Chương 1391: Đại hỉ lâm môn
Chương 1391: Đại hỉ lâm mônChương 1391: Đại hỉ lâm môn
Những ngôi nhà gỗ ở nơi đó xếp thành vòng tròn, hoa văn chồng lên nhau thành tầng tầng lớp lớp. Bên trong tổng cộng có ba trăm sáu mươi lăm vòng tròn, trong phòng có nhiều phù văn phức tạp được khắc lên, giờ phút này đều sáng lên toàn bội
Nàng dùng một cành Nguyên Mộc tương đối lớn để chế luyện ra Thành Vô Vọng. Năm đó Địa Mẫu Nguyên Quân bị giết, Hiểu Thiên Tôn cướp mất Nguyên Mộc, Âm Thiên Tử đến chỗ Hiểu Thiên Tôn lấy được một ít cành Nguyên Mộc.
Bởi vì tư chất thiên phú của Hồ Mộng Điệp cực kỳ cao, rất được coi trọng, cho nên Âm Thiên Tử cắt một đoạn cọc gỗ ban cho nàng. Hồ Mộng Điệp dùng cọc gỗ đó luyện thành binh khí, chế tạo ra Thành Vô Vọng. Gian nhà của Thành Vô Vọng là những ngôi nhà gỗ được nàng chạm khắc bên trong vòng tuổi, phía trên khắc hoa văn đại đạo Minh Đô, uy lực cực kỳ cường đại.
Cho đến nay, Hồ Mộng Điệp không thể tìm được bảo vật nào tốt hơn Nguyên Mộc, bởi vậy nàng quyết định coi Thành Vô Vọng là thần binh của bản thân trên con đường thành Đế thành đạo.
Lúc này nàng đang đứng giữa Thành Vô Vọng, uy năng của Thành Vô Vọng bùng nổ. Lạc ấn phù văn bên trên những căn nhà gỗ trong ba trăm sáu mươi lăm lớp sáng lên, vô số phù văn chiếu rọi trên người nàng.
Pháp lực của Hồ Mộng Điệp tăng vọt, đánh một chưởng ra, Tân Mục nổ tung thành từng mảnh!
Tân Mục vừa mới nát vụn, đột nhiên toàn bộ U Đô Thái Hư cũng bắt đầu bị nghiền nát, vùng trời đất này nhanh chóng †an rã hoàn toàn.
Hồ Mộng Điệp mê man nhìn xung quanh, chỉ thấy sau khi U Đô Thái Hư bị nghiền nát, thế giới khác xuất hiện vẫn là U Đô Thái Hư, nàng biết mình bất tri bất giác trúng chiêu, Tân Mục nàng vừa gặp chắc chắn là Tân Mục trong mộng, không phải Tần Mục bản thể.
- Ta vẫn còn ở trong mộng của hắn! Thành Vô Vọng!
Nàng thôi thúc Thành Vô Vọng lần nữa, một âm thanh long trời lở đất vang lên, mộng cảnh này cũng bị phá theo đó.
Nàng lại thôi thúc Vô Vọng Thành lần nữa, đánh nát mộng cảnh hết lần này tới lần khác, mệt đến mức thở hồng hộc, không còn khí lực nữa.
Cuối cùng vào giây phút đánh nát mộng cảnh lần cuối, thân thể Hồ Mộng Điệp lắc lư, ngẩng đầu lên thì thấy Tân Mục đang đứng trước mặt nàng. - Cuối cùng ngươi cũng thoát ra được, quả nhiên đệ tử của Hắc Đế không tồi.
Tân Mục nói.
Một ánh kiếm bay tới, xuyên qua ấn đường Hồ Mộng Điệp.
Thân thể Hồ Mộng Điệp lắc lư, cuối cùng ngã xuống đất.
- Quả nhiên Âm Thiên Tử có bản lĩnh, đến đệ tử cũng xuất sắc như vậy.
Tân Mục thu kiếm, vẻ mặt nghiêm trọng. Hồ Mộng Điệp không còn sức chống trả khi đứng trước mặt hắn, cũng không phải vì tu vi hắn mạnh, bởi lẽ thực tế thì tu vi của Hồ Mộng Điệp còn thâm hậu hơn cả hắn.
Hắn có thể giết Hồ Mộng Điệp, bởi vì hẳn đã nghiên cứu triệt để toàn bộ thần thông đạo pháp của Âm Thiên Tử.
Hơn nữa trình độ đại đạo Luân Hồi của hẳn khá sát với Âm Thiên Tử, dù vậy, tu vi không đủ vẫn buộc hắn phải dùng mộng cảnh để thu hút Hồ Mộng Điệp, khiến nàng phải tiêu tốn pháp lực để phá vỡ mộng cảnh đó.
Cho đến cuối cùng, tu vi Hồ Mộng Điệp tiêu hao hết, lúc này mới chết dưới kiếm của hắn.
- Hồ Mộng Điệp luyện chế Thành Vô Vọng cũng hay đấy, là một bảo vật không tồi.
Tần Mục vung tay, Thành Vô Vọng bay lên hóa thành chiếc cọc gỗ, cọc gỗ này chỉ có ba trăm sáu mươi lăm lớp vòng tuổi, chắc hẳn là một cành cây bên trên Nguyên Mộc. Hồ Mộng Điệp luyện đến trình độ này, quả thật không tầm thường.
Lúc trước Địa Mẫu Nguyên Quân giao cho Tần Mục một cái bấc đèn từ Nguyên Mộc, có đến năm ngàn vạn lớp vòng tuổi, nếu như dùng phương pháp luyện chế của Hồ Mộng Điệp tế luyện thì uy lực càng khủng bố, không thể tưởng tượng được!
- Chỉ mỗi điều này thôi cũng đã có thể nhìn ra được uy lực của Nguyên Mộc. Hiểu Thiên Tôn thâm sâu khó lường thật đấy.
Trong lòng hắn càng cảnh giác với thực lực của mười Thiên Tôn trong Thiên Đình. Hạo Thiên Tôn liều chết Địa Mẫu Nguyên Quân, Hiểu Thiên Tôn chiếm lấy Nguyên Mộc, chỉ sợ hai người này là tồn tại tuyệt đỉnh bên trong mười Thiên Tôn!
Tường Thiên Phi lấy lại được thân xác Thái Đế cũng rất kinh khủng, nhưng chưa chắc có thể áp chế hai người này được hay không.
Hắn đi thẳng về phía trước, hắn đã lĩnh ngộ được đại đạo Luân Hồi, tuy chưa hoàn chỉnh, tòa Thiên Cung thứ mười bảy của Thiên Cung Luân Hồi vẫn chưa dựng xong, nhưng điều này là do căn cơ của hắn quyết định.
Đại đạo Luân Hồi của hắn hoàn chỉnh hơn Âm Thiên Tử. Âm Thiên Tử có thể luyện thành Thiên Cung Luân Hồi là bởi vì thiên tư thiên phú của hắn có hạn, chỉ có lĩnh ngộ được bằng ấy, qua loa luyện thành Thiên Cung.
Mà Tân Mục càng muốn nó tốt hơn, căn cơ tốt, tu luyện càng thêm hoàn mỹ, bởi vậy khó mà tu luyện được Thiên Cung Luân Hồi.
- Sắp đến đại doanh của Thiên Đình.
Tần Mục nhìn về phía trước, chỉ thấy bóng dáng từng tòa thần thành bên trong U Đô Thái Hư. Nhìn từ U Đô Thái Hư chỉ thấy một màu xám xịt, không có bóng người, chỉ có thể nhìn thấy từng Sinh Tử Thần Tàng đang di chuyển qua lại.
Sinh Tử Thần Tàng là nhân thể thứ sáu của Thần Tàng, bất kỳ người nào mở ra Sinh Tử Thần Tàng đều biết được sinh tử, biết tuổi thọ của mình còn bao nhiêu năm.
Nhưng mà Sinh Tử Thần Tàng đả thông U Đô dẫn đến hậu quả khủng khiếp, đó là từ U Đô có thể thâm nhập vào người Sinh Tử Thần Tàng, làm cho đối phương chết đi không thể giải thích được.
Đây cũng là lý do Thiên Đình nhất định phải thu phục U Đô.
Nếu như nắm chắc U Đô, như vậy trong thiên hạ không ai có thể phản kháng Thiên Đình!
U Đô Thái Hư do Tần Phượng Thanh xây dựng, nơi đây cũng sở hữu một vào đặc điểm của U Đô, vì thế tại đây có thể quan sát được Sinh Tử Thần Tàng của Thần Ma và Thần Thông Giả.
Nhưng mà Sinh Tử Thần Tàng của đại quân Thiên Đình đều có phong ấn. Từ trong U Đô Thái Hư nhìn ra, ánh sáng phù văn lóe lên, trận pháp tinh thông do cường giả thiết lập để chống lại tập kích từ U Đô.