Chương 1517: Lam Ngự Điền và Hư Sinh Hoa
Chương 1517: Lam Ngự Điền và Hư Sinh HoaChương 1517: Lam Ngự Điền và Hư Sinh Hoa
Ba thần thông Trọng Thiên này, uy lực mỗi chiêu đều mạnh hơn chiêu khác, hẳn vẫn cần phải tiếp tục hoàn thiện suy nghĩ. Nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với việc bước vào Hư Không tầng thứ ba mươi sáu.
Hắn bước đi nhàn nhã trong Hư Không, đi về hướng Đại Hắc Mộc, vừa tiện tay tùy ý thi triển từng chiêu thần thông của mình, thưởng thức từng tầng thần thông mình tạo ra này.
- Không biết Trọng Thiên Đạo Cảnh thứ hai mươi bốn tương đương với tầng cảnh giới nào trong hệ thống Thiên Cung Thần Tàng?
Trong lòng hắn rất tò mò, so với hệ thống Thiên Cung Thần Tàng, Đạo Cảnh còn mơ hồ hơn cả, khó có thể nhận biết được sức chiến đấu.
- Kỳ lạ là Thân Ma tu luyện hệ thống Thiên Cung cũng có thể tu luyện Đạo Cảnh, vậy thì hai loại cảnh giới này tương đương nhau. Ví dụ như Khai Hoàng, cảnh giới của hắn là cảnh giới Thiên Cung, Đạo Cảnh của hắn đến Trọng Thiên thứ ba mươi bốn đã có thể đối kháng với Thiên Tôn.
Hệ thống Thiên Cung Thần Tàng chú trọng pháp lực, sức mạnh. Hệ thống Đạo. Cảnh chú trọng ngộ đạo. Hai bên vừa vặn bổ trợ cho nhau.
Đây là cải tiến và phát triển của Khai Hoàng đối với hệ thống Thiên Cung Thần Tàng, cống hiến to lớn, thậm chí không kém Ngự Thiên Tôn!
- Đáng tiếc đều đã lỗi thời rồi.
Tân Mục nhún vai một cái, sau này hệ thống đạo pháp Đại Tổ Đình, hệ thống Thiên Cung, hệ thống Đạo Cảnh do Lam Ngự Điền tạo ra sẽ là bộ phận chân chính mạnh mẽ trong đó.
- Mà hiện tại, Thiên Cung Thần Tàng và Đạo Cảnh là hệ thống huy hoàng nhất trong thời đại, song sau này cũng thất truyền! Đợi đến lúc Lam Ngự Điền đại thành, một đợt cách mạng rộng lớn như đại hồng thủy quét sạch, lật đổ tất cả những thứ này!
Tần Mục nhìn xuống, giang sơn Tổ Đình bao la đập vào mắt:
- Như vậy, cuối cùng nên xử lý Lam Ngự Điền và Ngự Thiên Tôn thế nào? Lam Ngự Điền có muốn tìm tàn hồn của hắn, biến thành Ngự Thiên Tôn...
Lúc này, hắn nhìn thấy vạn thú lao nhanh trong Tổ Đình, vô cùng náo nhiệt, Tổ Thần Vương đang đánh nhau với Thiên Công, Thổ Bá và Địa Mẫu Nguyên Quân.
- Sao bọn họ lại đánh nhau?
Tân Mục khó hiểu, quyết định không để ý tới. Ánh mắt hắn nhìn vào Hư Không tâng thứ mười bảy, nơi đó, Long Kỳ Lân và Hư Không Mẫu Thú đang run lẩy bẩy.
Bên trong Thái Hư, Khai Hoàng truyền thụ hệ thống Đạo Cảnh của mình cho Lam Ngự Điền, hai người bàn luận rất lâu, lần luận đạo này khiến Tạo Vật Chủ Vô Ưu Hương và Bỉ Ngạn thu hoạch được mẻ lớn.
Mặc dù Khai Hoàng truyền thụ cho Lam Ngự Điền Đạo Cảnh mà chính hắn tạo ra, nhưng Lam Ngự Điền học một biết mười, khiến hắn cũng thu hoạch không ít.
Khai Hoàng đích thân mở ra cánh cửa ba căn phòng ở cuối cầu Hư Không, đưa Lam Ngự Điền và những người theo hắn vào Diên Khang, nói:
- Đạo huynh, tương lai có cơ hội gặp lại.
- Đạo huynh dừng bước.
Lam Ngự Điền bái biệt hắn. Khai Hoàng bình tĩnh đứng ở trước cửa, một lúc sau, mới vòng trở lại.
Tứ đại Thiên Sư, tứ đại Thiên Vương đã chờ hắn ở đầu cầu rất lâu, Thánh Nhân tiều phu dò hỏi:
- Bệ hạ, mấy ngày này thần cũng lắng nghe bệ hạ luận đạo với Lam Ngự Điền, rất tâm đắc. Thần đột nhiên có một suy nghĩ đáng sợ, tương lai cho dù chúng ta có lật đổ được Thiên Đình, nhưng chỉ cần Lam Ngự Điền thành đạo, những Thần Chỉ này của chúng ta là người thống trị ngày xưa, cựu thần ngày xưa sẽ bị tân thần lật đổ.
Khai Hoàng gật đầu, cười nói:
- Vậy Thiên Sư đã không còn quyết tâm, không còn can đảm muốn cải cách nữa ư?
Thánh Nhân tiều phu hơi giật mình, khom người bái lạy, nói:
- Thiên Các lo được lo mất, đa tạ bệ hạ nhắc nhở. Lam Ngự Điền đã đi trên con đường của Thánh Nhân, ta không làm được, không nên ngăn cản hắn, ngược lại nên kỳ vọng hắn có thể làm được, thậm chí trợ giúp hắn để sớm ngày thành công!
Trong tương lai, có thể Lam Ngự Điền sẽ trở thành Thánh Nhân đầu tiên.
Khai Hoàng nắm chặt chuôi Vô Ưu Kiếm, ngón cái chạm vào hoa văn trên vỏ kiếm, nói:
- Vô Ưu Kiếm, năm đó chế tạo cây kiếm này vì muốn kiến tạo một Vô Ưu Hương, mà bây giờ luận đạo một phen với hắn, ta chợt nhận ra, cây kiếm này không phải là Vô Ưu Hương, mà muốn ta dựa vào cây kiếm này, phấn đấu vì nhân tộc vì chúng sinh, để nhân tộc và chúng sinh vô ưu.
Hắn mỉm cười nói:
- Luận đạo một buổi với hắn, ba mươi lăm trọng thiên kiếm đạo của ta cũng dần rõ ràng. Thiên Các, ngươi đừng tự coi nhẹ mình, ba trăm sáu mươi đại đạo Hậu Thiên của ngươi là vì cân nhắc con đường đại đạo trăm vạn năm của thời đại Khai Hoàng. Sở dĩ ngươi được xưng là Thánh Nhân là vì ngươi giúp thời đại Khai Hoàng mưu đồ đại đạo trăm vạn năm. Ngươi chí lớn tài cao, là ta không có năng lực, không thể gìn giữ thời đại Khai Hoàng trăm vạn năm.
- Đại thế không ở ta, không thể trách Khai Hoàng.
Thánh Nhân tiều phu nói:
- Năm đó bại trận, hôm nay giành lại là được!
Lam Ngự Điền dẫn đầu năm nghìn tử đệ đi tới Diên Khang, quan sát xung quanh một hồi, phân biệt đường, có điều các Thần Nhân đi theo hắn đều biết, cho dù vị lão sư này phân biệt đường như thế nào chăng nữa cũng vẫn sẽ lạc.
- Lão sư định đi đâu? Một vị thân nữ hỏi.
- Ta không biết.
Lam Ngự Điền cao hứng bừng bừng nói.