“Từ góc độ nào đó mà nói, cũng có thể nói như vậy.” Lâm Dật nói:
“Nhưng cách xưng hô thôn nữ này cũng không hề tốt đẹp gì, em chắc chắn muốn đi với anh sao?”
“Muốn! Từ nhỏ đến lớn, em còn chưa trồng trọt qua đâu.”
“Lòng hiếu kỳ của em có phải là quá lớn rồi hay không, ngay cả thứ này cũng đều hứng thú.” Lâm Dật dở khóc dở cười nói.
“Chuyện chưa có thử qua đương nhiên là muốn thử làm một lần nha, đây đều là kinh nghiệm cuộc sống.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Với lại em cảm thấy ăn chút khổ cũng không phải là chuyện gì xấu.”
“Vậy em cũng chưa từng sinh con, có muốn thử một lần hay không.”
“Đương nhiên, sau này em muốn sinh một bé trai mập mạp, sau đó em sẽ không chơi với anh nữa.”
“Sao em biết được mình có thể sinh được bé trai mập mạp, lỡ đâu là con gái thì làm sao, đến lúc đó hai người bọn anh sẽ chơi cùng nhau, không mang theo em.”
“Không có khả năng, bụng của em em biết, dù sao cũng là con của em.”
“Chuyện này thì có liên quan gì đến bụng chứ, sinh nam hay sinh nữ là do anh quyết định.”
“Em có công năng đặc dị, có thể từ chối nhiễm sắc thể X của anh.”
Lâm Dật:…
Thật sự là phát rồ mà.
“Được rồi, đừng nhắc đến chuyện này nữa, sau này sẽ sinh bé trai mập mạp, chúng ta đổi đề tài đi.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Anh đã chọn được nơi nào chưa? Lúc nào thì đi?”
“Tại trấn Tứ Phương, nhưng trong tay anh còn có chút việc, chờ sau khi xử lý xong những chuyện này, anh sẽ đi.”
“Nhưng còn hơn mười ngày nữa sẽ bước sang năm mới rồi,... Chờ anh xử lý xong chuyện trên tay, đoán chừng cũng phải đến cuối năm.”
Lâm Dật gật gật đầu, “Anh cũng không có ý định làm những chuyện như này trong năm nay, đợi đến năm sau lại nói tiếp, với lại hiện tại thời tiết còn có chút lạnh, năm sau mới là thời tiết thích hợp để gieo hạt.”
“Vậy chúng ta có phải bớt thời gian đi nhìn một chút hay không?”
“Đây là điều đương nhiên, chờ khi làm xong chuyện trên tay sẽ đi qua nhìn một chút.”
“Ừm, đến lúc đó em sẽ đi cùng anh.”
Ăn sáng xong, Kỷ Khuynh Nhan lái xe đến công ty.
Lâm Dật thì ở nhà, chuẩn bị nghiên cứu cách dùng của đất vàng.
Reng reng reng _ _
Vừa đến nhà xe số một, điện thoại của Lâm Dật bỗng vang lên.
“Lâm tổng, chuyện bên Intel đã sắp xếp xong xuôi, chúng tôi hẹn gặp mặt vào lúc một giờ chiều.” Kỳ Hiển Chiêu nói:
“Ngoài ra, bọn họ còn liên hệ với Lương thị trưởng quản lý kinh tế, đoán chừng là muốn cô ấy làm người trung gian cho lần hợp tác này.”
“Lão già này đúng là thông minh, còn biết tìm Lương Nhược Hư đến.”
Andy Moore cũng biết, chuyện này là ông ta đuối lý, nếu như đơn độc gặp mặt với mình, chắc chắn sẽ náo ra chuyện không vui.
Cho nên mới gọi Lương Nhược Hư tới làm người trung gian.
“Dù sao cũng là công ty quốc tế lớn, Lương thị trưởng còn là người quản lý kinh tế, bọn họ làm như vậy cũng có lý.”
“Vậy địa điểm hẹn ở đâu?”
“Tôi chọn tại khách sạn Bán Đảo, dù sao đây cũng là nơi của chúng ta, lúc nói chuyện hay làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều.”
“Được, tôi đã biết.”
Cúp điện thoại, Lâm Dật liền bắt đầu nghiên cứu loại đất vàng kia, nhưng nghiên cứu nửa ngày, cũng không nghiên cứu ra nguyên cớ.
Trong lúc đó anh còn nhận được điện thoại của Lương Nhược Hư, thương lượng chuyện hợp tác lần này cùng với Lâm Dật.
Chỗ quanh co trong này, Lương Nhược Hư cũng không biết.
Cô chỉ đơn thuần hy vọng Lâm Dật có thể hợp tác với Intel.
Dù sao cũng là công ty chuyên về chip đứng đầu thế giới, nếu như hợp tác với bọn họ thì có tương lai hơn nhiều so với AMD.
Nhưng Lâm Dật cũng chỉ mơ hồ, cũng không đáp ứng, anh thấy, chuyện hôm nay không chỉ đơn giản là hợp tác.
Hơn mười hai giờ trưa, Lâm Dật thay quần áo khác, lái xe đến khách sạn Bán Đảo.
Lúc Lâm Dật đến đây, Lương Nhược Hư và Andy Moore đã tới từ sớm.
Cũng khách khí đứng dậy nghênh đón.
“Lâm tổng, đây là tổng giám đốc của Intel, Andy Moore tiên sinh.”
Nói xong, Lương Nhược Hư lại giới thiệu cho Andy Moore:
“Vị này là doanh nhân nổi tiếng của Trung Hải chúng tôi, tổng giám đốc của tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật.”
“Lâm tiên sinh, chào ngài.” Andy Moore vừa cười vừa nói.
Theo trên mặt của ông ta, vẫn chưa nhìn ra vẻ không vui, thật giống như hôm qua không có xảy ra chuyện gì cả.
“Xin chào.” Lâm Dật cũng cười trả lời, bầu không khí hòa hợp, vẫn chưa cọ sát ra quá nhiều tia lửa.
“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta đi vào trong rồi nói.” Lương Nhược Hư nói.
“Được.”
Sau đó, một đoàn người đi vào gian phòng đã được chuẩn bị từ trước.
Mà trong quá trình này, Lâm Dật có tỉ mỉ quan sát một chút.
Andy Moore mang theo sáu bảo tiêu, hình như giống Owen đã nói qua, những người này đều là cao thủ.
Nhưng cũng chỉ là trong phạm vi của người bình thường.
Duy chỉ có người đàn ông đứng ở bên tay phải của ông ta, khiến cho Lâm Dật có chút không rõ thực hư, mang đến cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được.
Đoàn người đi đến gian phòng, thịt rượu sớm đã được chuẩn bị, đang được bưng lên.
Nhân viên phục vụ đứng ở phía sau, rót đầy rượu trước mặt cho ba người Lâm Dật.
“Đồ uống này là gì vậy?” Lâm Dật hỏi.
Thấy vẻ mặt của Lâm Dật không đúng lắm, nhân phục vụ viên sững sờ, vội vàng giải thích:
“Lâm tổng, đây là Latour cổ bảo tốt nhất của khách sạn chúng tôi.”
“Lâm tiên sinh, loại rượu Latour cổ bảo này rất không tệ, lúc tôi ở Mỹ cũng thường xuyên uống. Chúng ta hôm nay tới nói chuyện làm ăn là chính, ngài không cần quá khách sáo.”
“Ông suy nghĩ nhiều rồi.” Lâm Dật hồi:
“Nếu như đã đến Trung Quốc chúng tôi rồi, vậy thì phải làm việc theo quy tắc Trung Quốc, không nên uống nên loại rượu ngoại nhập này.”
Kroes đứng sau Andy Moore lập tức thay đổi sắc mặt, hắn đã nhận ra cơn lạnh tỏa ra từ trên người Lâm Dật.
Mục đích hôm nay chỉ sợ không chỉ đơn giản là nói chuyện làm ăn.
Người phát hiện ra chỗ không thích hợp, còn có Lương Nhược Hư.
Cô hiểu Lâm Dật rất rõ, không cần nghe Lâm Dật nói gì, chỉ cần nhìn ánh mắt của anh, cô đã biết mọi chuyện hôm nay không đúng lắm.
Dưới bàn rượu, Lương Nhược Hư nhẹ nhàng nắm tay Lâm Dật.
Cô không biết tại sao Lâm Dật lại như vậy, nhưng hy vọng anh ấy có thể tỉnh táo một chút.
Andy Moore là phú hào cấp thế giới, đến cấp bậc như ông ta, có rất nhiều chuyện đều không phải chỉ cần dùng quy củ và pháp luật là có thể cân nhắc được.
“Lâm tổng, ngài muốn chuẩn bị rượu gì?” Nữ phục vụ hỏi dò:
“Khách sạn chúng tôi còn có Mao Đài cùng rượu ngũ lương.”
“Loại rượu đó thì thôi đi, lấy hai bình Erguotou, đây mới là đặc sắc của Trung Quốc chúng ta.”
Vẻ mặt của nhân viên phục vụ hiện lên vẻ khó xử, “Lâm tổng, khách sạn chúng tôi không có loại rượu này.”
Là khách sạn cao cấp tại Trung Hải, có thể xếp vào đại khách sạn năm sao.
Quy cách của khách sạn Bán Đảo cũng không cần nhiều lời, loại rượu giá rẻ giống như Erguotou này chắc chắn là không có.
“Khách sạn không có cũng không biết ra ngoài mua sao? Loại chuyện này còn cần tôi dạy cho sao?”
“Vâng vâng vâng, đã biết Lâm tổng.”
Sau khi trả lời, nhân viên phục vụ liền vội vàng đi ra ngoài.
Vẻ mặt Lâm Dật âm trầm, bầu không khí trong gian phòng cũng giảm theo theo tâm tình của anh.
Cho dù là Lương Nhược Hư, cũng không dám mở miệng nói gì.
Cô thực sự không hiểu, giữa Lâm Dật và Andy Moore rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Vậy mà lại khiến cho tâm tình của anh ấy xao động như vậy?
------
Dịch: MBMH Translate