Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 939 - Chương 937. Vậy Có Phải Là Em Sẽ Trở Thành Thôn Nữ Không?

Chương 937. Vậy Có Phải Là Em Sẽ Trở Thành Thôn Nữ Không?
Chương 937. Vậy Có Phải Là Em Sẽ Trở Thành Thôn Nữ Không?

Ba ~~

Lâm Dật vỗ lên mông Kỷ Khuynh Nhan một cái, “Lần sau còn dám hay không.”

“Không dám không dám, với lại cũng không có lần sau.”

“Vậy thì còn được.”

Nói chuyện phiếm với Kỷ Khuynh Nhan một hồi, hai người liền lần lượt rửa mặt rồi trở về phòng nghỉ ngơi.

Mà lúc này, Lâm Dật cũng có chút không chờ nổi nữa.

Bởi vì nhiệm vụ cuối cùng của nghề streamer đã hoàn thành, có thể mở ra nghề nghiệp mới.

Về đến phòng, Lâm Dật gọi hệ thống ra.

“Mở ra nghề nghiệp mới.”

【 Nghề nghiệp mới: Nông dân. 】

【 Mức độ hoàn thành nghề nghiệp: 0%. 】

【 Mời ký chủ nhận đại lễ của nghề nghiệp, 10 triệu nhân dân tệ, đất vàng. 】

“Nhận lấy!”

【 Nghề nghiệp mới đã mở ra. 】

【 10 triệu nhân dân tệ sẽ được gửi đến tài khoản. 】

【 Đất vàng nằm trong ga-ra của biệt thự số 1. 】

Sau khi mở ra nghề nghiệp mới, Lâm Dật cũng không vội đi xuống nhận thưởng, mà để qua mấy giờ, chờ khi Kỷ Khuynh Nhan ngủ say mới đi xuống.

Lâm Dật cũng không sợ Kỷ Khuynh Nhan sẽ tỉnh.

Lấy chất lượng giấc ngủ của cô thì nếu như không xảy ra thiên tai quan trọng, bình thường sẽ không tỉnh giữa chừng.

Đến nhà để xe, Lâm Dật nhìn thấy bên cạnh FAW có cái hộp chuyển phát nhanh Thuận Phong rộng nửa mét vuông.

“Hệ thống, có phải là Thuận Phong cho cậu tiền hay không, sao mỗi lần đều dùng dịch vụ chuyển phát nhanh của nhà bọn họ vậy.”

【 Bí mật buôn bán, không thể trả lời. 】

“Mẹ nó, giả vờ giống như thật.”

Lâm Dật mở hộp chuyển phát nhanh ra, phát hiện bên trong có mười cái túi ni lông.

Màu đen này không hợp với màu vàng kia một chút nào.

Lâm Dật cầm trên tay rồi ước lượng, cảm thấy một túi nặng khoảng 1kg.

Lâm Dật cảm thấy những thứ này hoàn toàn không đủ để trồng trọt, trồng hoa còn tạm được.

Ngoài ra, bên trong còn có một túi văn kiện Thuận Phong, Lâm Dật tiện tay mở ra, phát hiện bên trong là khế đất.

Địa chỉ là tại thôn Hoan Hỉ, trấn Tứ Phương.

Ngoài ra còn có một tấm bản đồ kèm theo, phía trên có đánh dấu rõ ràng.

“Không chỉ có nhà và đất, còn có ao cá?”

【 Đúng thế. 】

“Nhưng cậu cho tôi chút bùn đất như thế sao mà đủ để trồng trọt chứ.”

【 Đất vàng thuộc về điều chế áp súc, có thể phối hợp với đất bình thường để sử dụng. 】

“Tôi đã đã hiểu.”

Cầm bản đồ và khế nhà nhìn qua một chút, Lâm Dật lập một kế hoạch đơn giản.

Đoán chừng nhiệm vụ này, phải tốn một khoảng thời gian mới có thể hoàn thành.

Bởi vì nửa chừng còn phải về ăn Tết.

Thu dọn đơn giản một chút, Lâm Dật đem đất vàng bỏ lại vào trong nhà để xe, sau đó về tới gian phòng.

Nhưng Lâm Dật vẫn chưa nghỉ ngơi, mà gọi hệ thống lên.

“Hệ thống, cậu cho tôi chiến lực cấp độ F là lấy từ đâu ra.”

Từ sau khi gặp phải người áo đen, vấn đề này vẫn luôn xoay quanh trong đầu Lâm Dật.

Ngoài mình ra, những người khác không có khả năng cũng có hệ thống, nhưng cách thức phát lực từ đan điền này, lại có rất nhiều người biết, chuyện này có chút kì quái.

【 Chiến lực chỉ là cách gọi khác, mà loại cách thức phát lực này bắt nguồn từ nền văn minh tiền sử, lưu truyền cho đến bây giờ, cũng không phải là bỗng dưng mà đến. 】

“Vậy sao những người kia lại biết?”

“Nền văn minh tiền sử trải rộng khắp nơi trên thế giới, sau khi con người phát hiện ra nó, đã học được phương pháp huấn luyện, cho nên mới có phương thức cận chiến như vậy.”

Sau khi nghe hệ thống giải thích, Lâm Dật mới hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Những cao thủ thời cổ kia hình như cũng không phải là bỗng dưng tạo ra, mà là bởi vì học được cách thức phát lực này.

Theo sự phát triển của xã hội khoa học kỹ thuật hiện đại, phương thức huấn luyện như thế dần dần xuống dốc, nhưng vẫn còn một số ít người nắm giữ trong tay.

Giống như người áo đen mà mình gặp phải lúc đó vậy.

“Hệ thống, cấp cao nhất hẳn là chiến lực cấp S đúng không.”

【 Đúng, dựa theo cách đánh giá của xã hội loài người, cấp mạnh nhất là S. 】

“Nếu như trình độ của tôi đạt đến cấp S, có phải sẽ có thể phi thăng thành tiên, hoặc là dùng thân thể đỡ đạn hạt nhân cũng không có vấn đề gì đúng không?”

【 Từ bỏ tưởng tượng, nhìn nhận hiện thực đi. 】

“Cút đi, nơi này đã không cần cậu nữa.”

Hệ thống không nói thêm gì nữa, Lâm Dật lại lâm vào trạng thái trầm tư.

Anh đang tự hỏi, nếu như lúc đó mình không bị thương, liệu có phải là đối thủ của người áo đen không?

Nhưng càng nghĩ lại càng không có một cái đáp án nào khẳng định cả.

Bởi vì thực lực của người kia quả thực rất mạnh.

Mình có một chút ưu thế về tốc độ và lực lượng, nhưng xét về kỹ năng cận chiến thì bản thân mình còn chênh lệch rất xa.

Hơn nữa lúc ấy, mình đã dùng hết toàn lực, nhưng đối phương có khả năng vẫn còn giữ lại.

Cho nên từ trận chiến kia, hẳn là mình đã chiếm được lợi.

Nhưng dạng người như anh ta, đến từ đâu vậy?

Trong rương trên tay anh ta rốt cuộc có gì?

Đột nhiên, Lâm Dật nghĩ đến câu nói trước đó của hệ thống.

Nó nói nhân loại đã phát hiện ra sự tồn tại của văn minh tiền sử, và đang khai phá thăm dò.

Không thể nghi ngờ, đây là một hoạt động bí mật, mà người áo đen kia, có phải là một thành viên của hoạt động bí mật kia không?

Lâm Dật xoa huyệt thái dương, cảm thấy có chút đau đầu.

Với lượng tin tức mà mình biết, còn chưa thể suy đoán ra quá nhiều thứ, nếu có cơ hội, còn phải lưu ý thêm một chút.

Lâm Dật lắc đầu, không muốn nghĩ đến những việc này nữa, dự định đi ngủ.

Nhưng vừa nằm xuống, ngoài ý muốn phát hiện ra trời đã sáng.

“Cái này mẹ nó...”

Trời đã sáng, Lâm Dật cũng không có ý định ngủ tiếp nữa.

Chơi game mobile một hồi, đến hơn sáu giờ Lâm Dật liền rời giường, làm một bàn bữa sáng dinh dưỡng phong phú, khiến Kỷ Khuynh Nhan ăn đến quên cả trời đất.

“Anh gần đây có livestream nữa không?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

“Không livestream nữa, chuẩn bị chơi đùa cái khác.”

Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật, “Anh lại nghĩ ra trò gì nữa vậy?”

“Em chắc chắn muốn biết không?”

“Đương nhiên là chắc chắn.” Kỷ Khuynh Nhan hoài nghi mà nhìn lấy Lâm Dật, “Chẳng lẽ nghề nghiệp cần phải thể nghiệm lần này rất đặc thù sao?”

“Ừm, ừm, quả thật có chút đặc thù.”

“Không phải là công việc mát xa cho phụ nữ đó chứ.?”

Lâm Dật:…

Cái não này của em thật sự là có thể a!

“Thật sự không có, đột nhiên anh cảm thấy, thời gian này chúng ta quá xa xỉ, nếu như có một ngày công ty hai ta cùng phá sản, hai chúng ta rất khó thích ứng được với cuộc sống của người bình thường.”

“Quả thực, lúc trước anh mở quán ăn, lúc chúng ta đi dạo chợ đêm, em ngay cả bình nước trái cây cũng mua không nổi.”

“Cho nên mới nói, vì để thể nghiệm cuộc sống gian khổ, cùng với việc kiếm lương thực không dễ, anh dự định sẽ tự mình trồng trọt.”

“A? Thật hay giả vậy? Anh muốn tự mình trồng trọt sao?”

“Thật.”

“Cho dù là muốn thể nghiệm cuộc sống, cũng không cần thiết phải như vậy chứ.”

“Thể nghiệm cuộc sống chỉ là một khía cạnh nhỏ, bởi vì đồ ăn mà bây giờ chúng ta ăn đều rất không lành mạnh, anh dự định tự mình trồng một ít thực phẩm xanh, đến lúc đó sẽ cho em ăn.”

“Hắc hắc...”

Kỷ Khuynh Nhan cười rộ lên, “Thật ra trái cây rau xanh mà chúng ta mua đều rất tốt, không cần phải tự mình đi trồng, như vậy sẽ rất mệt mỏi a.”

“Anh biết, nhưng vì em, chút mệt mỏi này chẳng đáng là gì cả.”

“Vậy em cũng đi theo anh.”

“Em đi với anh làm gì, công ty còn đang chờ em đó, với mấy việc ruộng đồng như này em cũng không làm được.”

“Sao lại không làm được chứ? Em có thể giúp anh tưới nước.”

“Em cho rằng đây trồng hoa sao, trồng trọt tưới nước không giống với những gì mà em nghĩ đâu.” Lâm Dật nói.

“Vậy em cũng muốn thử xem.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Nhưng trước mắt có một vấn đề, anh đi trồng trọt, vậy sau này, em có phải sẽ thành một thôn nữ hay không?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 937.
Bình Luận (0)
Comment