Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao Làm Mai Mối

Chương 10

Các bạn đang đọc truyện Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Chương 10 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Khương Lam Hạ mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Advertisement

Chương 10

Advertisement

Lam Hạ nhíu mày, không khách khí đầm lên ngực Cần Hãng “Cần Hằng, cậu nói gì vậy hả? Rõ ràng cậu biết tớ làm việc ở Lục thị là có nguyên nhân mà!”

Làm việc ở Lục thị thì cô sẽ có cơ hội mua được cổ phần nhà họ khương, cô muốn trả thù rửa hận. Đôi mắt sâu thẳm của Cẩn Hằng nhìn cô, đáy mắt lướt qua một chút đau lòng.

“Bốp bốp bốp..“ Tiếng vỗ tay nhiệt liệt thu hút sự chú ý của ba người. Cần Ngọc cười nói: “Đi thôi, không trò chuyện đề tài không vui này nữa, chúng ta lắng nghe Tình Nguyên chơi piano trước đã.

Advertisement

Cẩn Hằng kéo hai người đến chỗ ngồi cách đó không xa.

Trong nhà hàng Tây Đô, tiếng nhạc dịu êm khiến người ta thoải mái, căn phòng trang hoàng lộng lẫy, trên bàn đã bày đặt đủ loại thức ăn. Lục Húc Trần không động đũa mà liên tục uống rượu. TV trên tường đang chiếu hiện trường thi đấu của Lam Tinh Nguyên, Mộc Thính Hàn xem say sưa. Nghe tiếng đàn dung nhập linh hồn, anh ta đắm chìm trong đó, bưng ly trà uống từng ngụm nhỏ.

Còn Lục Húc Trần thì không có hứng thú với tiết mục giải trí như vậy. Mấy năm nay, anh đã đi khắp mọi nơi tìm kiếm tung tích của Lam Lam.

Anh không ngại tìm khắp các thành phố, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Thỉnh thoảng thấy một đối mặt quen thuộc cũng sẽ khiến anh điên cuồng nhớ nhung, nhưng vẫn không có bất cứ tin tức về Lam Lam.

Đêm hôm đó, một trận mưa to ập đến dội sạch mọi dấu vết, ngay cả nơi Lam Lam xảy ra chuyện cũng vậy.

Thứ duy nhất để lại là kẹo que vị dâu mà cô ấy muốn tặng cho mình. Những lúc anh buồn bã không vui thì Lam Lam luôn ở bên cạnh anh, bất kể anh xua đuổi như thế nào, cô cũng sẽ ở bên cạnh cho đến khi anh vui vẻ mới thôi.

“Anh Húc Trần, đây là kẹo que vị dâu, rất ngọt ngào, anh ăn nó thì trong lòng sẽ không buồn bã nữa, chỉ thấy hạnh phúc thôi.”

Giọng nói mềm mại thường xuyên quanh quẩn bên tai anh, đôi mắt to trong veo khiến người ta không thể dời mắt. Một người đàn ông ghét ăn kẹo như anh cũng đã yêu phải kẹo que vị dâu, thường xuyên chuẩn bị một ít ở trong nhà, trên xe. Sau khi ăn xong, cảm giác ngọt ngào thật sự khiến anh thấy hạnh phúc.

Lục Húc Trần lười biếng ngồi trên ghế, ánh đèn sáng chói khiến ánh mắt của anh càng sâu thảm. Anh lại ngửa đầu uống một ly rượu.

Mỗi khi đến lúc này, anh lại van xin thượng để đừng tàn nhân như vậy, cho anh mau chóng tìm được Lam Lam, đồng thời tìm được mẹ mình. Không có họ, anh sắp sống không nổi nữa rồi.

Lục Húc Trần hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình. Mộc Thính Hàn và tiếng động trên TV, cùng với di động mình liên tục rung lên, anh đều không hề hay biết, không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài.

Lúc này, giọng nói của MC kích động truyền ra từ TV: “Chúc mừng khúc nhạc ‘Mẹ Em của bạn nhỏ Lam Tinh Nguyên đã đạt được quán quân toàn quốc!”

Sau tiếng vỗ tay nhiệt liệt, gương mặt Lam Tinh Nguyên nở nụ cười hạnh phúc được phóng to trên màn hình TV. Mộc Thính Hàn cứ cảm thấy gương mặt này rất quen thuộc. Anh ta gõ lên bàn: “Húc Trần, anh nhìn xem có phải chúng ta đã gặp Lam Tình Nguyên ở đâu không?”

Lúc trước anh ta không chú ý lắm, dù sao cũng là ngôi sao nhí, không ai biết trước con đường tương lai, nhất là trong giới giải trí. Nhưng hôm nay đứa bé này lại giành giải nhất trong cuộc thi piano, hơn nữa còn bằng khúc nhạc do chính mình sáng tác, quả thực là tiền đồ vô lượng. Anh ta mới bắt đầu nhìn thắng vào Lam Tinh Nguyên.

Advertisement

Bình Luận (0)
Comment