Chương 1061: Án Đoạt Mèo (2)
Chương 1061: Án Đoạt Mèo (2)Chương 1061: Án Đoạt Mèo (2)
Hắn vậy mà thật đào lên mi tâm con mắt chính mình, đưa đến trước mặt mèo trắng!
Mèo trắng kia theo dõi con mắt trong lòng bàn tay hắn, chậm rãi nâng lên móng vuốt, chần chờ không chừng, nhưng vào lúc này, tiếng gà gáy truyền đến, sắc trời dân dần phát sáng lên.
Mèo trắng cắn răng, nắm lấy con mắt này, quay người liền đi.
Tần Mục lộ ra dáng tươi cười, mắt dọc của hắn vẫn như cũ còn tại mi tâm, cũng không bị móc xuống, mèo trắng lấy đi bất quá là thần thức của hắn quan tưởng biến thành con mắt.
Mèo trắng chuồn ra gian phòng Tần Mục, lườm liếc bốn phía, bốn phía không người, liền nhảy lên mà lên, rơi vào trên đầu tường, dọc theo đầu tường liên tung bay vọt, hướng bên ngoài kinh thành chạy như bay.
Cùng lúc đó, Vân Sơ Tụ ghim một đôi bím tóc đuôi ngựa lặng lẽ chuồn ra cửa, đi theo sau lưng mèo trắng, mèo trắng hình như có nhận thấy, đột nhiên quay đầu, Vân Sơ Tụ lại bị một đạo vực sâu nuốt hết, mèo trắng chưa từng phát giác được nàng.
Vân Sơ Tụ lặng lẽ đi theo con mèo trắng này ra khỏi Duyên Khang kinh thành, nhưng mà lại tựa hồ cảm thấy được phía sau có người, bỗng nhiên quay đầu, nhưng không có nhìn thấy có người nào đi theo chính mình.
Vân Sơ Tụ giương mắt châu đi lòng vòng, tiếp tục đi theo mèo trắng.
Một đoá hoa nở rộ trên không trung, Liên Hoa Hồn ngồi tại trong hoa, lẳng lặng mà nhìn xem một người một mèo ra khỏi thành. Phủ quốc sư, Tân Mục lập tức thức tỉnh đám người, lấy ra mười cái bình ngọc giao cho Công Tôn Yến, nói:
- Yến Nhi, trong bình này là Hồng Mông Nguyên Dịch, năm đó Địa Mẫu Nguyên Quân chính là dựa vào nguyên dịch mới có tu vi hùng hồn như vậy, nguyên dịch này đối với ngươi có lợi thật lớn, nhưng không tưới thể nhiều, mỗi lần chỉ có thể tưới một giọt. Còn phải coi chừng Địa Mẫu Nguyên Quân chạy tới đoạt của ngươi!
Công Tôn Yến thu bình ngọc, nói:
- Ta nhất định sẽ cẩn thận.
Tần Mục gọi Đô Thiên Ma Vương tới, giao cho hắn một phong thư, nói:
- Đô Thiên, ta cho ngươi ba con Thiên Long, ngươi cầm tin ta tiến về Ly Giang học cung đi gặp Vũ Chiếu Thanh, giao tin tức cho nàng, cứ nói là ta để nhờ ngươi tới, hiệp trợ nàng đoạt lại Thiên Vũ thế giới. Hắn tuyển ba con Thiên Long từ trên Thiên Long Bảo Liễn, phân phó:
- Các ngươi đi theo Đô Thiên, bảo hộ tính mạng của hẳn.
Ba con Thiên Long kia bay ra khỏi chỗ, hóa thành ba tôn thân chỉ Ngọc Kinh cảnh giới, ôm quyền khom người:
- Cẩn tuân mệnh lệnh của Thiên Tôn.
Sắc mặt Đô Thiên Ma Vương đại biến, vội vàng nói:
- Giáo chủ, có thể hay không đổi mấy cái Thiên Long?
Trong lòng của hắn lo sợ bất an, ba tôn Long Thần này đều chịu qua roi của hắn, trong đó một tôn Long Thần bị hắn quất đến số lần nhiều nhất.
- Thời gian cấp bách, không còn kịp rồi!
Tân Mục nhảy lên bảo liễn, cao giọng nói: - Long Bàn, ngươi đến điều khiển xe, Yên nhi, ngươi đến đề phòng, chúng ta lập tức xuất phát! Lại không đi, hai tiểu yêu tỉnh kia sẽ muốn chạy về.
Lãng Uyển Thần Vương đã leo lên bảo liễn, hạ màn xe xuống ngồi ngay ngắn.
Công Tôn Yến không biết bọn hắn vì sao phải vội vàng rời đi, trong lòng có chút thất lạc, Tân Mục cười nói:
- Qua một đoạn thời gian, ta cho ngươi tìm tới mấy Phượng Hoàng đến xây tổi
Công Tôn Yến rất vui vẻ, nhìn xem Thiên Long Bảo Liễn lái ra phủ quốc sư.
Sáng sớm kinh thành còn không phải rất náo nhiệt, nhưng trên đường đã có chủ quán sáng sớm dự bị sớm một chút, có đánh bánh nướng có kéo sợi, lồng bánh bao bốc lên nhiệt khí bừng bừng, mùi vị hương cháo bay tới. Thiên Long Bảo Liễn vội vàng chạy qua từ trên đường phố, dẫn tới rất nhiều chủ quán nhìn quanh.
Đột nhiên thanh âm Tân Mục từ trong xe truyền đến:
- Dừng lại.
Long Kỳ Lân vội vàng dừng xe, Tần Mục cười nói:
- Yên nhi tỷ, ngươi đi mua một chút nước đậu xanh đến đây, ta rất lâu chưa từng uống rồi.
Nói rồi cho Yên nhi một vài Đại Phong tệ.
Yên nhi bay lên, rơi xuống đất hóa thành thiếu nữ, đi vào chủ quán bên đường mua nước đậu xanh, quay đầu lại nói:
- Nơi này còn có bánh bao nóng hổi, công tử cũng muốn ăn không?
Tân Mục gật đầu, cười nói: - Cũng lấy một chút. Thần Vương tỷ tỷ chưa từng nếm qua đồ ăn của thế gian này nha? Hôm nay vừa vặn nếm thử.
Lãng Uyển Thần Vương khó hiểu nói:
- Vừa mới Thánh Anh cỡ nào vội vàng, e sợ cho không kịp đi, hiện tại vì sao ngược lại dừng?
Tân Mục nói:
- Năm năm chưa từng nếm đến hương vị quê quán, bởi vậy vô luận như thế nào đều phải dừng lại.
Lãng Uyển Thần Vương nghĩ nghĩ, lắc đầu, nàng không rõ loại tình ý cổ quái này.
Yên nhi mua được nước đậu xanh cùng bánh bao, nói:
- Chủ quán hận không thể đem hắn cửa hàng đều cho ta, đưa thật nhiều.
Tân Mục cười nói:
- Long Bàn, chúng ta đi đường. Thiên Long Bảo Liễn lái về phía bên ngoài kinh thành, Tân Mục không để cho bảo liễn này lập tức bay lên không, mà tiếp tục chạy nhanh ngược lên đường núi, chính mình thì một bên gặm bánh bao, một bên nhìn ngoài cửa sổ, khẩn trương chú ý động tĩnh bốn phía.
Đột nhiên, một cỗ rung động kinh khủng từ phương tây bộc phát, tay Tần Mục run một cái, bánh bao rơi xuống dưới, vui vô cùng, vỗ tay cười nói:
- Nhà Nghiên Thiên Tôn Tiểu Thất, chỉ sợ phải chết!
Phương tây, địa phương tới gần Linh Năng Đối Thiên Kiều, mèo trắng phi tốc phi nhanh, phóng tới Linh Năng Đối Thiên Kiều, một đại thủ trong cầu kia đột nhiên đối diện chộp tới!
Mèo trắng rùng mình, không kịp tránh né, thân hình bổ nhào về phía trước lăn một vòng, hóa thành một Thân Tướng mặc bạch bào, mi thanh mục tú, lấy tay rút thương, đón đại thủ bay ra từ trong cầu ánh sáng kia đâm tới, thương lắc một cái, vô số mũi thương bắn ra bốn phía!
Sau một khắc, đại thương của hắn sụp đổ, cùng lúc đó, đầu hắn bị bàn tay kia bắt gọn.
Thần Tướng mặc bạch bào kêu một tiếng, nhịn không được thân thể lắc một cái hiện ra nguyên hình, hóa thành một con mèo trắng bị nắm sau đầu thịt mềm, tứ chỉ rủ xuống, không thể động đậy.
- Vỏ trứng Thiên Đế ở đâu?
Chủ nhân của cự thủ kia tựa hồ là ở một nơi cực kỳ xa xôi, thanh âm cách Linh Năng Đối Thiên Kiều truyền đến.
Nhưng mà trong nháy mắt kế tiếp, Ngự Thiên Tôn ở trung tâm của Nguyên giới Thần khí đột nhiên đưa tay ra xa xa chỉ một cái, Linh Năng Đối Thiên Kiều âm vang nổ tung, bàn tay nằm mèo trắng kia lập tức bất ổn.
Lại tại lúc này, một vòng xoáy khổng lồ xoay tròn xuất hiện trên bầu trời Nguyên giới, một vị Thần Nhân vĩ ngạn từ trên trời giáng xuống, đoạt lại mèo trắng do Thần khí Ngự Thiên Tôn trước đó bắt, mang theo mèo trắng liền đi!
Trên bầu trời lại là một vòng xoáy xuất hiện, một vị Thần Nhân vĩ ngạn khác chém về phía cái ót Thần Nhân đoạt mèo trắng.
- Trả mèo của bản cung lại đây!
Cơ hồ cùng một thời gian, Thần khí Ngự Thiên Tôn lấy tay rút lên Nguyên Mộc, quét tới về phía hai tôn Thần Nhân này.
Mèo trắng vài lần đổi chủ, trong lòng sợ hãi vạn phần.
Hiện tại, lại có bốn vị Thiên Tôn đang tranh đoạt hắn, hắn lúc nào cũng có thể chết trong rung động vô cùng kinh khủng kial Trong Thiên Long Bảo Liễn, Yên nhi bưng lấy bát đưa đến bên miệng Tân Mục, Tân Mục uống vào nước đậu xanh, nhìn lên chiến đấu trên trời, thở dài liên tục, có phần bị đả kích.
- Công tử vì sao mặt ủ mày chau?
Yên nhi hiếu kỳ nói.
Tân Mục uống một ngụm nước đậu xanh, thở dài:
- Ta vì châm ngòi Thập Thiên Tôn nội đấu, đã hao hết tâm cơ, đã dùng hết biện pháp, giữa các Thập Thiên Tôn vẫn không thể nào đấu đá. Lại không nghĩ rằng, chuyện tới đây thì là lợi dụng một con mèo. trắng, gây lên trận nội đấu này. Chương 1062: Biến Mất Mặt Sau q)
Trong Thiên Đình Thập Thiên Tôn, người biết vỏ trứng Thiên Đế rơi ở trong tay Tân Mục không nhiều, dù sao, vỏ trứng Thiên Đế ngày đó trộm lấy, Tân Mục cơ hồ lừa gạt được tất cả Thiên Tôn, ngoại trừ Nghiên Thiên Tôn.
Thập Thiên Tôn không biết ai đánh cắp Vỏ trứng Thiên Đế, nhưng mà bọn hắn lại biết sơ lược đối với năng lực Nghiên Thiên Tôn mèo trắng, mèo trắng gặp qua người ngụy trang thành Thiên Đế trộm lấy Vỏ trứng Thiên Đế, mèo trắng có năng lực phân biệt người trong nhục thân Thiên Đế kia là ai.
Chỉ cần giám sát con mèo trắng này liền có thể tìm hiểu nguồn gốc, tìm được Vỏ trứng Thiên Đế.
Cũng tức là nói, bọn người Hiểu Thiên Tôn kỳ thật cũng không phải giám sát Tân Mục, mà giám sát Nghiên Thiên Tôn mèo trắng.
Mèo trắng tới tìm Tân Mục, nhìn như ẩn nấp, thừa dịp lúc ban đêm tới chơi, nhưng mà hắn đã sớm rơi vào trong mắt đám người Hiểu Thiên Tôn, mèo trắng vội vàng rời đi, tự nhiên sẽ gây nên một trận Thiên Tôn chỉ tranh.
Trên Thiên Long Bảo Liễn, Tân Mục nhìn lên chiến đấu trên trời, nhíu mày, thấp giọng nói:
- Ta hẳn là đưa Vỏ trứng Thiên Đế giao cho mèo trắng, chỉ có Vỏ trứng Thiên Đế chân chính mới có thể để cho Thập Thiên Tôn triệt để vạch mặt. Sau khi Thập Thiên Tôn tranh đoạt một phen, phát hiện trên thân mèo trắng không có Vỏ trứng Thiên Đế liền sẽ hoài nghi đến trên người của ta. Giữa bọn hắn sẽ trở lại trong cục diện cân bằng. Lãng Uyển Thần Vương cười nói:
- Thánh Anh nghĩ như vậy liền sai.
Tân Mục khiêm tốn thỉnh giáo:
- Thần Vương tỷ tỷ nghĩ sao?
- Lần cuộc chiến đoạt mèo này, vô luận mèo trắng sống hay chết, Thiên Tôn chỉ tranh đều không thể lắng lại.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Dưới tình huống tin tức rõ ràng, bọn hắn mới có thể hoài nghi ngươi, mà tin tức mờ đục, bọn hắn sẽ hoài nghi đối phương. Hiện tại, mèo trắng vài lần thay chủ, tứ đại Thiên Tôn đến đoạt đi cướp, tại trong lúc này, ai cũng có khả năng đem Vỏ trứng Thiên Đế lấy tới tay. Kể từ đó, bọn hẳn ai cũng không có đạt được Vỏ trứng Thiên Đế, nhưng sẽ hoài nghi bị các Thiên Tôn khác cướp đi. Đây cũng là tin tức hỗn độn.
Tần Mục nháy mắt mấy cái.
- Tin tức hỗn độn, tất cả mọi người lấy được tin tức đều là phiến diện liền sẽ hình thành cục diện ngươi hoài nghỉ ta, ta hoài nghỉ ngươi.
Lãng Uyển Thần Vương không nhanh không chậm nói:
- Nghiên Thiên Tôn mèo trắng mặc dù là đại cao thủ Lăng Tiêu cảnh giới, nhưng thần thức tạo vật của Thánh Anh, hắn tuyệt đối không cách nào xem thấu. Hắn tự tin đạt được món bảo vật kia, trong lúc hắn bị mặt các Thiên Tôn bắt được, thần thức tạo vật của Thánh Anh hóa thành hư ảo, hắn sẽ chỉ cho rằng bị Thiên Tôn khác cướp đi. Coi như hắn sống sót, ngay cả hắn cũng ở vào trong tin tức hỗn độn, Thánh Anh ngược lại có thể thoát thân ra ngoài, bình tĩnh nhìn cuộc phân tranh này.
Tân Mục lâm vào trầm tư, Thiên Long Bảo Liễn lái về phía phương xa.
- Ngoại trừ Tứ Thiên Tôn ra, sẽ còn các Thiên Tôn khác gia nhập trong trận tranh đoạt này để tin tức càng thêm hỗn độn, về phân Vỏ trứng Thiên Đế rơi vào. trong tay ai, đã không trọng yếu.
Lãng Uyển Thần Vương nhìn về phía ngoài cửa sổ, nói:
- Vị Thiên Tôn thứ năm xuất thủ. Trải qua trận chiến này, vết rách ở giữa các Thiên Tôn đã không thể tu bổ.
Trên bầu trời hắc ám tràn ngập, hẳn là Hư Thiên Tôn xuất thủ.
Tiếp theo, thân ảnh Thiên Tôn thứ sáu xuất hiện, gia nhập vào trong đoạt mèo chỉ chiến.
Một tôn Thiên Tôn giành được mèo. trắng, ôm mèo con liền đi, biến mất ở thiên ngoại, các Thiên Tôn khác lần lượt biến mất, hẳn là đuổi theo vị Thiên Tôn kia đi.
Trận chiến này, là một trận chiến các Thiên Tôn chính thức vạch mặt!
Tân Mục thu hồi ánh mắt, nói: - Nguyên giới là nơi Thân Vương tỷ tỷ muốn tìm kiếm Tổ Đình?
Lãng Uyển Thần Vương cũng thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói:
- Không phải. Nguyên Đô là địa phương Địa Mẫu Nguyên Quân sinh ra, cũng không phải Tổ Đình bộ tộc Tạo Vật Chủ của ta. Trong trí nhớ cổ lão của bộ tộc Tạo Vật Chủ, Tổ Đình càng thêm màu mỡ hơn so với Nguyên Đô, sản vật phong phú, thiên tài địa bảo cái gì cần có đều có. Bất quá, Bộ tộc Tạo Vật Chủ nhiều tai nạn, lưu truyền xuống tin tức không nhiều.
Tần Mục suy tư một lát , nói:
- Có khả năng ở mặt sau Nguyên giới hay không? Mặt sau Nguyên giới còn chưa bao giờ có người đi qua, nơi đó hẳn rất rộng lớn, không thể nhỏ hơn Nguyên giới bao nhiêu.
Lãng Uyển Thần Vương hỏi: - Thánh Anh đi qua mặt sau Nguyên giới rồi à?
Tân Mục lắc đầu, cười nói:
- Trong Nguyên giới, nơi xa nhất ta đi qua chính là Quy Khư, mặt sau Nguyên giới có cái gì, ta liền không được biết rồi. Tốc độ Thiên Long Bảo Liễn thật nhanh, không bằng đến đó nhìn một chút.
Lãng Uyển Thần Vương gật đầu nói phải.
Tần Mục lập tức hạ lệnh, để sáu con Thiên Long kia lôi kéo bảo liễn thẳng đến Đông Hải.
Chiếc bảo liễn này nhanh như điện chớp, tốc độ tuyệt luân, ở trên bầu trời xẹt qua một đạo hào quang sáng chói, một đường lao vùn vụt, hơn mười ngày sau, Tần Mục nhìn về phía trước, mặt biển vẫn không có cuối cùng, không khỏi lo lắng.
Tốc độ Thiên Long Bảo Liễn nhanh hơn so với hẳn, đi thời gian dài như vậy đủ hẳn đi nửa năm, nhưng mà vẫn không có tìm được cuối cùng Nguyên giới, ngược lại nhìn thấy trong biển có thật nhiều đại lục bị phá thành mảnh nhỏ.
- Nhanh đến Quy Khư.
Tân Mục thầm nghĩ.
Bảo liên tiếp tục đi tới, đã qua Quy Khư, lại bay về phía trước hơn mười ngày, Tần Mục xa xa nhìn lại, phía trước xuất hiện một mảnh lục địa, liên miên bất tuyệt, đem hải dương vây quanh, trên lục địa phần lớn là thần sơn, cực kỳ dốc đứng.
- Chẳng lẽ nơi này chính là điểm cuối cùng của Nguyên giới?
Tần Mục không khỏi mừng rỡ, để Thiên Long Bảo Liễn bay qua những Thần sơn này, trên thần sơn tuyết trắng mênh mang, trời đông giá rét, không có bất kỳ sinh mệnh nào, đợi cho bay qua núi tuyết liên miên bất tuyệt, Tân Mục nhìn xuống dưới, chỉ gặp Tây Thổ mênh mông xuất hiện trong mắt hắn.
Tân Mục ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại, hải dương Nguyên giới chính là một mặt phẳng, cũng không phải hình tròn, nhưng mà bọn hắn vượt qua biển cả lại đi thẳng tới Tây Thổi
Đây cơ hồ là chuyện không thể nào!
Hắn đã từng cùng Bạch Cừ Nhi bay đến thiên ngoại Nguyên giới, từ thiên ngoại nhìn xuống Nguyên giới, Nguyên giới trên cơ bản ở vào trên một mặt phẳng, cũng không phải một tinh cầu.
Như vậy vì sao bọn hắn tiến lên hướng về Đông Hải, không có tới đến điểm cuối cùng Nguyên giới, ngược lại đi vào Tây Thổ?
- Nguyên giới mặt sau, hình như đã bị người giấu đi!
Tân Mục hưng phấn lên: - Muốn đem Nguyên giới mặt sau giấu đi, cần không gian chồng chất, mà lại đem biên giới Nguyên giới xếp một lân! Khó khăn kia không thua chồng chất Nguyên giới, phong ấn Nguyên giới! Có thực lực làm đến bước này, chỉ có Thập Thiên Tôn hoặc Cổ Thần Thiên Đế thời kì đỉnh phong! Như vậy bọn hắn phong ấn mặt sau Nguyên giới muốn làm cái gì?
Lãng Uyển Thần Vương tò mò nhìn hắn, chỉ gặp Tần Mục đi ra bảo liễn, đi vào trên không núi tuyết, thử nghiệm lấy nguyên từ thần thông đến xò xét nơi này có phải có phong ấn hay không.
Sau một lúc lâu, Tân Mục tán đi nguyên từ thần thông, lắc đầu nói:
- Không có phong ấn vết tích. .. Mở!
Mắt dọc trên mi tâm của hắn mở ra, bốn phía liếc nhìn, khắp xem xét hư không, lại qua một lát, mắt dọc trên mi tâm khép kín, cho dù con mắt thứ ba thần diệu khó lường của hắn cũng vô pháp phát giác được nơi này có không gian phong ấn gì hay không.
- Nguyên Thần xuất khiếu! Chương 1063: Biến Mất Mặt Sau (2)
Nguyên Thần Tần Mục bay ra, đâm vào sâu trong lòng đất, không ngừng xâm nhập sâu vào trong lòng đất.
Nếu nhìn không ra có phong ấn tồn tại như vậy dùng Nguyên Thần không ngừng xâm nhập lòng đất, nói không chừng có thể tìm được mặt sau Nguyên giới!
Thật lâu, Nguyên Thần Tân Mục đột nhiên từ lòng đất bay ra, mê mang nhìn bốn phía.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Thánh Anh tìm được cái gì?
Tần Mục thu hồi Nguyên Thần, sắc mặt cổ quái:
- Nguyên Thần ta vừa mới không ngừng thâm nhập dưới đất, nhìn thấy lòng đất cũng có một chút chủng tộc, nghỉ lại không gian ở dưới đất, mượn nham tương quang mang sinh tôn. Ta không ngừng xâm nhập, phi hành không biết bao nhiêu vạn dặm, cảm giác sắp tới mặt sau Nguyên giới, nhưng mà phá đất mà lên sau lại phát hiện ta về tới chỗ này. Nguyên giới này. ..
Sắc mặt hắn càng cổ quái:
- Nguyên giới vậy mà không có mặt saul
Lãng Uyển Thần Vương cũng giật mình, giải khai mi tâm lá liễu, thần thức bộc phát, xâm nhập lòng đất, sau một lúc lâu, thần thức của nàng từ sâu trong lòng đất bay ra.
Thần thức của nàng cũng cảm giác được sắp xuyên thấu Nguyên giới đại địa, nhưng mà xông ra mặt đất lúc lại phát hiện về tới mặt trước Nguyên giới!
Nếu như đây là không gian phong ấn, loại phong ấn này đã siêu việt nhận biết của hai người! Bởi vì dạng này phong ấn cần đều gấp lại toàn bộ hết thảy không gian Nguyên giới, phong ấn, hình thành thế giới chỉ có mặt trước mà không có mặt saul
- Có lẽ đi thiên ngoại có thể nhìn thấy mặt sau Nguyên giới...
Tân Mục nghĩ tới đây, nhưng lại chân chờ, hắn cùng Bạch Cừ Nhi đã từng bay ra Nguyên giới, hai người ở ngoài Nguyên giới vẫy vùng, cũng chưa từng phát hiện Nguyên giới có mặt sau.
Thời điểm bọn hắn bay đến mặt sau Nguyên giới, nhìn thấy nhưng thật ra là mặt trước Nguyên giới, chẳng qua lúc đó hai người anh anh em em, cũng không lưu ý đến một màn này.
Giờ phút này hồi tưởng lại, mới phát giác được vẻ cổ quái, để cho người ta có một loại cảm giác phía sau lưng phát lạnh!
- Thánh Anh có đi qua mặt sau Thiên Đình hay không? Lãng Uyển Thần Vương đột nhiên hỏi.
Tân Mục ngẩn ngơ, mờ mịt lắc đầu.
Nhắc tới cũng hoàn toàn cổ quái, Thiên Đình tựa hồ cũng không có mặt saul
Không chỉ có như vậy, thậm chí ngay cả U Đô, khối đại lục chỗ Ngọc Tỏa quan kia dưới chân Thổ Bá, tựa hồ cũng không người nào biết mặt sau có cái gì!
Thiên Đình, U Đô cùng Nguyên giới, hết thảy không có mặt saul
- Tổ Đình có mặt sau sao?
Tân Mục đột nhiên hỏi.
Lãng Uyển Thần Vương lắc đầu, nói:
- Ta không có ấn tượng về phương diện này. Ở trong Tạo Vật Chủ, ta thuộc về tương đối tuổi trẻ, sinh ra ở Thái Hư, cũng chính là các ngươi nói tới Long Hán niên đại trước đó. Bất quá Thúc Quân Thần Vương cực kỳ cổ lão, nói không chừng hắn sẽ biết. Tân Mục thở dài, mệnh sáu đầu Thiên Long kéo xe tiến về Linh Năng Đối Thiên Kiều gân nhất, nói:
- Chúng ta đi trước Tứ Cực Thiên nhìn một chút, nói không chừng có thể tìm được tung tích Tổ Đình.
Lãng Uyển Thần Vương gật đầu.
Thiên Long Bảo Liễn đuổi tới Linh Năng Đối Thiên Kiều gần nhất, Tân Mục thông qua Linh Năng Đối Thiên Kiều trở về Thiên Đình, từ Thiên Đình thông qua mặt khác Linh Năng Đối Thiên Kiều tiến về Đông Đế Thanh Long Đông Cực Thiên. Bất quá trước đó, hắn cho xe chạy tới bên ngoài Nam Thiên Môn, vây quanh Thiên Hà dưới, ý đồ tìm được mặt sau Thiên Đình.
Nhưng mà đập vào mi mắt hay là Nam Thiên Môn, Thiên Đình căn bản không có mặt saul
- Quả nhiên là thế. Nghĩ đến Thiên Âm giới cũng không có mặt sau, kỳ quái, mặt kia những thế giới này biến mất, đi nơi nào rồi?
Tân Mục không hiểu chút nào, đành phải đè xuống sự nghi ngờ này, mệnh Thiên Long Bảo Liễn lái vào Linh Năng Đối Thiên Kiều tiến về Đông Cực Thiên.
Trong quang mang của Đối Thiên Kiều, Thiên Long Bảo Liễn hướng Đông Cực Thiên chạy tới, trong quang mang, Tân Mục đang suy tư vấn đề này, lúc trước hắn không có nghĩ qua, hiện tại càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái.
Qua không biết bao lâu, Thiên Long Bảo Liễn nhẹ nhàng dừng lại, rốt cục đi vào Đông Cực Thiên, từ trên tế đàn lái ra. Sáu con Thiên Long kia rất hưng phấn, nhao nhao hóa thành Thân Nhân đầu rồng thân người.
Tân Mục chần chờ một chút, mệnh Long Kỳ Lân cùng Yên nhi cởi xuống dây thừng, xin mời sáu vị Long Thần kia lên xe , nói:
- Yên nhi buộc Long Bàn lên, kéo xe chạy tới Thanh Long Thiên Cung.
Long Kỳ Lân không ngừng kêu khổ, nhưng mà lại bị Yên nhi buộc lại, đành phải kéo xe tiến lên.
Tân Mục nhìn xem cảnh trí ngoài xe, nhưng gặp Đông Cực Thiên này không giống bình thường, trên trời treo do vô số lôi đình tạo thành tinh thần (ngôi sao), sáng vô cùng loá mắt.
Không chỉ có như vậy, còn có thiểm điện dài đến vạn dặm treo ở trên bầu trời, nhưng mà lại không có phát ra lôi âm, rất tĩnh mịch, trên đại địa Đông Cực Thiên có nhiều sinh vật hình rồng, tựa như nơi Long tộc nghỉ lại, hẳn là hậu duệ Đông Đế Thanh Long.
Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy có Cự Long phủ phục tại giữa núi non trùng điệp, dài đến ngàn dặm, mê man không dậy nổi, tiếng ngáy như sấm.
Rất nhiều Tiểu Long leo đến trên thân Cự Long, mã a mã a đùa giỡn, có phun lửa, có phun nước, còn có khống chế lấy lôi điện bổ về phía đồng bạn.
Lại có rất nhiều Tiểu Long leo đến trên râu rồng của Cự Long, Cự Long hô hấp, râu rồng bị cuồng bạo khí lưu thổi lên, trên sợi râu đám rồng nhỏ tại trong khí lưu run rẩy dữ dội, rất hưng phấn.
€ó chút Tiểu Long bị thổi bay, rơi mặt mũi bầm dập liền ngay tại chỗ oa oa khóc lớn.
Cự Long bị đánh thức liền mở ra đôi mắt to lớn, ngáp một cái, đám rồng nhỏ liền cuống quít trượt xuống, ẩn núp bốn chỗ.
Cự Long kia nhưng cũng dịu dàng ngoan ngoãn, dùng sợi râu đem khóc rống Tiểu Long cuốn lại, dỗ dành một phen, sau đó vừa trầm ngủ say đi. Long Kỳ Lân lôi kéo Thiên Long Bảo Liễn, tốc độ chậm không ít, cũng may Thanh Long Thiên Cung cực kỳ rộng rãi, cách nơi này không tính quá xa, không cần mấy ngày đã có thể đuổi tới nơi đó.
Bất quá, Thiên Long Bảo Liễn vẫn bị một vài Long Thần ngăn lại, nói ra hậu duệ Thần Long, sao có thể làm xa phu cho người ta?
Những Long Thần này rất không vui, Tần Mục đành phải để Long Kỳ Lân dừng lại.
- Ta tới kéo xel
Yên nhi hưng phấn nói.
Tần Mục lắc đầu, thầm nghĩ:
- Ngươi là nữ nhi Đông Đế Thanh Long, ngươi tới kéo xe, chỉ sợ Đông Đế giết ta mất!