Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 910

Chương 910

Tại sao mỗi lần chỉ cần đụng tới chuyện của Tô Kim Thư, anh lại như biến thành người mất bình tĩnh, tay chân luống cuống không biết phải làm sao.

Đây hoàn toàn không phải Lệ Hữu Tuấn thực sự, cái người đàn ông gặp chuyện gì cũng suy nghĩ kín đáo, quyết đoán kịp thời đi đâu cả rồi?

Nhưng nếu chỉ cần anh động não cẩn thận phân tích qua một chút, thì sẽ không bị đám người phụ nữ kia đùa bốn đến bước đường này.

Anh thà để người bị thương là anh, cũng không mong Tô Kim Thư gặp phải bất cứ tốn thương nào dù là nhỏ nhất.

Chỉ cần nghĩ tới bức ảnh cứa bụng đưa đứa trẻ sơ sinh ra trong điện thoại mà Liễu Minh Hoa nói đến, chỉ cần nghĩ đến tình cảnh máu chảy đâm đìa đó, Lệ Hữu Tuấn đã cảm thấy toàn thân phát lạnh.

Thực ra chỉ có anh ta mới biết, cái gan của Tô Kim Thư rất nhỏ, cô sợ nhất là đau đớn.

Nhưng còn bây giờ thì sao, người lại phải nằm trên bàn mổ phẫu thuật lạnh tanh, bị người ta từng dao từng dao một cứa mở vùng bụng để lấy đứa trẻ ra, hơn nữa đứa bé trong bụng đó lại là kết tinh tình yêu của hai người bọn họ.

Đứa bé đó hoàn toàn không bị mắc cái thứ gọi là bệnh tim bẩm sinh, thậm chí còn là một bảo bối dễ thương đáng yêu vô cùng khỏe mạnh.

“Chết tiệt! Ch: Lệ Hữu Tuấn đấm một cái lên vô lăng, anh hận không thể hung hăng tát cho mình hai cái tất Khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được một chút, biểu cảm trên khuôn mặt anh tuấn đã sớm kiềm chế đến cực điểm.

Anh đột ngột đánh tay lái, đạp ga hết cỡ, chiếc xe lập tức phóng nhanh về phía bệnh viện.

Khi Lệ Hữu Tuấn đến được bệnh viện, phát hiện bên ngoài cổng bệnh viên có mấy xe cảnh sát đang đỗ đó, anh bước xuống xe rồi nhanh chóng đi vào bên trong, Lúc này anh chỉ mong mau chóng gặp được Tô Kim Thư, xác định răng cô không có vấn đề gì.

Đứa trẻ không còn nữa thì bọn họ có thể sinh tiếp, nhưng nếu Tô Kim Thư xảy ra chuyện gì, thì cả đời này của anh sẽ không bao giờ tha thứ được cho bản thân!

Khi Lệ Hữu Tuấn xông lên tầng bốn bệnh viện, anh phát hiện trên hành lang đã bị kéo mấy dây cảnh giới ngăn lại, bên cạnh có hai người cảnh sát đang đứng ngoài trông giữ.

Lệ Hữu Tuấn căn bản không thèm để hai người cảnh sát kia vào mắt, anh làm bộ phải xông vào phòng phẫu thuật bên kia.

Nhưng động tác của anh đã lập tức thu hút sự chú ý của hai người cảnh sát kia, bọn họ nhanh chóng đi lên cản Lệ Hữu Tuấn ở bên ngoài.

“Thưa anh, nơi này đã hoàn toàn bị phong tỏa rồi, không cho phép người ngoài được ra vào: “Tránh ra”

Lệ Hữu Tuấn lạnh lùng mở miệng, trong đôi mắt âm u kia tỏa ra khí lạnh khiến người ta kinh hồn bạt vía.

Khí thế toàn thân anh quả thực quá mạnh, khiến cho cả hai người cảnh sát kia đều ngẩn người: “Thật xin lỗi, thưa anh, nơi này đã bị phong tỏa rồi, không được phép ra vào đâu”

“Tôi nói lại lần nữa, tránh raI”

“Anh này, nếu anh còn không rời đi, chúng tôi sẽ…”

Cảnh sát đã thuận thế muốn rút súng ra, chỉ có điều động tác rút súng của bọn họ còn chưa kịp làm, trên mặt của một người đã phải chịu một cú đấm rồi Người cảnh sát còn lại nhìn thấy tình hình không đúng, cũng lập tức vươn người nhào qua đó.

Lệ Hữu Tuấn lại làm một cú xoay người, trực tiếp đạp anh ta vào tường rồi rơi trên mặt đất, rất lâu sau vẫn chưa bò dậy được.

Lệ Hữu Tuấn lạnh mặt, một phát kéo xé dây cảnh giới xuống, sau đó một đường bước thẳng vào trong Nơi cuối hành lang dài dằng dặc kia, anh có thể nhìn thấy một vũng máu đỏ tươi trên sàn nhà, phòng bệnh bên cạnh còn truyền đến tiếng người ta thì thầm nói với nhau: “Thật đáng sợ quá, thực sự quá đáng sợ, lại xảy ra chuyện như thế này..”

Bình Luận (0)
Comment