Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 909

Chương 909

Lúc này, trong đôi mắt đẹp mê hồn của Tô Duy Nam đã sớm cuồn cuộn lên mưa to gió lớn, phảng phất như có thể xé rách cái người đang sống sờ sờ kia ra.

“Toàn bộ quá trình sự việc là như thế đó, không sai, quả thực tôi có nghĩ đến việc thu thập Tô Kim Thư, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc hại chết một đứa trẻ vô tội, điều các người muốn biết tôi đã đều nói ra hết rồi, cầu xin các người cho tôi đi đi…”

Lúc này hai chân Liễu Minh Hoa đã sớm mềm oặt cả ra, cô ta trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tô Duy Nam.

Giấc mộng làm bà chủ nhà giàu còn chưa trở thành hiện thực, cô ta tuyệt đối không thể cứ chết một cách bi thảm như vậy ở nơi đất khách quê người được, cô ta không cam lòng, cô ta thực sự không cam lòng!

“Đưa cô ta đến khu dân nghèo cho tôi, phái thêm hai người trông coi cô ta 24/24, chỉ cần cô ta có ý định chạy trốn thôi là đánh gãy chân cô ta đi, làm ngay lập tức!”

Tô Duy Nam cứ như vậy nhìn chằm chằm Liễu Minh Hoa mà nói ra từng chữ từng chữ một: “Tôi muốn cả đời của cô ta phải ở trong khu dân nghèo kia, KHÔNG! THỂ! NHÌN! THẤY!

ÁNH! MẶT! TRỜI!”

“Vâng”

Hai người bảo vệ lập tức trả lời, sau đó bước lên trước lôi xênh xệch Liễu Minh Hoa ra ngoài.

Liễu Minh Hoa thật sự không dám tin vào đôi tai mình nữa, cô ta gần như dùng hết sức bình sinh để giấy dụa: “Đồ khốn nạn, anh nói lời không giữ lời, các người là một đám lừa người, tôi nguyên rủa các người chết không có đất chôn thân!”

Tô Duy Nam lạnh lùng nhìn cô ta nói: “Cho dù tôi chết không có đất chôn thân, vậy trước khi tôi chết cũng sẽ để cả đời các người chìm trong mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không có ngày siêu sinh!”

Tiếng mảng chửi không ngớt của Liễu Minh Hoa vẫn cứ vang vọng quanh quẩn, mà người đã bị kéo đi ngày một xa.

Lúc này, Tô Duy Nam đột nhiên nghe thấy điện thoại bên cạnh truyền đến tiếng âm thanh động cơ đang dồn dập phát ra.

Tô Duy Nam nhíu chặt lông mày, vừa rồi anh ta cố ý đặt điện thoại sang một bên, đồng thời cũng chỉnh âm lượng lên mức cao nhất, là vì để Lệ Hữu Tuấn nghe thấy cuộc nói chuyện giữa anh ta và Liễu Minh Hoa.

Nhưng anh ta ngàn lần không dự được rằng, toàn bộ quá trình của sự việc này lại tàn khốc và máu me đến như vậy.

Hóa ra đứa trẻ trong bụng Tô Kim Thư vẫn khỏe mạnh không sao cả, mà hai người đàn ông bọn họ lại tự cho mình là thông minh, nhưng lại không hề ngờ tới rằng quan tâm quá hóa loạn, vậy mà càng làm cho sự việc của Tô Kim Thư càng thêm rắc rối.

Hai người bọn họ vậy mà lại bị một y tá mới đang trong thời kì thực tập cùng một bác sĩ lừa gạt đến mức quay như chong chóng.

Thậm chí còn đích thân chôn vùi đi đứa trẻ đang năm trong bụng cô gái mà mình thương yêu nh: “Chết tiệt, chết tiệt, chết Tô Duy Nam lúc này giống như một con thú khốn khổ, anh ta đấm từng nắm đấm lên tường, dường như chỉ có cơn đau của cánh tay truyền về, mới có thể đem đến cho anh sự trừng phạt nhỏ nhoi Anh ta quay người lại, âm trầm nói: “Lập tức đi đến bệnh viện”

Giờ này khắc này, trên con đường đi đến bệnh viện, xe của Lệ Hữu Tuấn giống như một con ngựa hoang bị đứt cương, điên cuồng, mất khống chế tốc độ mà không ngừng xuyên qua dòng xe cộ đông đúc.

Cuộc nói chuyện vừa rồi trong điện thoại của hai người giữa Tô Duy Nam và Liễu Minh Hoa, anh nghe rõ mồn một không sót chữ nào cả Tại sao? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ?

Bình Luận (0)
Comment