Chương 1478: Chặn đường trong cốc (2)
Chương 1478: Chặn đường trong cốc (2)Chương 1478: Chặn đường trong cốc (2)
Đột nhiên một tay hắn vươn ra phía trước, bàn tay khô gầy thò ra khỏi mặt trên vách đá dựng đứng!
Vách đá chính là Đại Hắc Sơn, mà Đại Hắc Sơn chính là một bộ phận của vòng tuổi cây thế giới!
Hắn muốn theo vòng tuổi cây thế giới leo từ quá khứ đến hiện tại, leo từ vũ trụ bị hủy diệt đến vũ trụ hiện tại!
Khi bàn tay của hắn thò ra từ trong vách đá cũng là lúc Tân Mục đếm đến mười!
Tiếng bắn tên vang lên, Thần Cung kịch liệt chấn động, mũi tên trên cung bay ral
Mũi tên bắn ra trong nháy mắt, bắp thịt toàn thân Tân Mục chấn động đến run rẩy dữ dội, xương cốt gần như vỡ tan, tiễn quang cắt không gian phía trước, trong chớp mắt phóng tới trước vách đá!
Mũi tên xuyên thủng sáu ngón tay, mang theo uy năng vô cùng kinh khủng bắn vào trong vách đá, đóng chặt trên bóng dáng khô gầy kia khiến bóng dáng đó bay ngược về phía sau.
Rất nhanh, bóng dáng trên vách đá dựng đứng hóa thành một chấm đen nhỏ, nhanh chóng bay xal
Sau đó bóng dáng của hắn biến mất khỏi vách đá, chỉ truyền tới tiếng rống tức giận, hai tai Tân Mục chấn động, vang lên ong ong, khí huyết sôi trào!
Sau tiếng rống, thần quang trên bầu trời đột nhiên hạ xuống giống như thủy triều trở về trong cốc, biến mất trong dãy núi.
Lòng chảo lập tức yên tĩnh lại. Tân Mục thở hổn hển, mũi tên này gần như tiêu hao sạch sẽ tất cả tu vi của hắn. Không ngờ pháp lực của hắn chỉ có thể phóng ra được một mũi tên, căn bản không đủ sức băn ra mũi tên thứ hai.
Đột nhiên dược sư đứng trên lưng Long Kỳ Lân xuất hiện ở trên không sơn cốc, ném xuống một cái giỏ, cười nói:
- Mục Nhi, ta dùng linh dược Đại Hắc Mộc luyện được một chút linh đan, không biết có độc hay không, để ngươi thử trước! Đừng uống xong rồi chết đó!
Tần Mục nhận lấy giỏ, trong giỏ xách đầy áp linh đan, viên nào viên nấy óng ánh, bên trong mỗi viên đều nghe thấy tiếng leng keng.
Trong lòng Tân Mục cảm động, chắc chắn là sau khi trở về, dược sư lập tức hái thuốc luyện chế linh đan, trong thời gian ngắn mà luyện chế được nhiều linh đan như vậy, hơn nữa đưa cho hẳn dùng. Hắn uống một viên linh đan, lập tức cảm giác được dược lực sục sôi tan ra, nguyên khí mờ mịt khuấy động.
Tân Mục lập tức thôi thúc Bá Thể Tam Đan Công, đi qua đi lại trên đỉnh núi, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó thân hình hóa thành một vệt lưu quang lượn quanh đỉnh núi!
Bá Thể Tam Đan Công của hắn không giống người bình thường, phương thức tu luyện tốt nhất không phải là ngồi thiền bế quan, mà là tu luyện trong vận động.
Dược lực trong cơ thể hắn còn chưa hoàn toàn luyện hóa, nguyên khí còn chưa hoàn toàn khôi phục, đột nhiên thần quang trong sơn cốc phun ra lần nữa, còn mạnh hơn cả lần trước!
Tân Mục thầm giật mình:
- Nhanh như vậy?
Thái Thủy Chỉ Noãn đột nhiên nói: - Mục Thiên Tôn, ta cảm thấy tốt nhất là chúng ta đổi chỗ khác!
Trong lòng Tân Mục khẽ dao động, lập tức cuốn lấy Thái Thủy Chi Noãn bay lên trời, đáp xuống một nơi khác trên vách núi.
Thật ra ngọn núi đổ hắn vừa chọn là chỗ tốt nhất, thích hợp nhất để quan sát rễ cây nứt ra của cây thế giới, dễ dàng có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong cốc.
Mà bây giờ ở sườn núi, tầm nhìn kém hơn so với chỗ vừa rồi một chút.
Lúc hắn vừa mới chuyển đến một nơi khác trên vách núi, bóng dáng khô gầy đối diện trên vách đá dựng đứng lại hiện ra lần nữa. Tần Mục nhét một viên linh đan vào trong miệng, lập tức giương cung đếm.
Nhưng vào lúc này, một vệt hồng quang từ trong vách đá bản ra. Chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, trong cơn chấn động kịch liệt, ngọn núi đổ Tân Mục vừa đứng hóa thành bột mịn!
Tân Mục rùng mình.
Hắn đã từng thử cường độ núi đổ, dù hắn dùng hết sức chém một kiếm xuống cũng không cách nào chặt đứt được, không ngờ rằng tên cường giả vũ trụ trước có thể đánh vỡ nát ngọn núi đổ kia bằng một đòn từ vũ trụ trước!
Trong lòng hắn sợ hãi, nếu không phải Thái Thủy Chi Noãn nhắc nhở, chỉ sợ hắn cũng giống như ngọn núi kia, hóa thành bột mịn!
-... Tám, chín, mười!
Tần Mục bắn mũi tên ra lần nữa!
Tiếng rống giận dữ từ trong vách đá truyền tới, tên cường giả có ý đồ leo từ vũ trụ trước đến vũ trụ này lại bị hắn bắn trở lại Vũ trụ của mình thêm lần nữa!
Tân Mục thở hổn hển, cố gắng kìm nén sự co giật của bắp thịt toàn thân, lập tức chạy trốn, thôi thúc Bá Thể Tam Đan Công.
Đợi đến khi hắn khôi phục một chút, lập tức di chuyển trận địa, đổi sang một ngọn núi khác.
Thái Thủy trong trứng nói:
- Mục Thiên Tôn, độ cao của ngọn núi này gần như ngọn vừa rồi, rất nguy hiểm.
Trong lòng Tân Mục khẽ dao động, bay lên trời, mang theo Thái Thủy Chi Noãn tới một ngọn núi cao hơn.
Trong sơn cốc, dị tượng xuất hiện lần nữa, bên trong vách đá đột nhiên hiện lên hồng quang hình quạt, đập tan đỉnh núi xung quanhIl
Đỉnh núi nơi Tân Mục đứng bị chặt đứt!
Vút!
Tân Mục bắn ra một mũi tên đẩy mối nguy hại kia trở về thời kỳ của hắn lần nữa! Trong vách đá vang vọng lên thanh âm vô cùng phần nộ, liên tục gào thét, hiển nhiên rất tức giận.
- Thái Thủy đạo huynh, ngươi thật sự là lão giang hồ!
Tân Mục không khỏi khen ngợi, nói:
- Bước tiếp theo nên làm thế nào?