Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 795

Chương 795

Anh ta ngẩng đầu lên nhìn hiệu trưởng Lý: “Cho nên, tôi cũng quên không nói cho thầy biết, chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi”

“Đúng đúng đúng, không sai, không sai..”

Lâm Thúy Vân thậm chí còn chưa kịp nghe rõ Lục Mặc Thâm nói cái gì đã lập tức gật đầu hùa theo. Nhưng mà khi cô ấy tỉnh người ra, thì cả người như bị sét đánh, ngay tức khắc đông cứng tại chỗ.

Cô không dám tin, quay đầu nhìn qua: “Anh nói cái gì?”

Cô có phải đã nghe nhầm rồi không, hay là do gần đây chưa ngoáy lỗ tai, nên ngay cả thính lực cũng hỏng rồi?

Lục Mặc Thâm vừa rồi nói là… bọn họ sắp kết hôn sao?

“Hai người cũng muốn kết hôn?”

Hiệu trưởng Lý thật sự cảm thấy bản thân thật đã bó tay toàn tập rồi, ông dày công chăm chút, dạy ra hai đứa học trò, bản thân còn chưa kịp hưởng phúc, sao tự nhiên đều trở thành vợ người ta cả rồi?

Hiệu trưởng Lý bày tỏ, đả kích này thật sự quá lớn rồi! Ông cần có thêm thời gian để tiêu hóa.

Cũng vào lúc này, Lệ Hữu Tuấn đi đến.

Anh đầy vẻ đồng tình bước đến võ vai hiệu trưởng Lý, trên mặt cũng lộ ra vẻ thương xót, nhưng bốn chữ mà anh nói ra lại khiến mặt hiệu trưởng Lý trong nháy mắt đen như cái đáy nồi: “Thành thật chia buồn”

Sau khi hiệu trưởng Lý rời đi, cả phòng bệnh chỉ còn lại bốn người bọn họ. Lâm Thúy.

Vân dường như vẫn chưa hoàn hồn sau cú dọa kinh hoàng kia, cô có thể nói là một bước không rời, chầu chực bên cạnh Lục Mặc Thâm. lạng đó trông như thể một chú chó bi mất lâu, rốt cuộc cũng tìm lại được, không ngừng chạy quanh người chủ nhân, hít hít bên này, ngửi ngửi bên kia: “Giáo sư Lục, lúc nấy những gì thầy nói đều là thật à?”

Lục Mặc Thâm: “..”

Lâm Thúy Vân không nhịn được bắt đầu nũng nịu: “Ai da, anh thật sự muốn cưới em sao, này có phải không tốt läm? Nói gì thì người ta cũng chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì cả”

“ồ, nếu em còn chưa chuẩn bị tâm lý xong, thì cứ dời lại cũng được”

Vẻ mặt của Lâm Thúy Vân biến đổi tức thì, từ vẻ bến lẽn, thẹn thùng đột nhiên trở thành con cọp cái: “Nói cái gì đó? Anh đây mới được có bao lâu mà đã muốn đổi ý rồi?”

Lục Mặc Thâm cố nhịn cười, nhìn Lâm Thúy Vân một cách hết sức bình tĩnh: “Không phải là em nói đó sao? Vừa rồi chỉ là kế ứng phó tạm thời, nếu như anh không nói vậy, hiệu trưởng Lý có thể bỏ qua sao?”

Lâm Thúy Vân lập tức nổi giận: “Anh, cái con người này, rõ ràng là không muốn phụ trách mài”

Cô như muốn ăn vạ, trực tiếp ngồi xuống đùi Lục Mặc Thâm.

“Hôm nay em sẽ đem chuyện này nói ra cho rõ ràng, vẫn có câu ‘mời thần đến dễ, tiễn đi khớ, vừa rồi anh đã nói là muốn cưới em rồi, hơn nữa nam thần nhà em và Kim Thư đều có nghe thấy. Anh bây giờ muốn rút lời? Không có cửa đó đâu!”

“Em thế này, có tính là bức hôn không?”

Lâm Thúy Vân vòng tay ôm lấy cổ anh ta: “Không lo được nhiều như vậy! Bất luận thế nào thì đời này anh chắc chắn là người của cô đây rồi! Anh không cưới em không sao cả, em cưới anh là được!”

Lục Mặc Thâm híp mắt: “Em cưới anh?”

Lâm Thúy Vân trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy, anh không cưới tôi thì em cưới anh thôi.”

Bình Luận (0)
Comment