Chương 1376: Minh Vương Chiến Đấu
Chương 1376: Minh Vương Chiến ĐấuChương 1376: Minh Vương Chiến Đấu
Ngọn lửa thiêu đốt không trung, không gian bị bóp méo. Phía trong ngọn lửa đó, Tân Mục nhìn thấy vô số bóng dáng của Phật Đà. Những vị Phật Đà đó bỗng trở nên nên hung ác trong cơn thịnh nộ, đó không còn giống như Phật nữa mà giống như Phật và Ma đan xen hơn.
Cơn giận hóa thành Minh Vương Nộ Hỏa của hắn ấy như ngọn lửa trong bếp lò của thợ rèn, ngọn lửa đỏ, ngọn lửa xanh, ngọn lửa trắng, đủ loại màu sắc.
Hắn nghênh đón Hàn Thiên Quân, Minh Vương Nộ Hoả khiến khuôn mặt hắn †a vặn vẹo, không còn khôi ngô nữa, khiến cho cấu trúc cơ thể của hắn cũng xảy ra một sự thay đổi kỳ lạ, sinh ra một nghìn cánh tay!
Binh khí của hắn cũng không còn là thiền trượng, không còn là Phật châu nữa, mà là một chiếc búa, lưỡi kiếm, trường thương, giáo mác, tất cả những vũ khí hắn có thể rèn được!
Hàng nghìn cánh tay, hàng nghìn thần binht
Đây là trang bị Minh Vương của hắn!
Ban đầu hắn là một Thiên Công, một Thiên Công rèn vũ khí cho Khai Hoàng, mặc dù là một thợ rèn, nhưng lại có khuôn mặt khôi ngô.
Cuộc đời này của hắn đã chế tạo quá nhiều vũ khí, ngay cả Vô Ưu Kiếm Vô Ưu Hương của Khai Hoàng cũng là do hắn chế tạo.
Với tư cách là một Thiên Công, hiểu rõ thuộc tính và đặc tính của từng loại vũ khí là chuyên môn của hẳn.
Chuyện hẳn có thể trở thành Thiên Vương Chiến Tranh, ngoài nguyên nhân có thể rèn được tuyệt thế thần binh để trang bị cho Thân Nhân dưới trướng của Khai Hoàng ra, một nguyên nhân khác chính là, khi Lý Du Nhiên tức giận cầm lấy thần binh lợi khí do hắn luyện chế, hắn sẽ biến thành một tên Ma Vương đáng sợi
Chắc chắn Lý Du Nhiên là một cỗ máy chiến đấu, một cỗ máy giết người trong trạng thái này!
Hàn Thiên Quân nghênh đón Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên, trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, những binh khí đáng sợ đang ở trong tay của Lý Du Nhiên đó có mũi nhọn và độ sắc bén chưa từng thấy, cứa vào người hắn như dao cắt đậu phụ!
Giống như là đầu bếp róc thịt trâu, trận pháp đáng tự hào của hắn gặp phải đao phủ thần binh của Lý Du Nhiên cũng dễ dàng bị cắt ra, tháo gỡ, tách rời!
Vẻn vẹn chỉ trong một lần đối mặt, hẳn đã bị lột bỏ hết tất cả các hình lập phương của Lũy Bích Trận, chân thân hiện ra trước mặt Lý Du Nhiên.
Hắn giơ tay lên ngăn cản, nhưng nghìn lưỡi thần binh hạ xuống, Hàn Thiên Quân nghe thấy âm thanh xương cốt của chính mình tan vỡ, nghe thấy âm thanh xương sọ của bản thân bị bổ ra.
Thậm chí, hắn còn nghe thấy âm thanh của phù văn đại đạo bị gõ vỡ thành từng mảnh trong cơ thể của hắn.
Lý Du Nhiên giống như một vị Ma Vương điên cuồng có nghìn tay, trong tay đang cầm hàng nghìn thần binh lợi khí, điên cuồng đập vào người hắn, đập hắn, đánh bẹp hắn, đánh vỡ hắn, xem hắn như một cục sắt cứng, đánh bẹp gõ tròn nó!
Phù văn trận đạo trong cơ thể của Hàn Thiên Quân bùm bùm nổ tung, hẳn muốn khôi phục thân xác, nhưng cho dù khôi phục như thế nào đi nữa cũng đều sẽ lại bị đánh nát. Không chỉ như thế, khả năng hắn có thể điều khiển phù văn trận đạo ngày càng ít, những phù văn đó đã bị Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên đánh nát.
Trong lòng hắn vô cùng sợ hãi, hắn muốn xin tha thứ, muốn bảo vệ tính mạng, nhưng lúc này bất cứ lời nói nào cũng không thể nói ra được.
Tân Mục đứng ở phía xa yên lặng nhìn cảnh này.
Lý Du Nhiên đã đập mặt đất thành một cái hố lớn, mà đáy hố của hố lớn là bề mặt vô cùng bằng phẳng, đây là một kỹ năng cơ bản của thợ rèn.
Mà những kỹ năng cơ bản của Lý Du Nhiên là vững chắc nhất.
Hàn Thiên Quân đã bị đập thành một mảnh giấy mỏng, vô cùng mỏng, gần như không có độ dày, nhưng Lý Du Nhiên vẫn nổi giận đùng đùng, điên cuồng đánh xuống. Trong cơn tức giận của hắn, không có bất kì Phật tâm, bất kì Phật tính nào, chỉ có cơn đại phẫn nộ vô biên.
Hắn là Minh Vương Phẫn Nộ.
Một lúc lâu sau, cuối cùng tiếng đập ầm ầm cũng dừng lại, Lý Du Nhiên ngẩng đầu lên trong Minh Vương Nộ Hỏa bừng bừng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hai hàng hoả lệ trong mắt chảy xuống.
Là một Minh Vương, hắn đã không thể nào còn khóc được nữa.
Tần Mục nhìn thấy phía sau ngọn lửa, xuất hiện một mảng Thiên Cung, cũng là Nộ Hỏa bừng bừng, toàn bộ Thiên Cung đều đang trong Nộ Hoả.
Trước Lăng Tiêu Điện không có ai, lúc này, nguyên thần của Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên đang ngồi trên Đế Toạ, vẻ mặt tức giận, nhưng ánh mắt lại bi thương.
Hắn không trở thành Đế thông qua Phật pháp, hắn trở thành Đế thông qua sự phân nộ.
Vào ngày này, trên thế giới mất đi một vị Phật Đà, nhiều thêm một vị cường giả Đế Toạ.
Tân Mạt tiến lên, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên trong hố từ từ bay lên, đáp xuống mặt đất, Minh Vương Nộ Hỏa trên người của hắn càng ngày càng nhỏ, ngọn lửa cũng không còn mạnh nữa, nhưng trước sau vẫn chưa từng dập tắt.
Hắn cũng không khôi phục lại được khuôn mặt tuấn tú trước đây, khuôn mặt của hắn lộ ra có chút gớm ghiếc.
- Hiện tại ngươi là Đế Thích Thiên, hay là Lý Du Nhiên?
Tân Mục hỏi:
- Hay là nói, ngươi là Thiên Vương Chiến Tranh?
- Taư? Lý Du Nhiên tản ra hàng nghìn cánh tay, cúi đầu nhìn xuống đôi tay đang bốc lên Minh Vương Nộ Hoả của bản thân, đôi tay này không còn trắng nõn và thanh tú như trước nữa, mà là thô ráp và đầy vết chai.
Sau đó, hắn ngẩng đầu lên một cách bình tĩnh, giọng nói hơi nặng nề:
- Ta là Minh Vương Chiến Đấu.
Tân Mục thở dài:
- Lão Phật dạy cho ngươi Vô Lượng Kiếp Kinh là hy vọng ngươi có thể tiếp thu Phật pháp, trở thành Phật Đà, ngươi có Phật tâm có Phật tính. Hắn không hy vọng ngươi biến Phật tâm và Phật tính thành một thân lửa giận dữ.
- Phật pháp không thể cứu chúng sinh, ngay cả tự giải thoát cũng khó.
Lý Du Nhiên đi về phía thuyền Bỉ Ngạn:
- Bây giờ ta cứ như thế này thì tốt hơn. Tân Mục giật mình, cất bước đi theo hắn.
Hắn hiểu rõ, Lý Du Nhiên của hiện tại không còn là Thiên Công Lý Du Nhiên của trước kia nữa, Lý Du Nhiên phong lưu phóng khoáng, tướng mạo khôi ngô, tài hoa cực độ.
Hắn cũng không còn là Đế Thích Thiên Vương Phật nữa, Đế Thích Thiên Vương Phật một thân bạch y, khôi ngô thanh tú, tướng mạo trang nghiêm, nói năng tao nhã hài hước mà ẩn chứa sắc bén.
Hiện tại, hắn là Minh Vương Chiến Đấu dưới trướng Khai Hoàng!