Chương 1466: Gắp lửa bỏ tay người
Chương 1466: Gắp lửa bỏ tay ngườiChương 1466: Gắp lửa bỏ tay người
Ngoài cửa Bắc Thiên, một nhánh đại quân do Ma tộc tạo thành đang chỉnh trang chờ xuất phát, dẫn đầu là một tòa Hắc Ám Thiên Cung, không gian tối tăm bao phủ tòa Thiên Cung, thậm chí ngay cả ánh sáng cũng không thể xua tan màn bóng tối kia.
- Mục Thiên Tôn!
Chủ nhân của Hắc Ám Thiên Cung chính là Ma Tổ Đại Hắc Thiên của Nguyên Giới, nhìn thấy Tân Mục, hắn vội vàng đến nghênh đón.
Tân Mục không tiến vào Hắc Ám Thiên Cung của hắn mà đứng ở ngoài cung, dò hỏi:
- Ma Tổ muốn đi đâu?
Mặc dù Đại Hắc Thiên và hắn có chút ân oán nhưng lại dùng lễ đối đãi, có chút khách khí, nói:
- Bẩm Thiên Tôn, Thiên Đình truyền lệnh cho ta chạy tới vùng đất Thái Hư. Nghe nói nơi đó có ma triều bộc phát, làm hại thế gian, tâm ma loạn vũ, bởi vì tiểu thần là tổ tiên của Ma tộc nên khắc chế được tâm mạ, vì vậy Thiên Đình lệnh cho ta đi bình định.
Tân Mục do dự một lát.
Cảnh giới của Đại Hắc Thiên được xem như là Đế Tọa của Nguyên Giới, tu vi, thực lực đều rất cao, hơn nữa, hắn lại là tổ tiên Ma tộc sinh ra trong U Đô, được sinh ra từ ma tính, tuân theo ma khí của U Đô, cho nên nên quả thật hắn có bản lĩnh phi phàm đối phó với tâm ma của vùng đất Thái Hư,.
Thiên Đình phái hắn đi vùng đất Thái Hư cũng dựa vào những nguyên nhân trên.
Đại Hắc Thiên quan sát sắc mặt Tân Mục, một lát sau, nói: - Thiên Tôn hiểu vùng đất Thái Hư như lòng bàn tay, chuyến này ta đến đó, không biết Thiên Tôn có lời khuyên gì dành cho ta không?
Tân Mục nói:
- Thật ra là có một vài lời khuyên. Ngươi ở phía sau xử lý một ít tâm ma là được, không cần ra tiền tuyến, trong U Đô Thái Hư có Âm Thiên Tử đối chọi với Thần Tử U Đô, Thần Tử U Đô thần thông quảng đại, ngươi không phải là đối thủ. Nếu ngươi đi sâu vào tiền tuyến, chắc chắn ngươi sẽ gặp tổn hại.
Đại Hắc Thiên cảm ơn, nói:
- Ghi nhớ lời của Thiên Tôn.
Tần Mục khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn theo hắn dẫn đầu đại quân Ma tộc đi xa.
Không lâu sau, Tần Mục đi tới trước Thiên Cung của Hiểu Thiên Tôn.
Đệ tử trông coi cửa nhanh chóng tìm được Hiểu Thiên Tôn, dâng Nguyên Thạch Thái Sơ lên, nói:
- Mục Thiên Tôn lệnh đệ tử mang bảo vật này giao cho Thiên Tôn, nói là thứ mượn dùng năm đó, hiện nay vật về nguyên chủ, kính xin Thiên Tôn đừng trách phạt.
Hiểu Thiên Tôn nắm chặt Nguyên Thạch, kinh ngạc nói:
- Hắn có thiện tâm như thế à? Hắn cũng cam lòng mang trả ta món bảo vật này? Tên tiểu tử này, chẳng lẽ hắn suy nghĩ thông suốt rồi sao?
Nguyên Thạch mất mà lấy lại được, Hiểu Thiên Tôn cũng rất vui vẻ, cất Nguyên Thạch đi, cười nói:
- Tuy hắn vẫn cắt xén một chút, nhưng hắn trả lại cũng tính là hắn có tâm. Năm đó hẳn trộm đi không chỉ những thứ này. Mục Thiên Tôn đang ở đâu?
Đệ tử kia nói: - Mục Thiên Tôn đã rời đi. Trước khi đi, Mục Thiên Tôn còn bảo đệ tử nói cho Thiên Tôn biết, Thái Đế đã sống lại, hắn cướp đi Nguyên Thạch còn lại từ chỗ của Mục Thiên Tôn.
Hiểu Thiên Tôn mặt đen như sắt, tay run run ném Nguyên Thạch ra ngoài, nổi giận mắng:
- Bảo sao hắn lại có lòng trả lại cho ta, thì ra là gắp lửa bỏ tay người, đưa hậu quả về cho ta xử lý! Khốn nạn! Chết tiệt! Đáng tru di cửu tộc!
Hắn tức đến nỗi bật cười, mắng chửi không dứt.
Đệ tử kia rụt đầu lại, không biết Mục Thiên Tôn dùng biện pháp gì khiến sư tôn giận dữ như thế.
Hiểu Thiên Tôn đứng dậy, đi tới đi lui, sắc mặt không ngừng thay đổi.
Hắn đi tới trước khối Nguyên Thạch Thái Sơ kia, chân chờ một chút, cuối cùng cũng nhặt lên.
Cho dù như thế nào hắn cũng phải thu hồi lại Nguyên Thạch Thái Sơ, có xung đột với Thái Đế đi chăng nữa, hắn cũng phải lấy lại!
Tân Mục đưa Nguyên Thạch còn lại tới với ý đố muốn hắn và Thái Đế xảy ra xung đột, muốn mượn tay hắn áp chế Thái Đế. Mặc dù hắn nhìn thấu kế sách của Tân Mục, nhưng hắn không thể làm gì khác hơn ngoài việc chống lại Thái Đế.
- Tên tiểu tử thối, tính kế luôn cả ta, thật đúng đáng ghét!
Hiểu Thiên Tôn đột nhiên cười ra tiếng, phất tay bảo đệ tử kia lui ra, thấp giọng nói:
- Dù gì thì cũng phải tập hợp Nguyên Thạch Thái Sơ lại, nhưng lúc trước Nguyên Thạch vỡ vụn, những Nguyên Thạch khác đều không biết tung tích. Những Nguyên Thạch này nhất định là rơi vào trong tay mấy lão già kia. Bọn họ cũng đang tính kế ta, không muốn ta trở thành Thái Sơ chân chính, hạn chế sức mạnh của ta...
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp chớp, thấp giọng nói:
- Thái Sơ chân chính tương đương với sức mạnh của ta cộng thêm sức mạnh của Thái Đế, sao mà có chuyện chỉ hạn chế bởi hệ thống Thần Tàng Thiên Cung được? Sao có chuyện bị hạn chế bởi cảnh giới Thiên Đình được? Thật đáng tiếc, Nguyên Thạch và sức mạnh thần thức là một bộ phận thuộc về Tạo Vật Chủ và Thái Đế, cho dù tìm kiếm tất cả Nguyên Thạch, ta cũng không thể viên mãn được. Chưa kể tên Thái Đế này còn ám toán ta, để Tạo Vật Chủ tế tự ta, cắt đứt phương pháp luyện hóa Nguyên Thạch hấp thu sức mạnh Nguyên Thạch của ta, không cách nào để cho ta trở thành một Thái Sơ chân chính... - Mấy năm nay ta vắt não tìm hướng giải quyết, cuối cùng tìm được một phương pháp, đó chính là giết sạch tất cả Tạo Vật Chủ, để cho thần thức của bọn họ trở về thiên địa.