Chương 1471: Hung khoáng mở, thần khí hiện
Chương 1471: Hung khoáng mở, thần khí hiệnChương 1471: Hung khoáng mở, thần khí hiện
Đôi mắt của Nghiên Thiên Phi sáng lên, thấp giọng nói:
- Hắn muốn nói cho ta biết, trong máu của Hạo Thiên Tôn ẩn chứa công pháp thần thông của hẳn. Độ tinh khiết trong giọt máu Hạo Thiên Tôn này chứa đựng ảo ảnh của một tòa Thiên Cung, chẳng lẽ hắn còn lấy được tinh huyết khác bên trong máu của Hạo Thiên Tôn, có được những Thiên Cung khác của Hạo Thiên Tôn?
Nàng thu thập máu Thiên Tôn này, bồng con mèo trắng lên, ra lệnh:
- Chuẩn bị phượng loan, chuẩn bị xuất phát đi tới Tổ Đình.
Nhưng vào lúc này, Tân Mục đã đi tới Đại Hắc Mộc, nhìn xung quanh, chỉ thấy Đại Hắc Mộc không già cỗi mà đang vào mùa xuân. Cái gốc Đại Hắc Mộc này vẫn hệt như một cái gốc cây bị đốt đến đen nhánh, từng lớp vòng tuổi giống như than cốc, gốc cây cao thấp không đồng đều tạo thành nhiều Đại Hắc Sơn.
Thúc Quân, Giang Vân Gian và những người khác đã xây dựng rất nhiều cung điện ở đây, đồng thời xây dựng lên một Đốc Tạo Xưởng dùng để luyện chế thần binh.
Một số mạch khoáng cũng đã được khai thác, khi Tân Mục đến đây, quặng khoáng thần binh ban đầu được phát hiện cũng đã được khai quật.
Tần Mục nhìn ra trung tâm của Đại Hắc Mộc ở phía xa, người câm, người mù cấp bậc Thiên Công đang ở bên trong tầng chư thiên thứ tư của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, vây quanh một trọng bảo đang luyện chế.
Người câm đã xây dựng một Đốc Tạo Xưởng bên trên trọng bảo đó, luyện chế lại kim loại ngay tại nơi đó.
Quả thật quy mô các bảo vật trong chư thiên của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng quá lớn, chỉ có kẻ có sức lực khổng lồ như Thần Thánh Tiên Thiên của Bắc Đế Huyền Vũ thì mới có thể luyện chế mà không phí sức.
Giống như những người câm cấp bậc Thiên Công khác ở Diên Khang, việc luyện chế tốn nhiều công sức, nhận lực cũng tiêu hao rất nhiều.
Tân Mục đang định đi gặp bọn họ, các vị Thần Nhân đang khai thác khoáng vật đột nhiên từ trong mạch khoáng bay ra, lớn tiếng nói:
- Đào được bảo vật! Bảo vật đang phát uy, mọi người hãy cẩn thận!
Trong lòng Tân Mục khẽ lộp bột, đột nhiên mạch khoáng trong động khoáng chợt lóe lên tia sáng, từng luông sức mạnh đáng sợ từ sâu trong động dâng lên, tốc độ cực nhanh!
Mấy vị Thân Nhân chạy ở phía sau nhìn thấy luồng sức mạnh hung tợn từ chỗ sâu trong mạch khoáng đuổi theo, Tần Mục khẽ dịch chuyển chân, hét lên một tiếng xông vào trong mạch khoáng, dùng Thần Tàng chặn đánh, chặn lại luông sức mạnh hung ác đang lao đến kia từ ngay chính diện!
Ầm ầm!
Thần Tàng của hắn đột nhiên sụp đổ tan rã, luồng sức mạnh to lớn đập vào mặt làm hắn kinh hãi!
- Dùng Thần Tàng chặn đánh cũng không ngăn cản được! Thần Tàng của ta tan vỡ, tuy rằng ta không chết, nhưng sợ rằng những người phía sau sẽ hồn siêu phách tán, xác thịt không còn!
Tân Mục không nghĩ ngợi lôi Thái Thủy Chi Noãn ra, dựng ở trước người! Thái Thủy trong trứng còn chưa phản ứng, luồng sức mạnh hung ác ngập trời đã đánh trúng phía trên Thái Thủy Chi Noãn!
Sức mạnh vô cùng kinh khủng rung động hết bốn phương tám hướng, mạch khoáng nổ tung chia năm xẻ bảy, không ít Thần Nhân phía sau Tân Mục đột nhiên cảm giác được sức mạnh vô song quét qua, sau đó bị Thần Tàng chặn đánh của Tân Mục cuốn lên.
Tần Mục không đứng lên được. Hắn bị một luông sức mạnh hung ác quật ngã bay ngược đi xa hàng ngàn dặm trong nháy mắt, ầm vang một tiếng đụng phải bên trên tầng chư thiên thứ hai mươi tám của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng khiến tầng chư thiên thứ hai mươi tám không ngừng rung chuyển!
Coongl
Thái Thủy Chi Noãn bay tới, đáp bên cạnh Tần Mục, giọng nói tức giận của Thái Thủy từ bên trong truyền ra.
Phía xa, Sơ Tổ, người câm, người mù và những người khác lập tức nhận ra sự khác thường, vội vàng bay tới.
Tân Mục nhẹ nhàng đáp xuống, đặt những vị thợ mỏ Thân Nhân kia xuống đất, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức kịch liệt, trong lòng khiếp sợ không thôi.
Hiển nhiên những thứ mà Thần Nhân Diên Khang đào ra được không hề tâm thường, hắn và Thái Thủy hợp lực, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài!
- Chẳng lẽ là mù gia gia đã từng nhìn thấy Thần Cung chôn sâu ở dưới mạch khoáng kia?
Hắn không khỏi nghỉ ngờ, nếu như Thần Cung là do thiên địa kỳ dị trong Tổ Đình hình thành, vậy thì uy lực của Thần Cung này cũng quá mạnh mẽ.
Nhưng mà nếu là có người luyện chế mà thành, vậy thì lại không giống.
Đột nhiên hai mươi tám chư thiên nghịch chuyển, chắc hẳn là Long Kỳ Lân điều động chư thiên của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, trợ giúp Sơ Tổ Nhân Hoàng và những người khác nhanh chóng đuổi theo tới nơi đây.
Khi mọi người đáp xuống, Tần Mục cũng phi thân đi tới đầu kia mạch khoáng, không thèm chào hỏi mọi người, vội vàng nhìn về phía mạch khoáng, chỉ thấy mạch khoáng đã nổ tung hoàn toàn, biến thành một cái sơn cốc cực lớn.
Bên trong sơn cốc tối đen như mực, những dãy núi và vách đá bị vỡ xếp thành hàng, các nguyên khoáng mà Thần Nhân Diên Khang khai thác được khảm trên những ngọn núi và vách đá bị vỡ này, có thể nhìn thấy dấu vết của quá trình khai thác.
- Mục Nhi, ngươi có bị thương không?
Dược sư cưỡi Long Kỳ Lân bước nhanh chạy tới, từ xa hét lên.
- Không!
Tân Mục lắc đầu, chăm chú nhìn vào chỗ sâu trong sơn cốc. Nơi đó thần quang mờ mịt, hỗn loạn, chứa mà không buông, tích mà không nhả, chỉ bộc phát tới từng cơn hung uy làm người khác sợ hãi!