Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1394: Sức Mạnh Của Lĩnh Vực

Chương 1394: Sức mạnh của lĩnh vực Chương 1394: Sức mạnh của lĩnh vựcChương 1394: Sức mạnh của lĩnh vực

Ngọc Vũ Phi tức giận đến bật cười. Nàng cách xoắn ốc Bạch Long khom người bái lạy, trong cơ thể Tân Mục truyền đến một tiếng vang thật lớn, một luồng khói xanh thẳng tắp như trụ bốc lên trên đỉnh đầu.

Ngọc Vũ Phi giật mình, bản thân dùng thủ đoạn của Âm Thiên Tử, vậy mà không thể bái lạy chết Tân Mục, bị hắn dùng nguyên thần mạnh mẽ không gì sánh được ngăn cản đòn đánh này.

Nhưng một khắc sau, Bạch Long Tiên biến thành từng vòng xoắn khóa chặt lấy Tần Mục, trói hắn chặt chẽ vững vàng, giấy giụa cũng không thoát được.

Ngọc Vũ Phi cười lạnh, thừa dịp Tần Mục bị khóa lại thì liên tục bái lạy Tân Mục hơn mười lần. - Ta không tin lân nào ngươi cũng có thể cản được!

Âm ầm ầm...

Liên tục mười tiếng vang truyền đến, Tân Mục bị nàng lạy đến khói xanh trên đỉnh đầu bay thẳng lên trời!

Dù vậy, Ngọc Vũ Phi vẫn không thể lạy chết hắn.

Tân Mục thoát khỏi Bạch Long Tiên, Ngọc Vũ Phi bay tới giết hắn, Bạch Long Tiên hoặc hút hoặc đánh, hoặc vung hoặc giật, thậm chí miệng rồng mở ra, vuốt rồng xé rách, đánh đến mức Tần Mục không thể nào bay lên, chỉ có thể đạp chân trên mặt đất, không ngừng lùi lại, kiếm quang đan xen, dùng kiếm đối kháng cùng Bạch Long Tiên.

Hai người, một trên không trung, một dưới mặt đất, Bạch Long Tiên cách nhau trăm dặm, tới lui như điện, kiếm quang của Tân Mục chém vào khoảng không, để lại từng vết tích sáng như tuyết, mà vết tích chính giữa lại là một vệt đen.

Đó là kiếm của hắn quá nhanh, cho nên mới để lại những vết tích chém vào khoảng không được.

Bên trong Thiên Cung của Ngọc Vũ Phi, nhiều đòn tấn công đánh xuống. Các loại thần binh của Minh Đô rất kỳ lạ, có đền thờ, có tượng Ma Thần, có dây chiêu hồn, có núi đao, có biển lửa, đánh cho Tân Mục mật rã rời, không kịp ứng phó.

Thậm chí trong đó còn có thần binh của một nữ tử là một cái vỏ ốc. Vỏ ốc đó bay lên tạo tiếng u u vang vọng làm tiêu tan linh hồn, thu thập nguyên thần!

Tân Mục vừa đánh vừa đi, kiếm quang tung hoành, mỗi lần gặp hiểm nguy đều bị Bạch Long dồn ép, nhưng hắn không rảnh đi ngăn cản những nữ thần binh khác, bị đánh đến da tróc thịt bong.

Vùng đất Thái Hư, phía trên tòa thân thành của Thiên Đình, rất nhiều Thân Nhân qua lại tuần tra trên tường thành, đề phòng bị đánh lén.

Có một Thân Nhân ở Thiên Nhãn Thần Tộc ngồi ngay ngắn trên cổng thành, tám tay rộng mở, tám lòng bàn tay của cánh tay tự sinh ra một con mắt. Nó chuyển động đảo quanh, tuần tra bốn phương tám hướng.

Đột nhiên, vẻ mặt của Thần Nhân của Thiên Nhãn Thần Tộc khẽ lay động, bỗng nhiên đứng dậy:

- Có biến!

Hắn nói chưa dứt lời, đột nhiên chỉ thấy mặt đất xung quanh phạm vi trăm dặm của thần thành phía trước đang quay cuồng, càng ngày càng đẩy lên trên, một dãy núi như vòng xoắn ốc bỗng nhiên trồi lên từ dưới mặt đất.

Trên tường thành, thiên binh thiên tướng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này.

Vị tướng thủ cổng thành lập tức hạ lệnh, mang một đội nhỏ Thân Ma ra khỏi thành để kiểm tra.

Nhưng vào lúc này, trước mặt thần thành xuất hiện một loạt dấu chân vô cùng †o lớn cứ như có những cự nhân vô hình đang chạy qua. Không chỉ vậy, nơi mà những cự nhân kia chạy tới, trên không trung đột nhiên xuất hiện những vết nứt làm người ta nhìn thấy mà giật mình, dài tới mấy chục dặm!

Tiểu đội Thần Ma kia lập tức bị xé toạc và đột ngột chết một cách không thể hiểu được.

- Yêu nghiệt phương nào dám to gan làm mưa làm gió?

Vị tướng thủ cổng thành kia lớn tiếng la lên.

Ầm! Hư không rung động mãnh liệt, một ấn ký hình đâu rồng đột nhiên xuất hiện, sau đó là một chưởng ấn vô cùng lớn theo sau. Nó chấn động đến mức mà ở bên trong tòa thần thành cũng cảm nhận được sự dao động kịch liệt của không gian!

Không chỉ vậy, dường như dấu chân kia đang đi ngược lại, tốc độ rất nhanh, đâm thẳng về phía thần thành.

- Rốt cuộc dấu chân kia là cái gì vậy?

Trong lòng chư thần vô cùng sợ hãi, chỉ thấy ánh mắt Thần Nhân của Thiên Nhãn Thần Tộc xuyên qua Hư Minh, nhìn về U Đô, nhìn thấy cảnh tượng bên trong U Đô thì lớn tiếng la lên:

- Có cường giả ở bên trong U Đô Thái Hư giao thủ, chiến lực của hắn rất mạnh, có thể gây ảnh hưởng từ U Đô đến hiện thực! Mọi người cẩn thận!

Âm ầm ầm! Một loạt các âm thanh chấn động không gian truyên đến. Phía trước thần thành, các loại ấn ký như quyền ấn, vết đao, trận văn xuất hiện, không biết thứ gì đánh nhau tại U Đô mà có thể gây ra ảnh hướng lớn như vậy đến hiện thực!

Đột nhiên giọng nói Bạch Ngọc Quỳnh truyền đến từ bên trong tòa thân thành:

- Tây Lạc Sư Môn nghe lệnh, khởi động trận pháp bảo vệ, hễ là thứ gì từ U Đô xông vào, giết chết không cần luận tội!

Tất cả tướng sĩ nhận lệnh, lập tức khởi động trận pháp, bày trận chờ địch.

Trận pháp bảo vệ của thần thành do tứ đại Thiên Sư thiết kế, uy lực vô cùng lớn. Tuy bọn họ không phải là đệ nhất trận sư của Thiên Đình, nhưng mà trình độ trận pháp của bọn họ cũng không thể coi thường.

Nếu như kẻ địch thật sự là cường giả từ U Đô tới thì nhất định sẽ rơi vào trận pháp mà bọn họ đã thiết kế, thậm chí sẽ chết ngay tức khắc!

Trong thành, Thần Ma thở phào nhẹ nhõm, Bạch Ngọc Quỳnh leo lên cổng thành, từ trên cao nhìn xuống, trong lòng hơi chấn động.

- Thực lực của người này không thể coi thường! Nhưng mà nơi này là lãnh địa do Âm Thiên Tử trấn thủ, sao có thể có người đi vào bên trong lãnh địa của hắn được?

Bạch Ngọc Quỳnh nghiêm nghị nói:

- Dò xét cảnh tượng trong U Đô, báo cáo cho ta, ta muốn biết là vị cao thủ nào đang giao chiến!

Trong quân, Thiên Nhãn thi nhau dò xét U Đô, tìm kiếm.

Thật ra không cần tìm kiếm, cảnh chiến đấu giữa Tân Mục và Ngọc Vũ Phi vô cùng hùng vĩ, thậm chí ảnh hưởng đến hiện thực, muốn tìm bọn họ không khó.

Nhưng cái khó là thấy rõ mặt mũi của bọn họ.

Tu vi của hai người này đều vô cùng mạnh mẽ, đều không muốn bị người khác nhìn thấy bộ mặt thật, cộng thêm tốc độ của bọn họ quá nhanh, cho dù là Thiên Nhãn của Tây Lạc Sư Môn cũng không cách nào thấy rõ bọn họ là ai.
Bình Luận (0)
Comment