Chương 1433: Gặp lại oan gia (2)
Chương 1433: Gặp lại oan gia (2)Chương 1433: Gặp lại oan gia (2)
Bạch Ngọc Quỳnh đi tới, vẻ mặt nữ tử không cảm xúc, hiển nhiên trong lòng đang rất khó chịu. Nàng bình tĩnh nói:
- Mục Thiên Tôn, chúng ta mau đi nhanh lên chút đi, kẻo bị người khác cướp công đầu đấy!
Tần Mục dè dặt đuổi theo nàng, không nói năng gì.
Bạch Ngọc Quỳnh cũng không nói câu nào, Tần Mục lén nhìn, lại nhìn thấy nước mắt trên hai gò má của nữ tử này.
Trái tim Tần Mục như vỡ òa, mở miệng nhưng không nói ra lời.
- Lừa gạt tình cảm của người khác! Yên Vân Hà...
Bạch Ngọc Quỳnh nghiến răng, đẳng đăng sát khí khiến hắn vô cùng sợ hãi như thể rơi xuống vực thẳm tối đen vậy. - Ha ha...
Tân Mục cười gượng hai tiếng, khóe mắt giật giật, thâm nghĩ:
- Âm Thiên Tử đùa giỡn tình cảm, hại Đế Dịch Nguyệt, Yên Vân Hề trêu đùa tình cảm, lừa Bạch Ngọc Quỳnh, e rằng hai người này không xong rồi. Nhưng tốt xấu gì Yên Vân Hề cũng là Thiên Sư thứ hai của Khai Hoàng, chi bằng mình nói trước với nàng ấy, để nàng ấy chuẩn bị sớm một chút. Nhưng nói đi phải nói lại, Yên Vân Hề nên ở Khai Hoàng xử lý chính vụ, tạm thời không gặp lại nàng...
Lúc nấy hắn vừa nghĩ tới đây, phía trước vọng tới tiếng lừa hí:
- Ái chà chà... Mèo đen, Tam Đa ca, các ngươi không được rồi, ngay cả Chân Võ Thị Lang của Thiên Đình cũng không đánh lại, tốt nhất là nhìn sự lợi hại của ta đi!
Sắc mặt Tân Mục khẽ thay đổi, tiếng lừa hí này chính là thú cưỡi của Yên Vân Hà, là tiếng gọi của Lã Tránh Đại Ma Vương.
- Nguy rồi!
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Lã Tránh Đại Ma Vương ở đây, vậy thì chắc chắn Yên Vân Hề cũng ở đây!
Nghĩ lại tử trạng của tâm ma Tử Hề lúc nãy, Tân Mục không khỏi rùng mình mấy cái.
Bạch Ngọc Quỳnh mặt như ngâm nước, sát khí trên người càng nặng.
- Ờm, lúc đợi Bạch Thiên Sư hạ thủ Thiên Sư Tử Hề, ta núp xa một chút, chuyện này, ta cứ coi như không phải ta nói vậy...
Ngay lúc này, đột nhiên phía trước có người lớn tiếng nói:
- Ý thức của thần khí Ngự Thiên Tôn ở đây! Các vị cẩn thận, có lẽ Hạo Thiên Tôn ở gần đây!
Tân Mục vừa mừng vừa sợ: - Hạo Thiên Tôn ở ngay gân đây? Xem ra lần này số kiếp của hắn đã định rồi!
Hắn và Bạch Ngọc Quỳnh bước nhanh về phía trước, một xác chết khổng lồ nằm rạp trên mặt đất, dẫn vô số tâm ma đánh nhau loạn xạ, Bạch Ngọc Quỳnh và Tân Mục cùng xông vào, Tân Mục đối đầu với đủ loại tâm ma, Bạch Ngọc Quỳnh thì chống lại thi hành giả.
Hai người phát huy toàn lực, mở một đường máu từ trong ma sơn ma hải, vượt qua mấy ngọn núi lửa hừng hực, bước qua biển lửa nham thạch nóng chảy, băng qua khói đen dày đặc, chỉ thấy trên đường không biết bao nhiêu tâm ma đã ngã xuống, thậm chí còn có cả thi thể của thi hành giải!
Trừ lần đó ra, họ còn nhìn thấy rất nhiều Thần Ma của Thiên Đình cùng với thi thể của Tạo Vật Chủ, rõ ràng là mọi người chiến đấu ác liệt. Phía trước là đâu của Ngự Thiên Tôn, vốn dĩ cái đâu lâu này to như tỉnh cầu, nhưng bây giờ đã thu nhỏ lại rất nhiều, nhưng cũng có kích thước bằng một ngọn núi.
Cái đầu này đè sụp núi, đứng sừng sững ở đó.
Có lẽ Hạo Thiên Tôn vét sạch số pháp lực còn sót lại, điều khiển cái đầu này tới đây, rồi sau đó pháp lực cũng mất khống chế, đạo tâm cũng mất khống chế.
Số lượng Thiên Đình, Vô Ưu Hương và Tạo Vật Chủ tới đây không nhiều, thế nhưng đều là tồn tại trình độ cao nhất, chỉ hơn năm mươi người, đa số là cảnh giới Ngọc Kinh, Lăng Tiêu, Đế Tọa, Thiên Cung tung bay ở đẳng sau bọn họ!
Bọn họ đứng song song với nhau, cực kì cẩn thận, dù sao, đến đây cũng có rất nhiều cường giả, trừ Thánh Nhân tiêu phu ra, không dám khinh thường người nào! Cho dù là con lừa hung hăng kia, cũng không thể khinh thường!
Tân Mục và Bạch Ngọc Quỳnh nhìn ra phía xa xa, chỉ thấy Thiên Đình phân chia làm hai phe, một phe là Xích Đế Tê Hạ Du trong tứ Đế, một phe là Tịch Mộ Hồng Tịch Thiên Quân trong tứ đại Thiên Vương.
Phía bên kia là ba vị Thiên Sư dưới quyền Khai Hoàng. Thiên Sư thứ nhất là Thánh Nhân tiều phu, Thiên Sư thứ hai là Yên Vân Hà, Thiên Sư thứ ba là Thiên Sư võ đấu Trạc Trà, còn có mấy thú cưỡi của bọn họ nữa.
Ngoài ra, còn có Tu Trọng tộc trưởng, Tàm Nữ tộc trưởng trong Bỉ Ngạn Tạo Vật Chủ.
Những người này đều có một nhóm Thần Ma của mình, nhưng thương vong nặng nề. Tu Trọng và Tàm Nữ cũng mang theo những Tạo Vật Chủ, cơ mà cũng có người bị thương, có lẽ có không ít người cũng chết trong đó, khi tiến vào Ma Vực Thái Hư lại chết thêm một nhóm.
Chỉ có tiêu phu, Yên Vân Hề và Thiên Sư võ đấu không mang theo cường giả của Vô Ưu Hương.
Bạch Ngọc Quỳnh nhìn thấy Yên Vân Hề thì hai mắt như tỏa ra ánh lửa, nhưng lần này nàng và Tần Mục đến là vì trừ khử Hạo Thiên Tôn, bởi vì không tiện lộ mặt, nên chỉ đành dùng thuật Không Gian để ẩn giấu hành tung.
Có thần thông Không Gian của nàng, Tân Mục chẳng hề sợ hãi mà nhướng mày đưa mắt nhìn xung quanh, đột nhiên trong lòng thắt lại.
Dưới sự quan sát của Thần Nhãn thứ ba của hắn, mọi chỉ tiết trên đầu của thần khí Ngự Thiên Tôn đều bị hắn nhìn rõ mồn một, trong đầu của thần khí Ngự Thiên Tôn, đã không còn lạc ấn phù văn của đại đạo. Cổ Thần nữa. - Cũng có nghĩa là, Hạo Thiên Tôn lấy đi những lạc ấn này, dùng những lạc ấn phù văn đại đạo Cổ Thần để bố trí trận pháp trận thế bảo vệ cho mình rồi.
Trong lòng Tân Mục thầm nói:
- Bản thân hắn biết thân mang trọng thương, chắc chắn có người nhân cơ hội đến giết hắn. Cho dù là đồng minh trước đây của hắn cũng khó mà bỏ qua một cơ hội tốt như thế. Không hổ là Thiên Tôn, bị thương nặng như thế mà vẫn có thể tạo đường lui cho mình, quả là suy nghĩ thấu đáo.
Bốn tốp nhân mã đều tự mình trèo lên đầu của thần khí Ngự Thiên Tôn, tìm kiếm xung quanh. Cái đầu của thần khí Ngự Thiên Tôn giống như dấy núi vậy, đây là vũ khí mạnh mẽ nhất Thiên Đình, thế nhưng bây giờ lại chẳng có chút uy năng nào.
Thậm chí còn có một số quái vật do tâm ma biến hóa đang cắn xé máu thịt trên cái đầu đó!