Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1387 - Chương 1432: Gặp Lại Oan Gia

Chương 1432: Gặp lại oan gia Chương 1432: Gặp lại oan giaChương 1432: Gặp lại oan gia

Tân Mục run tay, kiếm gãy khôi phục như lúc ban đầu, tra lại kiếm vào vỏ, hững hờ nói:

- Thứ ta đã chém chết cũng không phải là tâm ma Lam Ngự Điền, chỉ là một ta khác mà thôi, còn không phải là ta hoàn chỉnh...

Kiếm gãy "keng" một tiếng cắm vào trong vỏ, dư âm liên tục không dứt.

Thật ra tâm ma Lam Ngự Điền chỉ là một hắn khác.

Không ai có thể mô phỏng theo hắn, cho dù là Ma Vực Thái Hư cũng không thể.

Từ khi Tần Mục trở về Long Hán, trở Về trăm vạn năm trước, tất cả truyền thuyết Bá Thể trong lịch sử nói đến đều là hắn.

Thế giới này không tồn tại Bá Thể, nếu như có, cũng chỉ có thể là hắn. Hắn là Bá Thể duy nhất, đồng thời cũng là một phàm thể, một người phàm bình thường.

Thậm chí là một người phàm không có linh hồn, ngay cả thân thể cũng mượn của ca ca.

Nhưng hẳn lại là độc nhất vô nhị!

Sắc mặt hắn bình tĩnh, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, sau khi tâm ma Lam Ngự Điền chết, nơi kỳ diệu này lại cũng không còn một tâm ma Lam Ngự Điền khác sinh ra nữa.

Đạo tâm của Tần Mục lung linh, trong đạo tâm truyền đến một khúc nhạc dạo đại đạo du dương.

Hắn đã không còn tâm ma nữa.

Bạch Ngọc Quỳnh đang chiến đấu với tâm ma của mình, nhưng không dễ dàng giống như Tân Mục. Ma Vực Thái Hư không thể tái hiện ra những đại đạo như Thái Sơ, Thái Tố, Thái Thủy, Thái Cực, tâm ma của Tần Mục từ đầu đến cuối không mạnh như Lam Ngự Điền trong tưởng tượng của Tần Mục.

Mà Bạch Ngọc Quỳnh không nhảy ra khỏi đại đạo thần thức, vì thế trận chiến này cực kì vất vả.

Thật ra tâm ma yếu nhất của nàng là tâm ma Tần Mục, ba kẻ địch của nàng, Âm Thiên Tử và nàng đã đánh đánh giết giết nhau mấy chục vạn năm, kỳ thật trong lòng Bạch Ngọc Quỳnh không hề sợ Âm Thiên Tử.

Đối với Thiên Sư Tử Hàề, trong lòng nàng ái mộ nhiều hơn, ngưỡng mộ tài năng và học thức của hắn, yêu mến bản tính phong lưu tiêu sái, nhưng lại là mối quan hệ đối địch, cầu mà không được.

Thật ra, nàng sợ Tần Mục nhất.

Nàng luôn sợ Tân Mục sẽ xóa ý thức của mình đi, khiến nàng thức tỉnh thần hồn Nam Đế, khôi phục ký ức Nam Đế.

Trong lịch sử dài đằng đẳng của Nam Đế, một chút ý thức này của bản thân chỉ là hạt cát trên sa mạc trong biển trí nhớ của nàng, bé nhỏ không đáng kể.

Tuy nhiên với tư cách là Bạch Ngọc Quỳnh, nàng lại biết bản thân mình là một sinh mệnh hoàn chỉnh, bản thân mình có yêu hận tình thù, có khát vọng, lí tưởng và lí niệm của mình.

Nàng không muốn trở thành một trang sách trong lịch sử dài đằng đẳng của Nam Đế.

Nàng sợ hãi thần thông cao siêu của Tần Mục, sợ Tân Mục sẽ đánh thức một phần hồn khác trong cơ thể nàng, e sợ cái chết của chính mình.

Vì thế khi nàng đối diện với sự bao vây của ba tâm mạ, nàng luôn tránh né sự công kích của tâm ma Tân Mục, không dám lấy cứng chọi cứng với hắn, e sợ với cái bẫy tâm ma của Tân Mục.

Tân Mục ở bên cạnh nhìn một lát, đột nhiên lớn tiếng nói: "Bạch Thiên Sư, ra tay với ta trước đi! Tâm ma Tân Mục cũng không có bản lĩnh như ta, hắn không biết thần thông luân hồi của ta!"

- Thật sao?

Bạch Ngọc Quỳnh nghe vậy tinh thân hăng hái, vừa mừng vừa sợ, sau đó Tần Mục nhìn thấy thần thông của Bạch Ngọc Quỳnh bay ra, tâm ma của Tần Mục tan xương nát thịt, bị thân thông của nàng xé thành nhiều mảnh!

Sắc mặt Tân Mục tối sầm:

- Có vẻ Bạch Thiên Sư rất có thành kiến với ta...

Diệt trừ tâm ma Tân Mục, cuối cùng Bạch Ngọc Quỳnh cũng buông tay, các loại thân thông thiên biến vạn hóa, thân hình xuất quỷ nhập thân, thân thông không gian, thần thông tạo hóa, thân thông thuật số, thần thông Phật môn, thân thông Long tộc, thân thông Phượng tộc, thậm chí là thân thông Bắc Đế, thần thông Tây Đế, thần thông của những Thiên Đế khác, nàng cũng có thể phát huy được cùng lúc!

Rất nhanh, tâm ma Âm Thiên Tử cũng bị Bạch Ngọc Quỳnh làm cho bị thương nặng.

Điều khiến Tân Mục có chút hài lòng đấy là, cái chết của tâm ma Âm Thiên Tử còn thảm hơn cả tâm ma của Tần Mục, rõ ràng Bạch Ngọc Quỳnh hận Âm Thiên Tử hơn.

Nhưng điều khiến Tân Mục cảm thấy bất ngờ, từ đầu đến cuối Bạch Ngọc Quỳnh là chưa từng cố gắng giết Tử Hề.

Chẳng những không ra tay, trái lại còn thùy mị ngọt ngào, không ngừng lượn vòng làm quen với tâm ma Tử Hềt!

Dùng sức mạnh của Bạch Ngọc Quỳnh, diệt trừ tâm ma Tử Hề không phải là chuyện khó.

Tân Mục hoài nghi, trông dung mạo nhu tình như nước của Bạch Ngọc Quỳnh, nó không giống như một cuộc đấu tranh sinh tử với tâm ma Tử Hề, trái lại là đùa giỡn tán tỉnh.

Trong lòng Tần Mục càng thêm nghi ngờ, dần sốt ruột hơn, phía trước truyền tới âm thanh va chạm của thần thông, rõ ràng là có người khác cũng đang tìm kiếm tung tích của Hạo Thiên Tôn, hơn nữa đã đi rất sâu.

Nếu như những người khác tìm thấy Hạo Thiên Tôn, lỡ như không phải đến để giết Hạo Thiên Tôn, mà là cứu Hạo Thiên Tôn, thế chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ à?

- Hình như Bạch Ngọc Quỳnh có tình ý với Thiên Sư Tử Hà...

Tân Mục càng nhìn càng thắc mắc, vẻ dịu dàng của Bạch Ngọc Quỳnh sắp tràn ra ngoài, trước sau cũng không muốn ra tay, làm trễ quá nhiều thời gian.

- Bạch Ngọc Quỳnh sống gần hai trăm kiếp, cũng coi như là người từng trải, lẽ nào không nhìn ra được là Thiên Sư Tử Hề là một nữ nhân Yên Vân Hề cải trang thành sao?

Tân Mục chợt ho khan một tiếng:

- Bạch Thiên Sư, quả là Thiên Sư Tử Hề thần thông quảng đại, là kẻ địch mạnh của ngươi! Nữ tử này vốn tên là Yên Vân Hề, nữ cải trang nam, lừa tình người khác, chính là hạng người dưới trướng Khai Hoàng, tội ác tày trời, tuyệt đối không được bỏ qua cho nàng ta! Ta tới giúp ngươi một tay!

Bạch Ngọc Quỳnh nghe vậy thì đột nhiên tâm trạng náo loạn, bị tâm ma Tử Hề giành được cơ hội, suýt nữa thì rơi vào sát trận, chạy trốn cực kì chật vật, giận dữ không thôi:

- Yên Vân Hê? Nữ giả nam? Lừa tình †a?

Tân Mục hài lòng khi thấy Bạch Ngọc Quỳnh lấy lại sức mạnh, tử trạng của tâm ma Tử Hề còn thê thảm hơn tử trạng của tâm ma Âm Thiên Tử và tâm ma Tần Mục gấp trăm lần!
Bình Luận (0)
Comment