Chương 1377: Minh Vương Chiến Đấu (2)
Chương 1377: Minh Vương Chiến Đấu (2)Chương 1377: Minh Vương Chiến Đấu (2)
Hắn muốn lái thuyền Bỉ Ngạn, chở chiến hữu của mình tiến về phía vùng đất Thái Hư, tiến về phía Vô Ưu Hương, đi chiến đấu, đi trả thù, đi đốt cháy thoả thích Minh Vương Nộ Hoả của bản thân!
Trong lòng hắn không có tình yêu, chỉ có khát vọng chiến đấu trả thù!
- Khoảnh khắc Đại Phạn Thiên Vương Phật truyền dạy Vô Lượng Kiếp Kinh cho hắn, phải chăng đã tính trước đến ngày hôm nay?
Tân Mục sững sờ đứng trên thuyền Bỉ Ngạn, chiếc thuyền chiến khổng lồ này nhẹ nhàng dừng lại, từng lò đan vô cùng to lớn thắp lên ánh sáng, ấy là ngọn lửa, đẩy chiếc tàu chiến khổng lồ này về phía trước.
- Lý Du Nhiên trở thành Đế Thích Thiên, đó là hiệu quả của Phật pháp, Đế Thích Thiên trở thành Thiên Vương Chiến Tranh là hiệu quả của Vô Lượng Kiếp Kinh. Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên vừa mới tu bổ thuyền Bỉ Ngạn trong giấc mơ của mình, hóa thành hàng nghìn người trong mơ, mà sự xuất hiện của Hàn Thiên Quân khiến vô số bản thân trong giấc mơ của hắn chỉ còn biết phẫn nộ và báo thù.
Tân Mục nhìn Thần Nhân trong ngọn lửa nắm trong tay Tinh Bàn điều khiển thuyền Bỉ Ngạn, thâm nói:
- Một giấc mộng, một thế giới, một thế giới là một kiếp. Hắn ở trong mộng chỉ còn thừa lại phẫn nộ và báo thù, khi tỉnh lại đã là Minh Vương Phẫn Nộ. Nói cách khác, từ đầu đến cuối hắn chưa từng tỉnh lại, cũng không bằng lòng tỉnh lại.
Vô Lượng Kiếp Kinh của Đại Phạn Thiên Vương Phật quá kỳ diệu, vậy mà lại ảnh hưởng đến tâm cảnh của một người, hình thái của một người.
Mọi người tu luyện Vô Lượng Kiếp Kinh đều có lĩnh ngộ khác nhau, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên trở thành Minh Vương Chiến Đấu trong lần nhập mộng này, tu thành cảnh giới Đế Toạ.
Tu vi tâm cảnh của Đại Phạn Vương sâu không thể dò, trí tuệ cũng không thể lường được, thực sự có thể nhìn thấy trước được tương lai của Đế Thích Thiên Vương Phật.
Tốc độ của thuyền Bỉ Ngạn dân dần tăng lên, đột nhiên, vô số phù văn ở bên ngoài thân thuyền sáng lên từng cái một, mà phù văn bên ngoài thân thuyền chỉ là một phần của toàn bộ phù văn trên thuyền, trên thực tế còn có vô số phù văn vô cùng phức tạp bên trong thân thuyền.
Dù gì đây cũng là chiếc thuyên bị Thiên Đình phong ấn, nguyên nhân cũng là do không có cách nào không thể sửa chữa hoàn thiện thuyền Bỉ Ngạn, cho dù là Nguyên Mẫu phu nhân Thạch Kỳ La cũng không thể tái tạo lại thuyên Bỉ Ngạn.
Chờ cho đến khi tất cả phù văn trên thuyền sáng lên, đột nhiên chiếc thuyền nhẹ nhàng chìm xuống, tiến vào một thời không khác.
Nơi này là U Đô.
Ngay cả khi Tân Mục có được tất cả bản vẽ của thuyền Bỉ Ngạn, hắn cũng sẽ không thể kiềm nổi mà ca ngợi không thôi trước cái nền văn minh của thời đại Khai Hoàng, một chiếc thuyền to lớn như thế, cấu trúc lại phức tạp biết bao, bất kỳ sai lầm nào thì đều không thể khởi động được chiếc thuyền này.
Nhưng mà những Thiên Công ở thời đại đó đã có thể hoàn thành nhiệm vụ tưởng như bất khả thi này, làm đến mức không có chút sơ hở nào, quả thật là đáng khen ngợi! - Mặc dù số lượng Thiên Công ở Diên Khang ta nhiều, nhưng sự hợp tác tổng thể vẫn còn chưa bằng Khai Hoàng. Đợi cho đến khi Diên Khang có thể rèn được đồ vật to lớn như vậy, thế thì sẽ có được sức mạnh chiến đấu với Thiên Đình.
Hắn nghĩ đến đây, trong lòng nói:
- Tuy không có khả năng đành một trận với Thiên Đình, thế nhưng ít nhất cũng có thực lực để chiến đấu.
Phía trước, Phong Đô đang ở ngay phía trước.
Thế giới được biến đổi bởi sừng của Thổ Bá đã tách rời khỏi Thiên Âm Giới, đến U Đô.
Khi thuyền Bỉ Ngạn chạy đến Phong Đô, thế giới rộng lớn này đã trở nên nhỏ bé hơn không biết bao nhiêu lần dưới sự trấn áp của đám cường giả Đế Dịch Nguyệt, Thiên Sư Võ Đấu và Thiên Sư ngư phu. Nhưng ngay cả như vậy, Phong Đô vân vô cùng to lớn.
Phong Đô bay đến, đáp xuống thuyền Bỉ Ngạn, Thánh Nhân tiều phu thấy Tân Mục cũng đang ở trên thuyền, sắc mặt tối sâm lại, không biết là vì không muốn hắn đi tới vùng đất Thái Hư không hay là vì hắn còn nhớ Tân Mục đã đánh bay hắn.
- Ngươi cũng muốn tới Thái Hư ư?
Thánh Nhân tiều phu hừ một tiếng, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Ngươi tới Thái Hư làm gì?
- Ta là Thiên Tôn của Thiên Minh, đương nhiên tới Thái Hư là để giúp Thiên Đình tiêu diệt những loạn đảng như các ngươi rồi.
Tần Mục oai phong lẫm liệt nói.
Thánh Nhân tiều phu rất không vừa lòng, quát mắng nói:
- Ngươi lại làm loạn rồi! Ngươi gánh vác số phận của Diên Khang, nếu như xuất hiện trên chiến trường, mười Thiên Tôn còn có thể tha thứ cho Diên Khang sao? Quay về đi!
Tân Mục cười nói:
- Ta tinh thông thuật Tạo Hoá, chẳng phải việc không muốn để người ta nhận ra rất dễ dàng sao?
Thánh Nhân tiêu phu chán nản:
- Thần Nhân ở Thiên Đình Vực Ngoại xuất hiện liên tục, có rất nhiều người tài giỏi, còn có không ít người tu luyện các loại Thần Nhãn. Ngươi cho rằng thật sự không ai có thể nhìn thấu thuật Tạo Hoá của ngươi sao?
Tân Mục thuyết phục nói:
- Lão sư yên tâm, cho dù nhận ra được, ta không thừa nhận thì bọn họ còn có thể làm gì đây? Cãi lại là được mà. Hơn nữa, lần này ta tới đánh đám loạn đảng các ngươi, sẽ không xằng bậy. Mục Thiên Tôn của Thiên Đình chính khí lãm liệt, tuổi tác tuy nhỏ, nhưng lại dũng cảm xông lên tiền tuyến, chiến đấu hết mình với Tân Nghiệp, đám nghịch tặc Lãng Uyển.
Thánh Nhân tiều phu trợn trừng mắt, trải qua một lúc, bất đắc dĩ nói:
- Ngươi học được cách tranh luận chưa? Mà thôi, ta không quản nổi ngươi.
Tân Mục ở lại thuyền Bỉ Ngạn, đột nhiên thuyền Bỉ Ngạn đi vào hư không, dần dần mất hẳn trong U Đô.
Tần Mục vẫn không khỏi ca ngợi kỹ năng nghề nghiệp rèn đúc của thời đại Khai Hoàng. Mỗi thời đại trong lịch sử đều có sở trường riêng. Thời đại Long Hán là thời đại vỡ lòng, các loại thân thông đạo pháp liên tiếp xuất hiện. Hệ thống Thần Tàng Thiên Cung cũng được hình thành và phát triển trong thời đại đó.