Chương 1395: Sức mạnh của lĩnh vực
Chương 1395: Sức mạnh của lĩnh vựcChương 1395: Sức mạnh của lĩnh vực
Hơn nữa thần thông U Đô còn có chỗ quỷ dị là, khi nhìn thấy khuôn mặt của bọn họ thì cũng sẽ ngay lập tức quên khuôn mặt của bọn họ ngay.
Bạch Ngọc Quỳnh đợi hồi lâu mà vẫn không nghe thấy Thiên Nhãn báo cáo, trong lòng kinh ngạc.
- Chẳng lẽ lại là do tên tiểu bạch kiểm Âm Thiên Tử kia cố gắng ám toán ta?
Lúc này, mặt đất phía trước thần thành đột nhiên bị biến dạng, một luồng sức mạnh mênh mông từ bên trong U Đô Thái Hư truyền đến thay đổi cả địa lý, khiến mặt đất bay lên, nhị khí âm dương tràn ngập, các loại sức mạnh kỳ dị bộc phát.
Sau đó, trên bầu trời lại có vô số ngôi sao xuất hiện, thậm chí tại bên trong U Đô Thái Hư còn sinh ra một U Đô khác!
Luồng sức mạnh này ẩn chứa khí vận đại đạo vô cùng kỳ lạ và đặc biệt khiến trong lòng Bạch Ngọc Quỳnh giật thon thót:
- Lĩnh vực! Có người thi triển lĩnh vực đại đạo của bản thân!
Lĩnh vực đại đạo, hay còn gọi là đạo vực. Lĩnh vực thần thức vô thượng của Thái Đế và kiếm vực của Khai Hoàng đều là một loại thuộc đạo vực. Muốn tu thành đạo vực cần phải có sự lý giải và lĩnh ngộ vô cùng sâu đối với đạo, thậm chí còn phải khai thác nó.
Trong thiên hạ, người nhập đạo đã ít lại càng thêm ít, nhưng người tu được đạo vực lại càng ít hơn.
Bạch Ngọc Quỳnh chưa từng thấy kiếm vực của Khai Hoàng, nhưng đã nghe nói rằng Khai Hoàng đã từng giết cả Thiên Đình chỉ bằng một thanh kiếm, đánh một trận với Hạo Thiên Tôn, suýt nữa bổ Thiên Đình ra làm đôi!
Mà hai người đang đánh nhau bên trong U Đô kia, một người trong đó triển khai đạo vực, đại đạo mênh mông, hơn nữa còn mang lại cho người khác cảm giác rất kỳ lạ, không giống với các loại kiếm vực, lĩnh vực thần thức vang danh thiên hạ.
Loại đạo vực này bao quát rất nhiều đại đạo khiến tâm linh của nàng bị chấn động mạnh, không biết người thi triển ra đạo vực này là người như thế nào.
Nàng muốn vào bên trong U Đô Thái Hư để xem thử một phen, thế nhưng nơi đó là địa bàn của Âm Thiên Tử. Tuy Âm Thiên Tử và nàng đều là quan viên trên Thiên Đình, nhưng hai người lại có thâm cừu đại hận, nàng không dám tuỳ tiện bước vào địa bàn của Âm Thiên Tử.
Bên trong phạm vi đạo vực kia, nàng có thể nhìn thấy một pháp lực mạnh mẽ khác vô cùng rõ ràng, hẳn là một người khác dùng pháp lực vô cùng mạnh mẽ mà xông vào đạo vực, đấu đá lung tung, lao thẳng vào trung tâm đạo vực của vị cao thủ kia.
Tu vi người này rất mạnh, vậy mà có thể phá vỡ đạo vực, thậm chí phá huỷ đạo. vực.
Nhưng vào lúc này, đạo vực kia đột nhiên lại trở nên hoàn chỉnh, hình thành bao vây đối với người dám xông vào bên trong đạo vực!
- Chỉ sợ kẻ giao thủ với người nọ lành ít dữ nhiều!
Dù gì Bạch Ngọc Quỳnh cũng là người thông minh, thấy tình hình như vậy, trong lòng thầm nghĩ:
-Là Âm Thiên Tử đang giao thủ với người khác ư? Hắn tu thành đạo vực rồi sao? Không thể nào, tuy thực lực tên tiểu bạch kiểm này cao, nhưng lĩnh ngộ của hắn đối với đại đạo lại không mạnh như vậy... Ầm!
Đạo vực kia đột nhiên nứt ra rồi âm một tiếng, mặt đất bị chia cắt ra hàng ngàn dặm, hai bên mọc lên vô số ngọn núi và sông nước tuyệt đẹp, ở giữa là một hẻm núi sâu!
Bên trong U Đô Thái Hư, Ngọc Vũ Phi xông vào bên trong lĩnh vực của Tần Mục, đấu đá lung tung, lao vào Tổ Đình. Nhưng ngay sau đó, tất cả sức mạnh đại đạo bên trong lĩnh vực của Tân Mục đều bùng nổi
Ngọc Vũ Phi đột nhiên biết không ổn, thế là dùng hết khả năng để thôi thúc thần thông, đối đầu với Tân Mục.
Nhìn vào trận quyết đấu thần thông này từ vùng đất Thái Hư, người ta chỉ có thể nhìn thấy núi sông hùng vĩ dài hàng ngàn dặm đột nhiên hiện lên, nhưng những cảnh tượng được nhìn thấy ở đây lại vô cùng kinh khủng.
Cho dù Ngọc Vũ Phi đã đạt tới cảnh giới Lăng Tiêu, nhưng khi đối mặt với một đối thủ không thể dùng cảnh giới thông thường để đánh giá như Tân Mục, thì nàng vẫn cảm thấy sự kinh hoàng giữa sự sống và cái chết.
- Nhưng mà năng lực của ta không chỉ có như vậy!
Ngọc Vũ Phi đang muốn điều động tất cả sức mạnh của bản thân, nhưng vào. đúng lúc này, một thân thức mênh mông bay tới. Tuy công pháp của Ngọc Vũ Phi có thể điều động pháp lực của những Thần Nhân khác, nhưng nàng không thể so sánh với Hàn Thiên Quân về mặt thần thức.
Hàn Thiên Quân có thể dung hợp thần thức của những người khác, nâng thần thức của mình lên tới cấp độ ngang hàng với Tần Mục, còn Ngọc Vũ Phi thì không thể.
Mặc dù nàng có tu vi cao, nhưng hiểu biết của nàng về đạo lại không quá cao. Còn Hàn Thiên Quân lại là người đứng đầu đại đạo trận pháp ở Thiên Đình, cho nên hiểu biết của hắn về đạo đã vượt xa Ngọc Vũ Phi rất nhiều.
Hệ thống Thiên Cung Thần Tàng chỉ chú trọng sức mạnh, không chú trọng lĩnh ngộ về đạo, bởi vậy dẫn đến những người có tu vi cao lại thường có cảm ngộ với đạo thấp hơn những người có tu vi thấp.
Ngọc Vũ Phi bị thần thức Đại La Vô Thượng làm cho chấn động, pháp lực trong cơ thể không thể khống chế được. Ngay sau đó, tất cả sức mạnh trong lĩnh vực Thần Tàng của Tân Mục đều bạo phát. Sức mạnh đạo pháp của chư thiên vạn giới như mười bảy Thiên Cung, Huyền Đô, U Đô, Nguyên Đô, Thiên Âm, Tứ Cực Thiên... nương theo đòn đánh của Tần Mục mà đánh vào người của Ngọc Vũ Phi!
Ngay lúc hắn đánh vào người Ngọc Vũ Phi, đột nhiên một tiếng chuông vang lên.
Trong đầu Tân Mục nổ vang, một sức mạnh vô danh tấn công tới khiến nguyên thần của hắn giống như rơi vào vô tận.
- Đại đạo Luân Hồi ư? Chiếc chuông này mạnh thật đấy!
Tân Mục thôi thúc Thiên Cung Luân Hồi, đại đạo Luân Hồi lập tức đưa hắn thoát ra khỏi luân hồi, khôi phục chính mình.
Bên kia, Ngọc Vũ Phi dùng hết khả năng chống đỡ một đòn này, nhưng vẫn không trụ được.
Nàng chính là đại cao thủ cảnh giới Lăng Tiêu, nàng dùng hết tất cả sức mạnh thì một đòn này của Tân Mục cũng dùng hết tất cả sức mạnh, đạo uy trong lĩnh vực Thần Tàng phải kinh khủng đến mức nào. chứ?