Chương 1360: Hiểu Vị Tô, ngươi lui xuống
Chương 1360: Hiểu Vị Tô, ngươi lui xuốngChương 1360: Hiểu Vị Tô, ngươi lui xuống
Lâm Hiên thở dài nói:
- Nếu như ta muốn học, nhất định phải dùng mười chín thức của Ứng Kiếp Kiếm phá nát Thiên Cung và bảy Thân Tàng mà ta tu luyện trăm cay nghìn đắng, ở dưới luồng áp lực nặng nề này, ai có thể may mẫn tránh được chứ? Ai có sự ngang tàng như ngươi đây? Chắc chắn là sẽ bị ép chết thôi!
Hắn ngừng lại một lát rồi tiếp tục nói:
- Hơn nữa chỉ sợ người bình thường cũng không tu luyện nổi. Bất kể là ai, lúc ở cảnh giới Võ Giả đều không có nguyên khí mạnh mẽ như vậy để có thể mở hỗn độn, khai thiên lập địa, xây dựng một tiểu vũ trụ ngay trong đầu óc, càng đừng nói đến tập hợp linh khí linh lực trong cơ thể hình thành nên Linh Thai. - Ngươi mạnh mẽ biết bao chứ? Nhưng tới bây giờ ngươi cũng mới có được năng lực xây dựng hệ thống tu luyện này đó thôi, những người khác, nào có ai có khả năng mạnh mẽ như vậy?
Tân Mục khẽ nhíu mày.
Lâm Hiên nói:
- Nếu như muốn truyền bá công pháp này của ngươi ra ngoài, muốn lưu truyền lại, vậy thì chỉ có thể giảm bớt, hạ thấp độ khó nhập môn. Nhưng nếu như hạ thấp độ khó, người đời sau sẽ không thể nào mạnh mẽ được giống như ngươi.
Hắn ngẫm nghĩ nói:
- Cho dù là như vậy thì cũng mạnh hơn hệ thống Thần Tàng Thiên Cung rất nhiều.
Tần Mục cẩn thận suy nghĩ giây lát, gật đầu cảm khải nói:
- Ngươi nói không sai, ta mạnh mẽ hơn một chút, còn cho rằng những người khác cũng sẽ mạnh như ta, nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc ta là Bá Thể.
Sắc mặt Lâm Hiên tối sâm lại, đè chuôi đạo kiếm lại, hận không thể rút kiếm ra chém hắn. Hắn lập tức châm chậm buông ra, hừ một tiếng:
- Nếu không phải ta đánh không lại ngươi...
Cuối cùng Tần Mục học được Tiên Thiên Nhất Khí, nhưng hắn lại không luyện thành thuật số đạo vực, thế là xin cáo biệt:
- Ta đang định tới Tây Thổ một chuyến để gặp Hư Sinh Hoa.
Ánh mắt Lâm Hiên Đạo Chủ sáng lên, vô cùng dè dặt, nho nhã lễ độ nói:
- Nếu Hư Sinh Hoa gây chuyện khiêu chiến ngươi, ngươi nhất định phải dốc hết sức lực, không thể cho hẳn bất kì cơ hội tranh thủ nào đó.
Tân Mục hiểu ý: -Ta sẽ lưu ý, ngươi cứ yên tâm.
Lâm Hiên Đạo Chủ thở phào nhẹ nhõm, tha thiết đưa tiễn, tiễn Tân Mục đi thật xa mới lưu luyến không rời quay về Đạo Môn.
Tân Mục lấy đèn lồng đi về phía trước, bất giác đã đi đến trung tâm Nguyên Giới, Nguyên Mộc xanh um tươi mát, bao phủ một nửa giang sơn Nguyên Giới, Thiên Cung của Hiểu Thiên Tôn trôi bồng bềnh ở bên trong tán cây, của Ngự Thiên Tôn cũng trôi nổi ngay bên cạnh.
Tân Mục vừa muốn đi qua từ bên cạnh Nguyên Mục, đột nhiên có một tiếng gọi lớn truyền đến:
-Mục Thiên Tôn xin dừng bước!
Tân Mục đứng lại, xoay người lại nhìn, lại là chủ nhân của Thiên Ngục - Tả Thiếu Bật Diêm Thiếu Thanh.
Diêm Thiếu Thanh cứ như là lân đâu tiên gặp hắn, tiến lên chào hỏi:
- Mục Thiên Tôn, Hiểu Thiên Tôn muốn gặp ngươi.
- Hiểu Thiên Tôn muốn gặp ta?
Tân Mục hơi trâm ngâm do dự, ngẩng đầu nhìn Thiên Cung của Hiểu Thiên Tôn.
Diêm Thiếu Thanh nhìn hắn, trong lòng lo sợ.
Hắn không phải là kẻ bình thường, rõ ràng trình độ thần thức của hắn là sự tồn tại cao nhất trong Thiên Đình, mười Thiên Tôn cũng đang mong chờ hắn có thể khai sáng một môn công pháp thần thức cấp Đế Tọa.
Đương nhiên ít nhất trong Thiên Đình cũng có ba người có trình độ thần thức vượt qua hắn, chẳng qua đang ẩn giấu mà thôi. Đó chính là Thái Đế Tường Thiên Phi, Cung Vân Cung Thiên Tôn và con trai Lang Hiên Thân Hoàng của Cung Thiên Tôn với Thiên Đế.
Ba người này ẩn giấu thân phận, không lộ ra tên tuổi tài năng của mình, bởi vậy trước mắt người ngoài thì trình độ thần thức của Tả Thiếu Bật Diêm Thiếu Thanh vẫn là cao nhất.
Mặc dù tu vi thần thức của Diêm Thiếu Thanh cao, nhưng lại không cẩn thận lắm, đã từng mắc bẫy của Tần Mục và Giang Mạch Khuê, suýt chút nữa thì không thể đi ra khỏi huyễn cảnh thần thức.
Về sau hắn vẫn nghe theo đề nghị của Tần Mục, đi theo Diên Khang học tập thành quả biến pháp của Diên Khang, những năm gần đây có thành tựu rất khá, khoảng cách với cảnh giới Đế Tọa cũng càng ngày càng gần.
- Ắt hẳn Hiểu Thiên Tôn cũng đang phục kích cường giả thần bí của quỷ thuyền ở trên Dũng Giang.
Tân Mục trầm giọng nói: - Ta cho hẳn biết thế nào là biết khó mà lui, hắn sợ bị đạo Thái Thủy với thân thông Bất Dịch vây khốn, cho nên rời đi. Chắc chắn hắn đến gặp ta là vì thứ bên trên quỷ thuyền. Ngoại trừ thân xác của Đế Hậu nương nương ra, e rằng còn có thân xác của Tuyệt Vô Trần, ừm, chắc là còn có đám Vũ Lâm Quân kia nữa, dù sao thì hắn cũng là chuyền thế thân của Cổ Thần Thiên Đế mà...
Diêm Thiếu Thanh sợ rợn tóc gáy, muốn bịt tai lại không muốn nghe hắn tiếp tục nói chuyện nữa, trong lòng âm thầm kêu khổ:
- Biết càng nhiều thì chết càng nhanh! Ta sắp chết rồi!
Tần Mục liếc hắn một cái lại chậm rãi nói tiếp:
- Năm vạn Vũ Lâm Quân đều là thiên tài viễn cổ, chỉ cần thêm chút huấn luyện, chắc chẵn chiến lực đột nhiên tăng mạnh, sẽ trở thành cánh tay đắc lực của hắn. Mà thân xác của Đế Hậu nương nương có thể uy hiếp Đế Hậu, còn thân xác của Tuyệt Vô Trần, ha ha, năm đó hắn còn chưa đoạt được Tuyệt Vô Trần thì đã bị đám người Hạo Thiên Tôn giết chết, đương nhiên là muốn "ngủ cùng" một phen rồi...
Trong lòng Diêm Thiếu Thanh tuyệt vọng, hai chân hoàn toàn mất hết sức lực, bịch một tiếng ngã ngồi xuống dưới đất.
Tần Mục khom người xuống, vỗ vỗ vai hắn, cười nói:
- Tả Thiếu Bật đến bây giờ còn chưa tự phong Nam Thiên Môn, đoạn tuyệt Thần Kiều? Xem ra ngươi cũng không định nương nhờ Diên Khang. Vì thế cho nên ta cũng không cần phải cho ngươi một cơ hội sống nữa.
Khóe mắt Diêm Thiếu Thanh nhảy dựng lên, ngẩng đầu nói:
- Ta nguyện tự phế Thân Kiều, nương nhờ Diên Khang, Thiên Tôn còn cho ta cơ hội không?
Tân Mục cười nói:
- Chuyện này thì có khó khăn gì? Ta vừa dùng thần thức phong ấn chỗ này, cho dù là Hiểu Thiên Tôn thì cũng không thể nào nhìn thấu được, hắn không biết chúng †a đang nói gì đâu.
Diêm Thiếu Thanh nghẹn họng nhìn trân trối.