Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao Làm Mai Mối

Chương 11

Các bạn đang đọc truyện Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Chương 11 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Khương Lam Hạ mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Advertisement

Chương 11

Advertisement

Lục Húc Trần ngẩng đầu theo phản xạ, chỉ vì anh nghe thấy chữ “Lam”. Nhưng khi ngẩng đầu lên, màn hình TV đã chuyển sang khuôn mặt MC. Anh chỉ thoáng liếc nhìn rồi thu hồi tầm mắt, chỉ thấy lướt qua mặt bên của Lam Tinh Nguyên chứ không để ý. Anh bỗng nhớ tới chuyện ngày mai, hỏi: “Ngày mai giám đốc thiết kế điều động từ công ty con sẽ đến đúng không?”

Mộc Thính Hàn cười nói: “Ừ, Giám đốc thiết kế gia nhập công ty con của tập đoàn Lục thị đã ba năm, dựa vào thiết kế độc đáo của mình mà trở thành giám đốc thiết kế, thực lực rất cao, lần này tiếp nhận công việc của Huệ My sẽ giúp anh bớt việc.”Lục Húc Trần gật đầu, gương mặt không chút cảm xúc. Tập đoàn Lục thi kinh doanh đủ mọi ngành nghề, nhưng Lục Húc Trần vẫn cố chấp với màng thiết kế. Trong đầu anh bỗng hiện lên cảnh tượng ấm áp.

Advertisement

“Lam Lam, sau này em trưởng thành muốn làm gì?”

“Anh Húc Trần thấy em mặc váy công chúa có đẹp không?” Cô bé đứng dậy, cười ngọt ngào xoay một vòng trước mặt anh, làn váy bay lên khiến cô bé trông càng xinh đẹp động lòng người.

“Đẹp”

“Vậy là được rồi. Sau này em sẽ học thiết kế thời trang, người có thể thiết kế bộ váy xinh đẹp thế này chắc chắn rất giỏi Sau này em cũng muốn học để may nhiều váy công chúa cho mình. Đôi mắt trong veo của cô bé tràn đẩy mong chờ

Hồi đó, anh vô cùng hạnh phúc khinhìn nụ cười ngây thơ ấy. Nhưng chỉ cần nhớ lại đêm mưa to kia, trong lòng anh lại hối hận vô cùng. Anh mau chóng bưng ly rượu lên uống cạn, nhưng vẫn không thể ” xua tan khó chịu dưới đáy lòng. Anh thở hắt ra một hơi, đột nhiên đứng dậy đi rằ ngoài, bóng lưng cao lớn tràn đầy đau buồn.

Mộc Thính Hàn xem TV một lát. Bây giờ mới bắt đầu ăn cơm, anh ta cũng muốn khuyên Lục Húc Trần uống ít rượu lại. Anh ta còn chưa kịp ăn miếng thịt gà thì Lục Húc Trần đã rời đi. Anh ta cam chịu nhắm mắt, ông nội này thật khó hầu hạ. Anh ta nhét miếng thịt gà vào miệng, ít ra cũng có thể giúp mình chắc bụng một chút, sau đó cầm chìa khóa xe đi theo Lục Húc Trần ra ngoài.

Trong một nhà hàng cao cấp, phỏng riêng rộng lớn vang lên tiếng cụng ly.

“Cụng ly!” Cần Ngọc vui vẻ hô to.Mọi người đều cầm ly rượu vang uống cạn sạch. Sau khi Lam Tinh Nguyễn thị đấu xong, ba người họ đã dẫn Lam Tinh Nguyên đến đây ăn mừng. Cần Ngọc mim cười nhìn Lam Tinh Nguyên, giọng nói dịu dàng: “Chúc mừng bé Nguyên của chúng ta đạt được giải nhất cuộc thi.”

“Cảm ơn mẹ! Tình Nguyên có ngày hôm nay đều là nhờ công lao của mẹ!” Lam Tình Nguyên cười tủm tỉm đáp. Cần Ngọc không thích cậu bé gọi mình là mẹ nuôi, để cô vui vẻ, cậu bé dứt khoát gọi cô là mẹ.

“Ôi chao, bé Nguyên nhà mình miệng ngọt quá!” Cần Ngọc cười tủm tỉm, sắc mặt đỏ ửng vì uống rượu, dung nhan càng thêm quyến rũ. Cô vui vẻ hôn lên má Lam Tinh Nguyên, để lại dấu son môi trên gò má trắng nõn. Lam Tinh Nguyên cũng không để ý, chỉ cười nhìn mẹ mình.

Bản nhạc thi đấu hôm nay là do cậu béviết tặng mẹ mình. Mẹ và bà nội nuôi nấng ba anh em họ rất vất vả.

Lam Hạ cưng chiều xoa đầu cậu bé, sau đó nhìn Cần Ngọc hỏi: “Cần Ngọc, khi nào các cậu về thành phố Cát Lan?”

Advertisement

Bình Luận (0)
Comment