Chương 1448: Lên cửu tiêu, xuống cửu tuyền
Chương 1448: Lên cửu tiêu, xuống cửu tuyềnChương 1448: Lên cửu tiêu, xuống cửu tuyền
Công pháp Thiên Đình vận chuyển, pháp lực của hàng ngàn hàng vạn tâm ma Mục Thiên Tôn cùng tề tụ, dũng mãnh tiến vào trong thần kiếm của hắn. Vào lúc đó, Tân Mục thét dài, ý chí sục sôi, vung kiếm nghênh đón Hạo Thiên Tôn đang vọt tới.
Giờ khắc này, kiếm quang như một vòng xoáy vô cực, xoay tròn trong sơn cốc hắc ám, xao động, vọt lên tâng không, hóa thành một cột sáng chiếu rạng toàn bộ vùng đất Thái Hư, xông thẳng lên mây xanh, bay ra bên ngoài.
Uỳnh!
Xoáy kiếm cuồng bạo xoay tròn tứ phía, phá tan sơn cốc hắc ám, san bằng cả dãy núi, càn quét lũ thi hành giả đang dùng tứ chỉ bám trên đất chạy trốn, khiến chúng nát vụn trong luồng kiếm quang xao động. Cuối cùng kiếm quang lắng xuống. Trên bầu trời, từng cỗ thi thể rơi xuống như mưa. Đó là thi thể của tâm ma Mục Thiên Tôn, lộn xộn ngổn ngang nằm đầy đất.
Khắp nơi đều là Thiên Cung đổ nát, Huyền Đô, U Đô và chư thiên vạn giới khác bị hủy diệt, Tân Mục thất bại.
Hạo Thiên Tôn lảo đảo ngã chổng vó trên đất, thở hổn hển, cười lạnh nói:
- Cuối cùng cũng đánh bại ngươi, khụ khụ...
Hắn nôn ra từng búng máu, lung lay đứng dậy, như cười như khóc:
- Cuối cùng cũng đánh bại ngươi rồi, Mục Thiên Tôn! Trăm vạn năm, ta vẫn luôn sống dưới bóng ma của ngươi. Nhưng hôm nay, ta đã giết chết ngươi rồi, bước ra khỏi bóng ma của ngươi.
Hắn cười ha hả, trong giọng nói tràn đầy sung sướng: - Ngươi đã không còn là tâm ma của †a nữal
Nhưng đúng lúc này, đồng tử của hắn chợt co lại.
Trong sơn cốc hắc ám bị phá thành bột mịn, vật chất đang chảy ngược, đang khôi phục trở lại!
Tân Mục đã nát bấy dùng tốc độ cực nhanh phục hồi lại, Thiên Cung trọng kiến, Huyền Đô phù không, U Đô trầm địa, Tổ Đình, Nguyên Giới, Tứ Cực Thiên, chư thiên vạn giới đều nhanh chóng tái hiện.
- Hạo Thiên Tôn.
Tần Mục lắc kiếm, tập hợp tất cả sức mạnh, đại đạo cuồn cuộn, cầm kiếm đánh tới, hào khí vạn trượng:
- Dù ngươi có tu thành Thiên Đình chân chính, ngươi vẫn phải ghi nhớ tâm ma ta đây mãi mãi, không thể phai mờ đi được!
Hạo Thiên Tôn vội vàng vươn mình đứng dậy, không khỏi sợ hãi, nhưng khi thấy những tâm ma Mục Thiên Tôn vẫn chưa hồi sinh thì thở phào nhẹ nhõm:
- Không có sức mạnh của tâm ma, ngươi không phải là đối thủ của ta...
Rầm, rầm, rầm!
Khí huyết trong cơ thể hắn như sóng lớn phun trào ra bên ngoài, đầu từ trên cổ bay vọt lên, ba mươi lăm tòa Thiên Cung hầu như sụp đổ hoàn toàn.
Vừa nãy dùng toàn lực va chạm với Tần Mục, vết thương của hắn càng nặng hơn. Thương tích trước đó vốn đã rất nặng rồi, hắn cố hồi phục cho mình bằng cách cắn nuốt luyện hóa tâm ma Mục Thiên Tôn. Nhưng một chiêu thần thông Hoàn Nguyên của tiều phu lại khiến ba mươi lăm tòa Thiên Cung hẳn vất vả đưa ra khỏi cơ thể lại quay trở về, suýt nữa thì giết chết hẳn.
Đánh một trận với Thiên Sư võ đấu và Bạch Ngọc Quỳnh, vết thương càng chồng chất, thương tích nặng thêm.
Mà vừa rồi liều mạng với Tân Mục, vết thương đã vỡ ra không thể áp chế được nữa.
Dù bây giờ Tân Mục không còn tâm ma Mục Thiên Tôn để điều khiển nữa thì hắn cũng chẳng thể liều mạng tiếp được.
Hắn phải tìm một nơi an toàn, hóa Thiên Cung của mình thành kết kén đại đạo, cắn nuốt ngoại vật để trị thương.
Lúc trước, hắn chỉ cần chữa trị xong, tu vi thực lực sẽ nâng cao thêm một bậc, hơn xa trước kia. Mà giờ trải qua sự dày vò của đám người tiều phu, Tân Mục, cho dù vết thương của hắn khỏi hẳn thì thương tích của ba mươi lăm tòa Thiên Cung cũng không thể chữa lành được, tu vi thực lực tổn hao hơn trước kia rất nhiều. Muốn trở lại trạng thái đỉnh cao chẳng biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới làm được.
- Nguy hiểm hơn là, cứ tiếp tục như vậy thì ta thật sự sẽ chết...
Thần huyết trào ra từ cổ Hạo Thiên Tôn tống khí huyết dư thừa ra bên ngoài cơ thể, xong xuôi thì đầu lại bay trở về.
Hắn không chân chừ nữa, bay ngược đi. Hắn còn chưa chạm đất thì đã nhón chân đạp một cái, mặt đất âm ầm nổ tung, thân thể của hắn phóng lên cao.
Tần Mục điều khiển lĩnh vực Thần Tàng theo sát phía sau, đập nát mặt đất nơi hắn vừa dừng chân, lập tức vút lên không trung, vô số kiếm quang bắn ra từ trong lĩnh vực Thần Tàng như sao băng liên tiếp đánh trúng người hắn, xuyên qua thân thể.
Vậy mà trong chiêu còn giấu chiêu, vô số kiếm quang tụ hội đẳng sau Hạo Thiên Tôn hóa thành một vùng kiếm vực ngay phía sau hẳn.
Hạo Thiên Tôn sởn gai ốc, đột nhiên há miệng hét lên. Giữa tiếng hét, vô số sợi tơ đạo văn chui ra từ mắt mũi miệng hẳn, nhanh chóng kết thành kén, nháy mắt đã bao kín lấy hắn.
Kiếm vực của Tân Mục bạo phát, xé nát đạo kén chưa thành hình, thân huyết văng khắp không trung.
Hạo Thiên Tôn quát to, thần thức Đại La Thiên của Thái Đế bay ra, nghênh đón kiếm vực của Tần Mục. Tần Mục siết tay lại, kiếm vực không ngừng bành trướng ban nãy chợt thu lại cực nhanh, sít sao sượt qua ngay bên cạnh thần thức Đại La Thiên, không hề đụng trúng.
Thần thức Đại La Thiên là thần thông của Thái Đế, môn thần thông này bao vây lấy nguyên thần của Hạo Thiên Tôn, Thất Hồn Thảo của Tàm Nữ là thân thức do thờ tự mà thành, có thể xuyên qua thần thức Đại La Thiên mà không kích hoạt uy năng của Đại La Thiên.
Thất Hồn Thảo xông vào Đại La Thiên như cá gặp nước, cắm rễ bên trong nguyên thần của Hạo Thiên Tôn, hấp thu chất dinh dưỡng, luyện hóa hồn phách.
Nhưng nếu kiếm vực của Tân Mục va chạm với thần thức Đại La Thiên thì sẽ trúng kế mượn đao giết người, kim thiền thoát xác của Hạo Thiên Tôn.
Thần thức Đại La Thiên uy lực bạo phát, không chỉ khiến Tần Mục trọng thương mà còn có thể khiến cho nguyên thần của Hạo Thiên Tôn có cơ hội trốn thoát.
Hạo Thiên Tôn thầm tiếc nuối, tăng tốc vọt trên trời, thiên ngoại chính là cổng vào Thái Hư, ở đó chắc chắn còn có đại quân Thiên Đình chạy ra khỏi Thái Hư.
Hắn đánh với Thái Đế một trận, Thiên Đình chắc chắn đã nhận được tin tức, thế lực chính của hắn sẽ lập tức lên đường chạy đến Thái Hư. Chỉ cần ra khỏi Thái Hư là hắn sẽ an toàn.