người phụ trách đàm phán của hai công ty này là ai?”
“Mới đầu, đều nói là sẽ phái Phó tổng giám đốc tới, nhưng bên Intel vừa mới điện thoại tới, thay đổi nói rằng tổng giám đốc Andy Moore của bọn họ gần đây sẽ tới Trung Hải một chuyến, nói muốn tự mình đàm phán nghiệp vụ này với anh.”
“Được rồi, chuyện Andy Moore tôi sẽ tự mình tiếp đón, bên phía AMD, anh, Viện Viện và Điền Nghiên đi là được.”
Lâm Dật sắp xếp rất hợp lý, cũng rất phù hợp với quy trình thương nghiệp.
Đối phương phái Phó tổng giám đốc tới, phía bên mình, cũng phái người có chức vụ tương đương tới tiếp đãi, hơn nữa còn là ba người, xem như đã cho đủ mặt mũi.
Nhưng Kỳ Hiển Chiêu lại không biết hết những ngóc ngách bên trong, còn tưởng rằng Lâm Dật chỉ đơn thuần là xuất phát từ góc độ thương nghiệp.
“Lâm tổng, cần phải nhanh chóng chứng thực nhãn hiệu điện thoại di động một chút, chúng tôi đã họp và thảo luận ra mấy phương án, vừa lúc ngài có thời gian thì nhìn một chút.”
“Được, để đó đi.”
Để văn kiện trên tay xuống, Kỳ Hiển Chiêu quay người rời khỏi văn phòng.
Trên văn kiện có mười cái tên, hơn nữa còn thiết kế cả logo.
Trong đó có mấy cái nhìn quả thực cũng không tệ, nhưng cũng có mấy cái, xác thực rất low.
Không có gì bất ngờ xảy ra thì những cái tên low này hẳn đều là của Hà Viện Viện.
Nhìn thoáng qua, Lâm Dật liền đặt ở bên cạnh, mấy chuyện như đặt tên này, đoán chừng Kỷ Khuynh Nhan sẽ cảm thấy rất hứng thú.
Thời điểm chiều tối, Lâm Dật lái xe đến tập đoàn Triều Dương đón Kỷ Khuynh Nhan tan làm.
“Điện thoại mới sắp được đưa ra thị trường, vẫn chưa xác định được tên, em giúp anh suy nghĩ một chút.”
Đúng như Lâm Dật nghĩ, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy rất hứng thú đối với mấy loại chuyện như đặt tên này.
“Ừm, anh là học tra, mấy loại chuyện này đành phải nhờ người có bằng cấp cao như Lâm phu nhân đây tới đảm nhiệm rồi.”
“Suy nghĩ này của anh còn được.” Kỷ Khuynh Nhan cười hì hì gật đầu nói, sau đó suy tư vài giây đồng hồ, “Nếu không cứ gọi là tháng năm đi.”
“A? Tháng năm? Tại sao lại lấy tên này?”
“Bởi vì hai chúng ta quen biết nhau vào tháng năm, em cảm thấy rất có ý nghĩa kỷ niệm.”
“Vậy liền nghe theo em, gọi là tháng năm vậy.”
“Ai da, anh cũng không thể hoàn toàn nghe theo em như vậy được, cũng nên nói một chút ý kiến của anh chứ. Biết đâu linh quang trong anh chợt lóe, nghĩ ra được tên hay hơn so với em thì sao.”
“Ừm ừm~” Lâm Dật nghĩ một lát, “Anh nghĩ là, phải căn cứ vào điểm sáng nhất của điện thoại di động để để đặt tên, cho nên anh muốn gọi nó là điện thoại di động 91.”
“Điện thoại di động 91 sao?” Kỷ Khuynh Nhan nhíu mày nghĩ một lát, “Dùng con số để đặt tên không phải là quá tùy ý rồi hay sao? Với lại em nhớ lúc trước hình như cũng có một cái App tên như vậy.”
“Cái phần mềm đều đã là quá khứ, không liên quan đến chúng ta.”
“Nhưng điểm sáng nhất của điện thoại di động này chính là giá cả, có liên quan gì tới 91 sao?”
“Ngạch... Em nói như thế có vẻ như cũng có lý.” Lâm Dật lại nghĩ một chút, “Gọi là điện thoại di động Thảo Lưu thì thế nào, cỏ có sức sống mãnh liệt như vậy, biểu thị cho nhãn hiệu này của chúng sẽ phát triển không ngừng.”
“Nhưng em vẫn cảm thấy, không dễ nghe như tháng năm của em.”
“Ngạch... Vậy gọi là tháng năm đi.”
“Ừm, anh đặt tên thật sự không dễ nghe, vẫn nghe theo em thì hơn.”
Hành động của Kỷ Khuynh Nhan đã thể hiện ra tính cách dân chủ của một người bạn gái Trung Quốc một cách hoàn mỹ.
Anh có ý kiến gì đều có thể nói, nhưng sau đó đều sẽ tìm lý do để từ chối.
Thao tác này đúng là rất Trung Quốc.
Sau khi đặt tên, hai người nhàn rỗi nhàm chán, ngồi ở trên ghế sô pha xem tivi.
“Hình như là còn mấy ngày sẽ đến Tết m Lịch, anh có dự định gì hay không.”
“Cũng không có dự định gì cả.” Lâm Dật thuận miệng nói:
“Quần áo mới đều đã mua xong, anh sẽ trở về trước mấy ngày, sắm cho bọn họ chút đồ tết, mua chút pháo, năm này coi như là qua.”
“Nhưng đây là cái Tết đầu tiên mà hai chúng ta ở cùng một chỗ, anh có cảm thấy không giống như bình thường không?”
Đối mặt với dạng tra khảo linh hồn này, Lâm Dật ngược lại là đã xe nhẹ quen đường, dễ như trở bàn tay.
“Đương nhiên, bởi vì ông trời đã đem đến bên cạnh anh một người không giống với bình thường, đừng nói là năm mới này không giống với bình thường, từ ngày đầu tiên biết em, thế giới của anh đã biến thành muôn màu muôn vẻ.”
“Thôi đi, anh gạt người.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Ngày đầu tiên chúng ta gặp mặt, là ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, anh đối với em còn không nóng không lạnh đây này.”
Câu trả lời như vậy, cũng nằm trong dự liệu của Lâm Dật.
Lúc đối mặt với tra khảo linh hồn của bạn gái, nếu như quá khoa trương thì sẽ lộ ra vẻ giả dối, không hề có thành ý.
Cho nên lúc này, phải đưa ra phản kích thích hợp.
Mà tại vòng này, khí thế của bản thân là quan trọng nhất.
“Sai, còn vô cùng sai! Em thật sự khiến anh quá thất vọng!”
Kỷ Khuynh Nhan bị làm không cho hiểu chuyện gì.
“Sai chỗ nào rồi?”
“Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt là ở đại sảnh tầng một của công ty. Đó là lúc anh vừa đi làm ngày đầu tiên, anh cầm lý lịch đến bộ phận nhân sự báo danh, thì thấy em đi giày cao gót, khoác áo khoác màu vàng nhạt đi ra từ trong thang máy. Lúc đó anh đã bị em mê hoặc, cho nên lúc phỏng vấn, anh đã dồn hết sức lực, dù là đối mặt với đủ kiểu nhục nhã của HR, cũng không tức giận chút nào, sau đó trở thành một thành viên của tập đoàn Triều Dương, chính là vì để có thể đến gần em một chút. Vậy mà em lại không nhớ rõ, thật sự là khiến cho người ta thương tâm mà.”
Kỷ Khuynh Nhan bị Lâm Dật nói thì có chút chột dạ.
“Có đúng thật là vậy không? Sao em lại không có một chút ấn tượng nào vậy?”
Lâm Dật: Em không có ấn tượng là đúng rồi.
Bởi vì đây đều là anh nói bừa.
“Bởi vì lúc đó em căn bản là không có coi trọng anh.” Lâm Dật tự mình lắc đầu thở dài, “Anh đem tim mình hướng đến trăng sáng, nhưng trăng sáng lại chiếu xuống cống rãnh a.”
“Nào có, có thể là em quá bận rộn, không có chú ý tới anh.”
“Mới không phải vậy, em còn nhìn thoáng qua anh nữa, sau đó cũng không thèm phản ứng đến anh, quay đầu bước đi.”
“Thật sao?”
Kỷ Khuynh Nhan cũng có chút buồn bực.
Lâm Dật lớn lên đẹp mắt như vậy, cho dù lúc đó mình không có ý nghĩ gì với anh ấy thì cũng sẽ nhìn thêm một chút, sao có thể quay đầu bước đi được?
“Cái gì mà thật hay giả? Em chính là đang muốn chối bỏ trách nhiệm của mình!”
“Được, được, được, em biết sai rồi, Lâm tiên sinh, tha thứ cho em một lần có được không? Mua~”
------
Dịch: MBMH Translate