Chương 1506: Khu mạch khoáng bạo động
Chương 1506: Khu mạch khoáng bạo độngChương 1506: Khu mạch khoáng bạo động
Tần Mục mỉm cười, mi tâm mắt dọc mở ra, liếc nhìn bốn phía.
Bị mèo trắng Tiểu Thất dày vò một phen, hắn đã đến được nơi không có người ở trong khu mạch khoáng, ở đây không có Thân Nhân hư hóa, cũng không có âm thanh đập gõ, chỉ có từng lớp sương mù hoặc dày hoặc mỏng.
Đây là nơi không có ai dám đặt chân vào.
- Mục Thiên Tôn! Đúng là Nguyên Thạch ở đây!
Bên trong mắt dọc, Thái Thủy Chỉ Noãn kích động lên, giọng nói trong trứng cũng hơi khàn khàn:
- Ta đi kêu gọi nó ra ngoài!
Đạo vận kỳ diệu tỏa ra từ trong mắt dọc của Tân Mục, đạo văn của đại đạo Thái Thủy tràn ra ngoài, rực rỡ mà mỹ miều, những nơi nó đi qua, sương mù dần dần tan biến, bốn phía xung quanh trở nên rõ ràng.
Đạo văn của đại đạo Thái Thủy huyền diệu khó giải, tự thành hệ thống, cho dù Tân Mục đã dùng thần thông Bất Dịch để nghịch suy, hơn nữa còn học được rất nhiều điều từ Thái Thủy trong trứng. Nhưng những đạo văn tràn ra từ trong mắt dọc mà hắn nhìn thấy, hắn vẫn cảm thấy tối nghĩa khó hiểu.
Sương mù đã hoàn toàn tan biến mất, hắn đột nhiên phát hiện, vậy mà bản thân mình lại đứng ở trung tâm tế đàn tự nhiên!
Tế đàn này rất lớn, chu vi đến vài trăm trượng, cao hơn khoảng mười trượng so với những nơi khác.
Tế đàn giống như dòng nước hợp thành, cực kỳ bằng phẳng, dường như hắn đang đứng trên mặt nước, dưới nước có đạo văn Thái Thủy phức tạp tạo thành ấn ký phù văn.
Ấn ký to to nhỏ nhỏ không ngừng sáng lên, sáng tối bất định.
Hắn đang quan sát tế đàn này thì đột nhiên Thái Thủy Chi Noãn nhảy ra từ trong mắt dọc của hắn, Tần Mục cũng không ngăn cản.
Thái Thủy Chi Noãn tròn trùng trục tùm một tiếng rơi vào trong nước, quả trứng tròn này xoay trái xoay phải hai cái hình như đang tìm lấy một tư thế thoải mái.
Tân Mục ho khan một tiếng, lên tiếng nhắc nhở:
- Đạo huynh, ngươi không thể quấn ổ ở trong này, ở đây đã bị Nghiên Thiên Phi chiếm giữ rồi. Nếu như ngươi quấn ổ ở đây thì sẽ bị Nghiêm Thiên Phi bắt đi. Việc quan trọng nhất của chúng ta là phải đi tìm Nguyên Thạch Thái Thủy... - Nguyên Thạch Thái Thủy ở ngay đây.
Thái Thủy trong trứng rất thư thản thoải mái, hừ hừ nói:
- Ta biết không thể ở lại đây lâu, nếu như ở lại đây thì Nghiên Thiên Phi nhất định sẽ bắt được ta, nàng không giống như ngươi. Tính cách của nàng giống với Thái Sơ Thiên Đế. Ngươi yên tâm, ta chỉ nghỉ ngơi một chút, trỗi dậy hoài niệm thời thơ ấu mà thôi...
Tân Mục quan sát xung quanh, từ đầu đến cuối không hề nhìn thấy rốt cuộc Nguyên Thạch Thái Thủy ở chỗ nào.
Hắn đi một vòng bốn phía, nhưng vẫn không tìm thấy Nguyên Thạch Thái Thủy, không nhịn được hỏi:
- Đạo huynh, Nghiên Thiên Phi sắp quay về rồi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây. Rốt cuộc Nguyên Thạch Thái Thủy ở đâu vậy? Hắn vừa dứt lời, đột nhiên mặt nước của tế đàn gợn sóng lay động, một viên Thủy Cầu tròn tròn từ từ bay lên, lơ lửng ở giữa hắn với Thái Thủy Chỉ Noãn.
Tân Mục quan sát xung quanh tỉ mỉ, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, thò tay ra muốn chạm vào quả Thủy Cầu này, nhưng lòng bàn tay hắn còn chưa tiếp cận Thủy Cầu thì đã nhìn thấy ngón tay mình đã bắt đầu hư hóa!
Bàn tay của hắn đang biến thành thể năng lượng thuần túy!
Hắn thầm giật mình, vội vàng rụt tay lại.
Thái Thủy Chi Noãn lăn ra khỏi vũng nước của tế đàn, nói:
- Ngươi không thể trực tiếp chạm tay vào được, cần phải sử dụng đại đạo Thái Thủy mà ta truyền thụ cho ngươi. Ngươi thử lại lần nữa đi.
Tân Mục thử thôi thúc bản thân ngưng tụ phù văn Thái Thủy, vận chuyển Bá Thể Tam Đan Công, phân bố phù văn ở khắp lòng bàn tay.
Cuối cùng thì lần này hắn cũng chạm vào được quả Thủy Cầu này.
Nhưng lúc này sắc mặt của hắn lại cổ quái.
Vậy mà bàn tay của hắn lại không có chút trở ngại xuyên qua giữa Thủy Cầu!
Tần Mục vung tay xuống nhưng vẫn không mảy may chạm vào được Thủy Cầu!
Hắn vận dụng nguyên khí định nâng Thủy Cầu lên, nhưng Thủy Cầu giống như là không hề tồn tại, căn bản không cách nào bị nguyên khí của hắn nâng lên.
- Nguyên Thạch không có vật chất, chỉ có hình thái, ngươi có thể nhìn thấy nhưng không thể chạm vào được.
Thái Thủy Chi Noãn lăn đến bên cạnh chân hắn, nói: - Muốn chạm vào được nó nhất định phải thay đổi hình thái của nó.
Hắn vừa mới nói đến đây, hình thái của Thủy Cầu lập tức thay đổi. Tân Mục sờ vào Nguyên Thạch cổ quái này, lúc chạm vào giống như là nâng lên một viên Cầu Thủy Tinh, nhưng điểm cổ quái chính là hắn không cảm nhận được bất kỳ nhiệt độ nào, giống như hắn không sờ vào được bất cứ thứ gì.
Thái Thủy Chi Noãn nói:
- Nó cũng không có ác cảm với ngươi.
Tần Mục thấy bàn tay của mình đang dần dần hư hóa, cho dù là phù văn Thái Thủy cũng không có cách nào bảo vệ được toàn bộ thân xác của hắn. Những chỗ không được bảo vệ lập tức chuyển biến thành năng lượng thuần túy từ vật chất dưới sự ảnh hưởng của Nguyên Thạch Thái Thủy.
- Phải làm thế nào mới mang khối Nguyên Thạch này đi được?
Hắn không khỏi nhức đầu, vô cùng lo lắng.
Nếu như mang theo cái khối Nguyên Thạch cổ quái này, chỉ sợ tất cả những nơi đi qua, tất cả vật chất đều không còn tồn tại, ở trong không trung có hình thái nhưng không có vật chất, trở thành đủ loại thể năng lượng cổ quái khác nhau, thậm chí ngay cả khi có người dựa vào gần cũng sẽ bị hư hóal