Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1418 - Chương 1463: Thái Đế Không Đầu

Chương 1463: Thái Đế không đầu Chương 1463: Thái Đế không đầuChương 1463: Thái Đế không đầu

Tường Thiên Phi cũng bị thương nặng, thương thế không thua gì bản thể của Thái Đất

- Trong vùng đất Thái Hư không có Chung Cực Hư Không, ngoại giới mới có, sau khi đến ngoại giới, Thái Đế có thể giáng lạc ấn thân thức Đại La Thiên của xuống ở Chung Cực Hư Không, thần thức tu vi có thể khôi phục rất nhanh nhưng đạo thương trên người có lẽ không khôi phục được trong thời gian ngắn như vậy... Chờ một chút!

Tân Mục nâng cao cảnh giác:

- Vì sao ta lại nghĩ đến Thái Đế? Sự việc xảy ra có nguyên nhân, ý nghĩ trong đầu cũng vậy! Thần thức của ta hiện tại thuộc hàng cường giả, ý niệm này bỗng nhiên xuất hiện, chỉ sợ là... Khóe mắt hẳn giật một nhịp, ngay lập tức, hắn phát hiện mình đã đi chệch hướng lên Thiên Đình lúc nào không hay, có thể là do ảnh hưởng vô hình đến phán đoán của hắn làm hắn đi chệch hướng tới Thiên Đình mà không hề hay biết, chỉ có thể là do thần thức tồn tại trên người hắn!

Tân Mục quyết định nhanh chóng, thôi thúc lồng đèn Nguyệt Thiên Tôn, uy năng trong lồng đèn bộc phát hóa thành một dây đàn ánh sáng tầm mấy chục dặm!

Hắn không tu luyện đại đạo Không Gian như Nguyệt Thiên Tôn, cũng không được Nguyệt Thiên Tôn hay Bạch Ngọc Quỳnh truyền thụ mà chỉ dựa vào bản thân mình mò mẫm, bởi vậy, cho dù là chiều dài hay uy năng của dây đàn ánh sáng thì cũng không thôi thúc được hoành tráng như Bạch Ngọc Quỳnh làm!

Sau khi lồng đèn bị kích phát, mi tâm Tân Mục chợt lóe, rắc rắc hai tiếng, hai quan tài của Đế Hậu nương nương và Nguyên Mẫu phu nhân bay ra, rầm rầm hai tiếng, hai quan tài mở ra.

Thần thức của hắn bộc phát, hai nữ tử Cổ Thần có dáng dấp hầu giống nhau như đúc đồng loạt cất bước, bước ra khỏi quan tài của mình, vạt áo tung bay, thân quang lưu chuyển!

Đồng thời hắn dùng thần thức của mình để khống chế hai Thần Nữ Quy Khư, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía.

Tuy chiến lực của hai Thần Nữ Quy Khư chưa đạt tới cấp độ Thái Sơ Thiên Đế, cũng không bằng Thiên Công Thổ Bá và Địa Mẫu, nhưng thực lực của các nàng lại cao hơn tứ Đế Cổ Thần!

Tần Mục kích phát thần thức để khống chế thân thể của hai tỷ muội Đế Hậu, mi tâm dựng thẳng, mắt dọc mở to, Thái Thủy Chi Noãn bay ra.

Hắn nhấc tay phải lên, trên tay nâng một quả trứng khổng lồ.

Từ khi hắn tỉnh ngộ, những thứ hắn làm từ nãy tới giờ chỉ trong chớp mắt, dứt khoát gọn gàng!

- Thái Đế, ra ngoài đàm phán đi!

Tân Mục dùng thần thức quét xung quanh, trầm giọng nói.

Không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Nơi này cách xa Thiên Đình, cách xa Thái Hư, cách bầu trời và mặt đất một khoảng vừa vặn không xa không gần.

Cho dù là khoảng cách tới Thiên Đình hay Thái Hư cũng không khác nhau lắm.

Khoảng cách này là điểm chính giữa, đủ để Thái Đế phục sát Hạo Thiên Tôn.

Thái Đế không để cho Hạo Thiên Tôn chạy ra khỏi Thái Hư, cũng không để cho hẳn chạy ra khỏi vùng đất Thái Hư.

Hiện tại, khoảng cách Tân Mục đang đứng đủ để hắn không trốn về Thái Hư được, nhưng cũng không cách nào trốn về Thiên Đình được!

Tân Mục phát ra thanh âm một lúc lâu nhưng cũng không có tiếng vọng lại trả lời.

Tần Mục cười lạnh, hắn đang muốn để tỷ muội Đế Hậu nương nương hộ tống đi tới Thiên Đình thì đột nhiên trong không gian tối tăm truyền đến một tiếng khóc khiến người ta sởn tóc gáy, bên cạnh đó còn có tiếng nhạc bi ai truyền đến.

- Thái Đế, ngươi đi ra gặp ta trực tiếp là được mà, sao phải giả thần giả quỷ?

Tần Mục cười, trong không gian tối tăm có một vệt sáng truyền đến, ánh sáng càng ngày càng gần, một số nam nữ mặc quần áo sặc sỡ khiêng một quan tài cất bước phi hành trên bầu trời.

Những nam nữ kia bôi son trát phấn trên mặt, khuôn mặt trắng bóc như tuyết nhưng trên má lại bôi các đốm nhỏ màu đen, ánh mắt không có hồn, tròng mắt không có đồng tử, tất cả đều là màu trắng.

Còn một số nam nữ mặc xiêm y màu xanh thổi loa kèn, thanh nhạc thê lương thảm thiết làm cho người nghe cảm giác rưng rưng rơi lệ.

Đây là một đội ngũ đưa tang.

Trong vũ trụ mênh mông, ngay cả ngôi sao cũng không có, đột nhiên xuất hiện một đội ngũ đưa tang như vậy, trang phục quái dị như thế, không khỏi làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

- Mục Thiên Tôn, ngươi nhìn xem, trên quan tài kia viết danh hào của ngươi.

Giọng nói của Thái Thủy Chỉ Noãn truyền đến.

Tân Mục cười lạnh, cất cao giọng nói:

- Thái Đế, ngươi không làm gì được ta nên làm những thứ này đấy à, ngươi cũng thật là... chế nhạo ta quá đấy! Nếu ngươi muốn quan tài, ta có hai cái, tất cả đều là quan tài cực phẩm thượng hạng!

Đội ngũ đưa tang kia dừng lại, một đám nam nữ hình thù kỳ quái nhao nhao quay đầu lại, nhìn hắn, đồng thanh nói:

- Hai quan tài của ngươi chôn cất tỷ muội Đế Hậu, là quan tài đã có chủ, còn quan tài của bọn ta để chuẩn bị chôn cất Mục Thiên Tôn!

Tân Mục cười ha ha:

- Thái Đế, đừng giả thần giả quỷ nữa! Mau mau hiện thân!

- Mục Thiên Tôn, ta đã hiện thân từ sớm nhưng ngươi không phát hiện ra mà thôi.

Một giọng nói hùng vĩ vang lên, lúc này, Tần Mục mới nhìn thấy một bóng đen vô cùng khổng lồ ngồi trong không gian tối tăm phía trước, bởi vì trong không gian không có tỉnh quang, không thể chiếu sáng bóng đen kia. Bóng đen khổng lồ vô cùng kia ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, trên cổ không có đầu!
Bình Luận (0)
Comment