“Cậu là con trai của Vương Hưng Long sao?”
Nghe thấy cái tên Vương Hưng Long, vẻ mặt của Triệu Nghiễm Lợi thoáng dễ nhìn hơn một chút.
Vương Hưng Long tại Quảng Châu có thể xem như là nhân vật có tiếng tăm, là một doanh nhân nổi tiếng.
Mà vợ của ông ta, làm trong cơ quan nhà nước, cũng coi là có chức vụ quan trọng.
Dù vẫn có chênh lệch nhất định với Ngũ gia, nhưng sức ảnh hưởng vẫn có, cũng phải cho mặt mũi.
“Đúng đúng đúng, Vương Hưng Long là cha tôi.”
“Tôi đã biết, vậy cậu cũng coi như là người một nhà.” Triệu Nghiễm Lợi nói: “Cậu tìm ai, tôi sẽ gọi ra giúp cậu, sau đó cậu tìm một chỗ không người mà xử lý đi.”
Nghe nói như thế, Vương Duy Tư mừng rỡ.
Trước đó, cậu không nghĩ tới, Triệu Nghiễm Lợi sẽ đứng ra giúp đỡ, sức ảnh hưởng của ba mình cũng quá lớn đi.
“Cám ơn anh Lợi, người đó tên là Ngô Phi Dược, đang ở bên trong đó.”
Triệu Nghiễm Lợi lạnh nhạt gật đầu, thể hiện ra phong phạm của đại ca xã hội đen.
“Các người chờ ở đây một lát đi, tôi sẽ qua đó giúp các người gọi cậu ta ra.”
“Được, được, làm phiền anh Lợi rồi.”
Nhìn thấy Triệu Nghiễm Lợi và Đinh Bằng đi về phía trung tâm tắm rửa.
Vương Duy Tư và anh em cậu ta, đều không bình tĩnh nổi nữa.
“Anh Vương, nhà các người cũng quá trâu bò rồi, chỉ cần nói tên cha anh, Triệu Nghiễm Lợi cũng phải nể tình.”
“Cũng được, cũng được.” Vương Duy Tư vừa cười vừa nói: “Các người chuẩn bị một chút đi, sau khi bọn họ đi ra, sẽ mang anh ta đi.”
“Nhất định, hơn nữa bên cạnh anh ta còn có một người nữa, lúc chúng tôi đi ra có đụng phải, anh ta còn mắng tôi. Nếu không phải sợ đánh rắn động cỏ, lúc đó tôi đã đánh anh ta rồi.”
“Không sao cả, đợi lát nữa người đi ra, tôi sẽ giúp cậu báo thù.”
“Ha ha, cảm ơn anh Vương.”
Trở lại trung tâm tắm rửa, Triệu Nghiễm Lợi gọi quản lý đại sảnh tới.
“Bọn họ muốn tìm người tên là Ngô Phi Dược, đang ở nơi này của chúng ta. Cậu đi tìm người này, gọi anh ta ra đây, rồi giao cho người bên ngoài là được rồi.”
“Được, được, em đã biết, anh Lợi.”
Sắp xếp xong xuôi những chuyện khác, Triệu Nghiễm Lợi đi thang máy tới phòng xông hơi tầng sáu, tiếp tục bàn chuyện hạng mục với Đinh Bằng.
Mà lúc này, quản lý đại sảnh cũng tra được phòng của Lâm Dật và Ngô Phi Dược.
Ở ngay trong phòng khách Đại bảo kiếm.
...
Trong phòng khách, sau khi làm xong đại bảo kiếm, Lâm Dật thư thái xoay lưng.
“Đi thôi anh, tìm một chỗ, sửa lại kiểu tóc của anh một chút, coi như xong.”
“Không cần đâu, năm trước mới cắt, nhìn vẫn được.”
“Dọn dẹp một chút đi.” Lâm Dật nói: “Đợi lát nữa về nhà, nếu như mẹ mà nhìn thấy kiểu tóc của anh vẫn không thay đổi, đoán chừng sẽ thu thập em mất.”
“Ha ha, đi thôi, tìm chỗ dọn dẹp một chút.”
Đương đương đương ——
Ngay lúc hai người đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi, cửa phòng bao bị gõ.
“Vào đi.”
Quản lý đại sảnh đẩy cửa vào, cười tủm tỉm nhìn Lâm Dật và Ngô Phi Dược.
“Hai vị, xin hỏi hai người là Ngô Phi Dược và Lâm Dật đúng không?”
“Đúng vậy, sao thế?” Lâm Dật nói.
“Là như vậy, bên ngoài có người tìm các người, tôi tới thông báo một tiếng.”
“Có người tìm chúng tôi sao?” Lâm Dật lẩm bẩm một câu, “Nam hay nữ vậy?”
“Nam.”
“Nam tìm tôi?”
Lâm Dật buồn bực, mình làm gì có người quen nào tại Quảng Châu.
Mà lấy thân phân của Ngô Triệu Hữu, càng không có khả năng tới nơi này tìm mình, với lại anh ta cũng không có khả năng biết mình ở đây.
“Được rồi, đừng đoán mò nữa.” Ngô Phi Dược nói:
“Dù sao hai ta cũng đã xong việc, đi ra xem một chút là biết.”
“Ừm.”
Hai người mặc quần áo tử tế, một trước một sau đi ra ngoài.
Quản lý đại sảnh đưa hai người đến cửa chính, thản nhiên nói:
“Hai vị, người tìm các người đang ở bên ngoài.”
Lâm Dật gật gật đầu, cũng không để tâm lắm, cùng Ngô Phi Dược trực tiếp đi ra ngoài.
Lúc hai người vừa đi ra, quản lý đại sảnh liền khóa cửa lớn lại.
“Quản lý, anh đây là làm gì vậy, khóa cửa thì làm sao mà đón khách.”
“Đối phương mang theo hơn hai mươi người đến, có thể đánh hai tên tiểu tử kia tới mẹ cũng không nhận ra.” Quản lý đại sảnh nói:
“Nếu như tôi không khóa cửa, sau khi đánh xong, nhất định họ sẽ chạy vào trong quán chúng ta, đến lúc đó càng không thể nào làm ăn.”
“Khó trách anh có thể lên làm quản lý, đúng là suy nghĩ sâu xa hơn nhiều so với chúng tôi.”
“Mỗi ngày học thêm một kỹ xảo làm việc, sau này các người cũng có thể lên làm quản lý đại sảnh.”
Lúc này, bên ngoài trung tâm tắm rửa, nhìn thấy Lâm Dật đi ra ngoài, người do Vương Duy Tư mang theo lập tức xông tới, vây quanh hai người.
“Vương Duy Tư!” Ngô Phi Dược kinh hô một tiếng!
“Chưa quên tôi là tốt, tôi cũng không nói nhảm nữa.” Vương Duy Tư cười lạnh:
“Tôi mang theo nhiều người như vậy, hôm nay không có khả năng để cho anh chạy thoát, nhanh đi theo chúng tôi, còn người bên cạnh anh vừa rồi dám mắng anh em của tôi, tôi cũng sẽ xử lý luôn!”
“Tôi nói cho cậu biết, vừa rồi cậu mắng tôi, tôi không đáp trả, không phải là sợ cậu mà là không muốn đánh cỏ động rắn thôi, đợi lát nữa đến nơi không có ai, xem tôi thu thập cậu thế nào!” Bạn của Vương Duy Tư nói.
Lâm Dật quét mắt qua người Vương Duy Tư, “Tôi đang muốn tìm anh, anh lại thò đầu ra trước, vừa lúc tôi cũng bớt việc.”
“Cậu tìm tôi sao?”
Vương Duy Tư nhìn Lâm Dật nói: “Cậu có phải là đã biết chuyện của anh ta cho nên muốn ra mặt cho anh ta?”
“Ừm, chuyện của anh trai, tôi đương nhiên biết.” Lâm Dật gật gật đầu, “Còn có, năm năm trước, anh có đùa giỡn một nữ sinh cao trung, nó là em gái tôi, cho nên việc này, tôi tất nhiên là cần phải xử lý một chút.”
Vương Duy Tư híp mắt, nhìn Lâm Dật.
“Suy nghĩ cả nửa ngày, thì ra các người lại là người thân của nhau.”
Lâm Dật cười gật đầu, một chút cũng không hoảng hốt.
“Vậy thì thật là tốt, người cũng đều đã mang đến, chúng ta tìm một chỗ không người nói chuyện đi.”
“Không cần, ở đây rất tốt.” Lâm Dật nói.
“Cậu muốn làm gì, muốn động thủ ở đây sao?” Vương Duy Tư nói:
“Tôi nói cho cậu biết, đây là địa bàn của anh Lợi, xảy ra chuyện thì đừng nói tôi không nhắc nhở...”
Hô thông!
Lâm Dật nhấc chân đá vào người Vương Duy Tư, khiến cậu ta đập vào cái cây phía sau, thiếu chút nữa là thổ huyết.
“Con mẹ nó cậu muốn chết!”
Vương Duy Tư che ngực mắng: “Đánh cho tôi!”
Đến lúc này, Vương Duy Tư đã không còn để ý tới nhiều tới như vậy nữa, cho dù sau đó Triệu Nghiễm Lợi có không cao hứng, thì cũng không liên quan gì đến mình!
Nghe theo mệnh lệnh của Vương Duy Tư, hai mươi mấy người mà cậu ta tìm đến đều lao về phía Lâm Dật!
Lâm Dật túm lấy thanh sắt của một người trong đó, mạnh mẽ đập vào đầu của đối phương!
Dòng máu đỏ sẫm chảy xuôi xuống, người bị đánh một gậy lúc này đã ngã xuống đất, làm sao cũng không đứng dậy nổi.
“Tiếp theo là người nào tới.” Lâm Dật cầm thanh sắt nói: “Thứ này đúng là rất thuận tay, thu thập mấy người như các người hẳn là đủ.”
Cục diện trước mắt là điều mà bọn người Vương Duy Tư không ngờ tới.
Mình mang theo nhiều người đến như vậy, lại để cho một mình cậu ta trấn trụ!
“Sao còn thất thần không động thủ vậy.” Lâm Dật nói: “Lão tử vừa trải nghiệm đại bảo kiếm, cả người vô cùng thoải mái, coi như là lấy các người luyện tay một chút đi.”