Chương 1365: Khiến người ta tuyệt vọng
Chương 1365: Khiến người ta tuyệt vọngChương 1365: Khiến người ta tuyệt vọng
Khi lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục được mở ra hoàn toàn, cuối cùng cũng vẫn như lời Tân Mục nói, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được tuyệt vọng là gì.
Đỉnh đầu hẳn là sự công kích của bốn mươi chín Thiên Đạo từ Huyền Đô, ở xung quanh là đại đạo chém giết của Tứ Cực Thiên, trên mặt đất là từng pha siết cổ của đại đạo của ba mươi sáu Nguyên Đô, còn có đánh úp của sáu mươi bốn đại đạo từ U Đô, càng khiến người khác tuyệt vọng hơn chính là trận pháp của Chính Thần tinh đấu chư thiên, biến hóa đan xen.
Nhưng đó cũng không phải là điều đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất chính là ba mươi sáu tòa Thiên Cung bên trong nguyên thần của Tần Mục. Những nguyên thần đó không phải là hình chiếu mà chính là nguyên thần mà ba nguyên thần Bất Diệt Thân Thức phân hóa ra, nguyên thân của Kiếm Thiên Cung giỏi về kiếm đạo, nguyên thần của Trận Thiên Cung am hiểu trận pháp, nguyên thần của Y Thiên Cung tỉnh thông độc đạo, nguyên thần của Chú Tạo Thiên Cung coi hắn là một khối sắt cứng, muốn đánh bẹp hắn, muốn mài hắn thành một viên ngọc sáng tròn trĩnh.
Mà đòn tấn công từ nguyên thần của Thần Thức Thiên Cung lại khiến người khác khó phòng bị nhất, dùng thần thức mạnh mẽ không gì sánh được tấn công thần thức của hắn khiến cho đầu óc hắn lúc thì ngớ nga ngớ ngẩn, lúc lại rơi vào trong huyễn cảnh.
Lọi hại nhất ở chỗ Tân Mục tổng hợp sức mạnh của mười sáu Thiên Cung này, không chỉ như vậy, thậm chí đến sức mạnh của các thế giới Huyên Đô, Nguyên Đô, U Đô thậm chí cả Thiên Âm cũng đều bị hắn khống chế.
Hư Sinh Hoa biết Tân Mục cũng chưa sử dụng hết sức mình, cho dù đối mặt với hắn, Tân Mục cũng phải giữ lại vài phần.
Chẳng qua Hư Sinh Hoa cũng không biết hắn giữ lại bao nhiêu phần thực lực.
Hắn chỉ biết rằng, khoảng cách giữa hắn và Tần Mục vốn cực kỳ nhỏ, nhưng từ sau khi Tân Mục rời khỏi Nguyên Giới sải bước lên Thiên Đình, chênh lệch nhỏ bé này lại từ từ kéo kéo rộng ra.
Có điều Hư Sinh Hoa vẫn muốn chứng minh bản thân, chứng minh rằng bản thân có thực lực và tư chất có thể đấu với Tần Mục.
Hắn gắng sức thẳng tiến, dùng tất cả trí tuệ của bản thân để phá giải thần thông có thể công kích từ bất cứ phương hướng nào vào bất cứ lúc nào, lao tới vị trí Tân Mục đang đứng ở Tổ Đình. Hắn chỉ cảm thấy tinh, khí và thần của mình đã đạt đến cảnh giới cực hạn mà trước đây bản thân chưa bao giờ đạt được. Lần đầu tiên hắn cảm nhận được đầu óc của mình tỉnh táo đến vậy, chuyển động cực nhanh trong trạng thái cực kỳ minh mẫn.
Hắn giống như mặt hồ vô cùng yên tĩnh, chiếu rọi bất cứ sự chấn động nào. truyền đến từ bốn phía.
Hoặc là nói, suy nghĩ của hắn giống như là kết cấu kỳ dị do mặt hồ yên tĩnh đan xen nhau tạo thành, bất kể là tấn công của Tần Mục từ bất cứ vĩ độ nào, hắn cũng có thể đưa ra phản ứng kịp thời ngay tức khắc, rút ra phương pháp ứng đối tốt nhất.
Không chỉ có vậy, thần thức của hắn còn cao cao tại thượng, dùng một loại thái độ vô cùng điềm tính nằm giữ toàn cục, tạo ra sự điều chỉnh tốt nhất để tránh mình rơi vào thế bại. Đấu một trận với Tân Mục mang lại cho hắn một loại thăng cấp cực kỳ lớn.
Hắn chưa từng được trải qua loại thăng cấp này khi quyết đấu với Lâm Hiên, với Vương Mộc Nhiên, với cả đám người Chiến Không Như Lai.
Cho dù là Lam Ngự Điền cũng không thể nào khiến hắn đạt đến loại trạng thái hoàn hảo này.
Hư Sinh Hoa - công tử Thượng Thương Hư, cần một vị đạo hữu khích lệ bản thân.
Lâm Hiên, Vương Mộc Nhiên, Triết Hoa Lê đều không phải là người như vậy, Lam Ngự Điền cũng không phải người như thế, đạo hữu có thể khích lệ được hắn, chỉ có thể là Tân Mục!
Hắn dốc hết sức lực duy trì lĩnh vực của mình, đại thần thông Đạo Vực thiên biến vạn hóa, như mây trôi, như mênh mông, như đại mạc, đạo vô hình, thần thông cũng vô hình.
Hắn phá giải thần thông của Tân Mục, phá hoại Thần Tàng của Tân Mục, bất kể là từ bất kỳ góc độ nào, hắn luôn đối mặt với chính diện của Tân Mục, nhưng mà điều này cũng không thể làm hắn nhụt chí.
Lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục không ngừng bị hắn phá hoại, áp lực của hắn cũng càng ngày càng nhẹ, đợi đến khi hắn xông vào Tổ Đình, lao đến phía dưới Thần Thụ, lúc đối mặt chính diện với Tần Mục, cuối cùng hắn cũng có được vốn liếng va chạm chính diện với Tân Mục.
Tần Mục thu tay cười nói:
- Hư Sinh Hoa, cuối cùng thì ngươi cũng đến bên cạnh ta.
Hư Sinh Hoa cũng thu tay lại không chiến đấu nữa, khom người nói:
- Đa tạ chỉ điểm. Mục giáo chủ, ta phá hủy Thần Tàng của ngươi rồi, cho nên cảm thấy vô cùng áy náy. Có điều ngươi đã thua trận rôi. Thân Tàng của ngươi đã bị ta phá vỡ, nếu tiếp tục đánh nữa thì ngươi chắc chắn sẽ thua không còn gì phải nghi ngờ. Ngươi là thư.
- Không hề!
Tân Mục mỉm cười:
- Ngươi quay đầu lại nhìn đi.
Hư Sinh Hoa ngoảnh đầu nhìn lại, không giấu được vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn chỉ nhìn thấy Thần Tàng bị hắn phá vỡ, lúc này cũng đã khôi phục được hoàn chỉnh không còn một chút tổn hại nào.
Hắn nhớ rõ mình đã đập vỡ Huyền Đô, đánh xuyên U Đô, phá hủy Nguyên Đô, đánh chết từng Chính Thần Tinh Đấu, hủy diệt tinh không, nhưng mà tất cả những thứ đó vẫn còn tồn tại.
Thậm chí đến Thiên Cung bị hắn đập nát cũng vẫn còn nguyên vẹn, hệt như chỉ lướt qua thôi, không hề bị phá hoại chút nào.
Sở dĩ hắn có thể xông đến nơi này là vì hắn cho rằng Thần Tàng của Tân Mục đã bị phá hoại, không có cách nào khôi phục được, thế cho nên chiến lực của Tần Mục càng ngày càng thấp.
Bây giờ nhìn lại, chiến lực của Tần Mục cũng không yếu đi bao nhiêu. Sở dĩ có biểu hiện bị suy yếu là do Tân Mục muốn mượn cơ hội này kích phát tiềm năng của hắn.
- Thần thông Bất Dịch?
Hư Sinh Hoa lẩm bẩm nói.
Tân Mục gật đầu:
-Ta đã lĩnh hội thấu đáo rồi, hơn nữa ta còn lĩnh hội được tốt hơn, ta có thể phá giải thần thông Bất Dịch.
Ánh mắt của Hư Sinh Hoa có chút mờ mịt, lẩm bẩm nói:
- Ngươi đã tu luyện đến bước nào rồi? Rốt cuộc toàn bộ thực lực của ngươi mạnh mẽ đến nhường nào chứ?