Chương 1367: Tình bạn của nam nhân
Chương 1367: Tình bạn của nam nhânChương 1367: Tình bạn của nam nhân
Thậm chí Kinh Yến còn nghỉ ngờ, nếu đặt vợ con ở một bên, đặt Tân Mục ở một bên, bắt Hư Sinh Hoa phải chọn một trong hai, chỉ sợ Hư Sinh Hoa sẽ không chút do dự chọn Tân Mục, mà vứt bỏ mẹ con nàng.
Trong lòng nàng có chút ấm ức:
- Có đạo hữu còn cần vợ con làm gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, Tân Mục và Hư Sinh Hoa đã khai phá ra rất nhiều thân thông mới, nghiên cứu ra rất nhiều đạo pháp mới.
Bọn họ gặp gỡ lẫn nhau, tài tình của cả hai đều được phát huy, hơn nữa còn lĩnh hội nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với việc một người tự mình nghiên cứu.
Khoảng thời gian này, Hư Sinh Hoa còn nhập đạo một phen để thần thông của hẳn nhập đạo thêm một bước, Tân Mục hâm mộ mãi không thôi.
Tân Mục học được đại thân thông Đạo Vực từ chỗ Hư Sinh Hoa, lý giải thần thông càng sâu hơn, thậm chí đến cả thần thông đạo pháp của Tiên Thiên Ngũ Thái cũng có chút xu thế suy luận.
Có điều thứ Hư Sinh Hoa học được từ hắn còn nhiều hơn.
Mặc dù Hư Sinh Hoa tài trí vô song, phong thái tài hoa có một không hai, nhưng so sánh với Tần Mục, hắn không hề thích mạo hiểm.
Tần Mục cho rằng nguy hiểm cũng là cơ hội, xem ra hắn đã có rất nhiều cơ hội, nhưng mỗi một cơ hội đều dùng tính mạng của bản thân để đạt được từ trong hoàn cảnh nguy hiểm.
Hắn dùng tính mạng liều mình chiến đấu, Hư Sinh Hoa ở lại Tây Thổ giúp thê tử dạy dỗ con gái, đương nhiên là không so sánh được với hắn.
Lần này Tân Mục đến Tây Thổ trao đổi với hắn, thứ đúc kết được được vô cùng phong phú, bởi vậy bước vào cảnh giới ngộ đạo cũng là lẽ đương nhiên.
Tần Mục tự mình diễn hóa ra năm mạch khoáng lớn, tính nói năm cảnh giới Thái Cực, Thái Tố, Thái Thủy, Thái Sơ và Thái Dịch từ trước đến nay cho Hư Sinh Hoa:
- Ta cảm thấy, cảnh giới Thiên Đình cũng không phải là cực đỉnh, vẫn còn có cảnh giới bên trên cảnh giới Thiên Đình, hẳn là Tiên Thiên Ngũ Thái, Ngũ Đại Thái Cảnh.
- Quả thật hệ thống tu luyện hiện nay cần phải thay đổi.
Hư Sinh Hoa bị hẳn lay động, có chút hưng phấn, đi qua đi lại, suy tư nói:
- Hệ thống tu luyện hiện nay không hề bao quát những thứ này, xem ra biến pháp Diên Khang vẫn còn có triển vọng lắm.
Tân Mục dẫn dắt từng bước nói:
- Tổ Đình ở ngay nơi này, trước mắt ta cũng có một phần lãnh địa, nếu như ngươi ở Tây Thổ buồn chán tẻ nhạt thì có thể tới xem một chút.
Hư Sinh Hoa cũng hơi rung động, chẳng qua vợ con hắn đều ở Tây Thổ, Thượng Thương Thần Tông của hắn cũng ở đây, nếu bảo hắn rời khỏi nhà thì quả thật có chút không nỡ.
Gia đình đã kìm kẹp hắn lại.
Tần Mục tiếp tục dụ dỗ:
-Ở đó có mạch khoáng Thái Sơ, mạch khoáng Thái Cực, mạch khoáng Thái Tố, mạch khoáng Thái Thủy, còn có cả mạch khoáng Hỗn Độn. Đương nhiên, mạch khoáng Hỗn Độn đã bị ta không cẩn thận hủy diệt mất rồi, nhưng khí hỗn độn ở đó đã hóa thành một vùng biển hỗn độn, cực kỳ mê hoặc. Con người ta cực kỳ lóng ngóng, chắc chắn không thông minh bằng ngươi, thứ ta có thể lĩnh hội được thì chắc chắn ngươi cũng có thể lĩnh hội được, thậm chí còn có thể lĩnh hội nhiều hơn.
Hư Sinh Hoa lại càng rung động hơn.
Tân Mục cũng không thuyết phục nữa, nói:
- Nếu như ngươi muốn đến đó thì hãy tới Diên Khang, ta và Hoàng Đế đã để lại một câu cầu Linh Năng Đối Thiên có thể đi thẳng tới bên ngoài Tổ Đình. Ta để lại phong ấn của bản thân ở chỗ vết nứt của Tổ Đình, chắc hẳn là không làm khó được ngươi.
Hắn đứng dậy rời đi, Hư Sinh Hoa còn tha thiết đưa tiên.
Tần Mục xách đèn lồng đi xa, bỗng quay đầu lại thì chỉ thấy Hư Sinh Hoa vẫn còn đứng ở trước sơn môn của Thượng Thương Thần Tông, xa xa đưa mắt nhìn theo.
Tân Mục ngơ ngác, nhớ lại những ngày cùng Hư Sinh Hoa lĩnh hội thân thông đạo pháp, nhớ tới đại thân thông Đạo Vực của Hư Sinh Hoa, muôn vàn thân thông cảm ngộ được xếp chồng lên nhau, dường như có một cánh cửa mở ra ở trong đầu hắn, không khỏi rơi vào trong trạng thái ngộ đạo.
Trời sớm mai sương mù dày đặc, Tân Mục đứng ở trong sương mù, từ xa nhìn lại, sương mù mịt mờ, người cũng lờ mờ không rõ.
Kinh Yến thấy Hư Sinh Hoa vẫn đứng trước sơn môn thì bèn đi lên phía trước dịu dàng nói:
- Phu quân, Tân giáo chủ đã đi rồi, ngươi không tiễn hắn ư?
Hư Sinh Hoa nhìn Tần Mục ở trong sương mù, lắc đầu: - Ta với hắn là bạn tốt cùng chung đạo tâm, không cần coi trọng quá nhiều lễ nghị, nhiều lễ nghi quá thì trái lại còn trông có vẻ khách khí.
Kinh Yến lặng lẽ bĩu môi, nhìn xa xa vào trong sương mù, Tân Mục đang đứng trong sương mù rơi vào đạo cảnh kỳ diệu.
Tân Mục đứng liền một mạch sáu bảy ngày, hắn đứng ở nơi đó, Hư Sinh Hoa cũng đứng trước sơn môn, vẫn chưa hề rời đi.
Kinh Yến đến xem hắn mấy lần, không khỏi âm thầm lắc đầu:
- Tình bạn nam nhân lạ kỳ thật đấy...
Cuối cùng thì Tân Mục cũng tỉnh táo lại từ trong cảnh giới ngộ đạo, hô vang một tiếng:
- Thái Cực mờ ảo, Thúy Vị đồng hành, giông tố ập đến, quỷ thần rục rịch! Hư đạo hữu, ta đi đây!
Hư Sinh Hoa ở dưới sơn môn chắp tay khom người đưa tiễn.
Đợi đến lúc Hư Sinh Hoa đứng dậy, hẳn đã biến mất không chút tung tích rồi.
Hư Sinh Hoa quay về Thượng Thương Thần Tông, vẻ mặt hắn do dự chần chừ, Kinh Yến thấy như vậy thì trong lòng biết rõ, hỏi:
- Phu quân muốn rời Tây Thổ?
Hư Sinh Hoa gật đầu:
- Lần này Tần giáo chủ đến bày ra trước mắt ta những thành quả tu luyện của hắn những năm gần đây, còn nói đến Tổ Đình, nhắc đến Thái Hư, khiến cho ta cảm thấy rất hứng thú.
Kinh Yên cười nói:
- Phu quân xưa nay vẫn luôn đi theo tâm cảnh của mình, trước đây tâm tư của ngươi dửng dưng, cho nên mới có thể ở lại Tây Thổ nhiều năm như vậy. Bây giờ ngươi đã rung động rồi, vì sao không đi theo tiếng lòng của mình?