Chương 1467: Thần đồng Thái Cực
Chương 1467: Thần đồng Thái CựcChương 1467: Thần đồng Thái Cực
Hiểu Thiên Tôn nhìn Nguyên Thạch trong tay:
- Bắt Thái Đế, luyện hóa Thái Đế và thần thức Đại La Thiên, đây là bước thứ hai. Tập hợp tất cả các khối Nguyên Thạch, luyện hóa Nguyên Thạch, đây là bước thứ ba. Làm được ba bước này, ta sẽ trở thành Thái Sơ chân chính.
Hắn không kìm nén nổi hưng phấn, lẩm bẩm nói:
- Ân oán của ta và Thái Đế kéo dài từ Thái Cổ đến bây giờ. Hiện tại, một phần Nguyên Thạch nằm trong tay ta, một phần thuộc về hắn, thời cơ giải quyết ân oán giữa ta và hắn cũng sắp tới rồi! Thật đáng mong đợi...
Tần Mục đi học theo Thiên Đình trở về Nguyên Giới, trở lại Diên Khang.
Không còn Nguyên Thạch Thái Sơ, hẳn cảm thấy thần trí của mình mất đi linh động lúc đầu, mặc dù thần thức tu vi còn ở đó, nhưng sức mạnh thần thức bộc phát không bằng trước kia.
- Mượn Nguyên Thạch Thái Sơ tu luyện một thời gian dài thì mối liên hệ với Thiên Đế Thái Sơ cũng càng lúc càng sâu. Ta đưa khối Nguyên Thạch này ra ngoài chưa chắc không phải là một chuyện tốt.
Hắn hít thở một hơi dài, trong lòng vẫn còn tiếc hận.
- Ta còn một khối Nguyên Thạch Thái Cực, nếu đã không có Nguyên Thạch Thái Sơ, vậy thì dùng Nguyên Thạch Thái Cực thay thế mắt dọc vậy, không biết hiệu quả như thế nào?
Hắn nghĩ là làm, hắn lập tức lấy Nguyên Thạch Thái Cực ra, tính toán nhét Nguyên Thạch vào lỗ thủng của Đại Lục Tân Tự.
Ở giữa Đại Lục Tân Tự có một lỗ hổng rất lớn giống như con ngươi, vốn dĩ chỗ đó hẳn dùng để nhét Nguyên Thạch Thái Sơ, nhưng bây giờ trống rỗng, uy lực Thần Nhãn của hắn cũng giảm đi rất nhiều.
Cổ Thần bên trong Thái Thủy Chi Noãn cười nói:
- Ngươi vừa mới thoát khỏi Nguyên Thạch Thái Sơ, lại tính dùng Nguyên Thạch Thái Cực để giày vò nữa à? Cổ Thần trong mạch khoáng Thái Cực không bị đào ra, những năm gần đây, hắn hấp thu sức mạnh †rong mạch khoáng, thực lực càng lúc càng cường đại, ngươi dùng Nguyên Thạch của hắn, tuy thực lực tăng lên, nhưng chỉ sợ ngươi sẽ kết ân oán với hắn!
- Thái Thủy đạo huynh, ngươi nói rất có lý.
Tân Mục suy nghĩ một chút, một luông pháp lực bay ra, Thái Thủy Chi Noãn bị cuốn lên, nhét vào lỗ thủng của Đại Lục Tân Tự.
Thái Thủy Chi Noãn bị mắc kẹt tại lỗ thủng, không thể động đậy, tức giận nói:
- Mục Thiên Tôn, thế này là ngươi muốn kết ân oán với ta đó!
Tần Mục mắt điếc tai ngơ, mở mắt dọc ở mi tâm ra, nhưng nhìn cái gì cũng mơ hồ không rõ, trong lòng biết là Cổ Thần bên trong Thái Thủy Chi Noãn đang phá rối, thế là đành phải gỡ Cổ Thần Noãn này xuống.
Lúc này Thái Thủy Chi Noãn mới thở phào nhẹ nhõm, trứng tròn lăn vài vòng trên mặt đất, rời xa lỗ thủng của Đại Lục Tần Tự, tránh bị Tân Mục nhét vào lại.
- Cổ Thần trong mạch khoáng Thái Cực có quan hệ rất tốt với ta, bọn ta nói chuyện rất vui vẻ, dùng Nguyên Thạch Thái Cực bọn họ tặng cho ta để tăng sức mạnh của Thần Nhãn lên, bọn họ sẽ không trách tội chứ? Tân Mục tự an ủi mình, nghĩ đến Nguyên Thạch Thái Cực, câm Nguyên Thạch Thái Cực lên, nhét vào trong đồng tử mắt dọc của mình, lấp kín lỗ thủng.
- Mục Thiên Tôn, ngươi làm vậy là đang đâm đầu vào chỗ chết đó!
Thái Thủy trong trứng kêu lên:
- Cổ Thần trong mạch khoáng Thái Cực xảo quyệt, gian xảo hơn ta không biết bao nhiêu lần. Trong năm mạch khoáng lớn, Thái Dịch ra đời sớm nhất, mấy Cổ Thần Noãn khác đều bị đào ra, chỉ riêng hắn là không sao. Có thể tưởng tượng được hắn nham hiểm giả dối tới mức nào, ngươi vậy mà dám dùng Nguyên Thạch của hắn!
Tân Mục thôi thúc thử nghiệm Nguyên Thạch Thái Cực, nhắm mắt lại, chỉ dùng mắt dọc nhìn xung quanh, tất cả lập tức trở nên kỳ quái.
Bất kể là núi đá hay cây cối, hoặc là dòng sông, mây khói, thậm chí ngay cả hoa cỏ, con người, côn trùng, chim, thú, tất cả đều biến thành cảnh tượng nhị khí âm dương rất kỳ lại
Tân Mục kinh ngạc không thôi, hắn nhẹ nhàng nâng bàn tay bắt lấy một cái lá cây rơi châm chậm. Tuy rằng ở trong mắt hắn, hình dáng của lá cây vẫn là lá cây, nhưng bản chất của lá cây đã biến thành nhị khí âm dương.
Hắn vừa nghĩ, lá cây bỗng nhiên tan ra, biến thành một tia nhị khí âm dương tiêu tán.
Tần Mục mở mắt, lá cây đã biến mất hoàn toàn, không còn lưu lại bất kỳ dấu vết gì, thậm chí cả tro bụi cũng không còn.
Hắn lại thôi thúc mắt dọc ở mi tâm, nhẹ nhàng phất tay, một ngọn núi đá cao chừng hai ba người phía trước đột nhiên tiêu tán, biến thành từng tia từng tia âm dương nhị khí tan biến giữa đất trời. - Nguyên Thạch Thái Cực này còn mạnh mẽ hơn Nguyên Thạch Thái Sơi
Hắn không nén nổi hưng phấn, phất tay một cái, một cây đại thụ đột nhiên biến đổi, thay đổi hình thành đại thụ nhị khí âm dương, hóa thành một con bạch tuộc khổng lồ, xúc tu vươn ra, võ nghệ cao cường, nhanh chóng đi xa.
Thái Thủy trong trứng cười lạnh nói:
- Ngươi tiêu rồi, ngươi xong đời rồi. Ngươi đánh cắp sức mạnh Thái Cực, nhân quả đã gieo xuống rất sâu, vị Cổ Thần này sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Bọn họ rất tốt với ta.
Tân Mục hưng phấn nói:
- Ngươi đừng có mà nói linh tinh!
- Rất tốt với ngươi?
Thái Thủy trong trứng cười lạnh:
- Tốt với ngươi lại có thể mê hoặc để ngươi đi đến Đại Hắc Mộc sao?