Chương 1530: Cùng chung mối thù
Chương 1530: Cùng chung mối thùChương 1530: Cùng chung mối thù
Tay phải này của hắn đã liều mạng một trận với Địa Mẫu Nguyên Quân, ép lui Địa Mẫu, lại còn bị Thổ Bá quất một roi, pháp lực trong tay phải đã cạn kiệt, hoàn toàn không thể chống lại biển Hỗn Độn, lúc này bị ngăn chặn thì không thể nào thoát thân được.
Ông lão Thái Dịch thấy Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền vẫn đang nhìn mình chằm chằm, lúc này mới bất đắc dĩ thở dài, nói:
- Các ngươi là người theo đuổi đại đạo, tại sao nhất định phải biết được nhược điểm của việc đắc đạo đây? Các ngươi có tâm tốt tâm xấu, đắc đạo cũng không còn thuần chất nữa.
Lam Ngự Điền suy nghĩ một chút, xấu hổ nói: - Trưởng lão nói đúng, ta bị ca ca dạy hư rồi, hắn cứ khiến ta phải suy nghĩ nhiều.
Hư Sinh Hoa thăm dò nói:
- Vậy thì đạo huynh, nếu bọn ta lấy Nguyên Thạch Thái Sơ này, hiểu được đại đạo trong đó, liệu nó có hại đối với bọn ta không?
Lam Ngự Điền kinh ngạc, vội vàng lại nhìn về phía Thái Dịch.
Thái Dịch bất đắc dĩ, đành phải nói:
- Có hại. Đầu tiên, Thái Đế muốn giết các ngươi, Nguyên Thạch này là vật thành đạo của hắn, không có Nguyên Thạch, thực lực tu vi của hắn từ đầu đến cuối không thể đạt tới đỉnh cao. Tiếp theo, Thái Sơ Thiên Đế muốn giết các ngươi. Nguyên Thạch này cũng là vật thành đạo của hắn, tuy rằng hẳn đắc đạo, nhưng vẫn chưa thành đạo, hẳn phải thu thập tất cả Nguyên Thạch, đúng, tất cả Nguyên Thạch. Vì vậy, ngoại trừ việc phải diệt trừ tất cả những người có được Nguyên Thạch ra, hắn còn phải diệt trừ tất cả Tạo Vật Chủ.
- Đúng là giáo chủ có tâm nhìn xa trông rộng.
Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền đồng thời thầm nghĩ.
Nếu không phải Tân Mục vẫn luôn dặn dò bọn họ phải suy tính nhiều, e rằng lúc này bọn họ đã sớm vui vẻ hớn hở cầm Nguyên Thạch trong tay, vô duyên vô cớ đồng thời đắc tội Thái Đế và Thiên Đế.
Thái Dịch hỏi:
- Vậy thì Nguyên Thạch Thái Sơ, hai đạo hữu lấy hay không lấy?
Lam Ngự Điền nhìn về phía Hư Sinh Hoa.
Hắn biết Hư Sinh Hoa là đạo hữu của ca ca mình, luôn có chủ kiến, có đôi khi Tân Mục có ý kiến chưa chắc chắn còn đặc biệt chạy đến Tây Thổ nhờ hẳn chỉ bảo. Hư Sinh Hoa cân nhắc một lát, nói:
- Lấy. Bọn ta lấy Nguyên Thạch, chỉ lấy đạo của nó, thông qua Nguyên Thạch tìm hiểu đại đạo Thái Sơ, không lấy năng lực của nó, không mượn uy lực của Nguyên Thạch. Bằng cách này, sau này cho dù là Thái Đế hay Thái Sơ Thiên Đế, chỉ cần bọn họ muốn đòi lại Nguyên Thạch, bọn ta trả lại Nguyên Thạch cho bọn họ là được.
Lam Ngự Điền suy nghĩ một chút, khen:
- Ca ca ta nói, cho người con cá không bằng dạy người cách câu. Khi hắn dạy ta tu hành, hắn chỉ dạy ta nguyên lý tu hành, cũng không truyền dạy cho ta đạo pháp thần thông cụ thể là do nguyên cớ này.
Ông lão Thái Dịch thở dài:
- Mục Thiên Tôn nói rất đúng. Nhưng ngoài việc nghe lời hắn nói thì cũng phải quan sát hành động của hắn. Mặc dù Mục Thiên Tôn nói rất hay, nhưng hẳn làm việc lại không chỉ là học câu cá, ngay cả cá của người khác cũng muốn cướp. Chuyện này, các người không được học theo hắn.
Hai người nói phải, đều tự bước tới, đến bên tay phải của Thiên Tôn đang bị ép sát trên đất, từng người tự nhặt mấy mảnh vỡ Nguyên Thạch.
Trên mặt biển biển Hỗn Độn vẫn yên tĩnh như trước.
Mặc dù Thổ Bá dung nham đã vứt đi tay phải của Thiên Tôn và mảnh vỡ Nguyên Thạch Thái Sơ đi, nhưng vẫn ở trong vòng vây của các Thiên Tôn, mọi người vẫn giằng co bất động.
Thổ Bá dung nham đột nhiên thở dài, phân tán pháp lực của phân thân này, ngay tức khắc hóa thành một đống đá, bị biển Hỗn Độn mài mòn luyện hóa, hóa thành từng đợt từng đợt khí Hỗn Độn.
Đối mặt với tình huống này, phân thân của hắn hoàn toàn vô dụng, tiếp tục bị chặn ở đây thì chỉ bị người ta chê cười, cho nên hẳn dứt khoát bỏ thân thể này đi.
Mọi người vẫn không nhúc nhích, Hiểu Thiên Tôn, Nghiên Thiên Tôn, Tổ Thân Vương và Lang Hiên Thần Hoàng đều yên lặng.
Trên trán Thái Đế toát ra mồ hôi lạnh.
Sau khi hắn đột nhiên phát hiện Thổ Bá chủ động bỏ phân thân này, tình thế của mình bắt đầu trở nên không ổn.
- Tiểu tử Mục Thiên Tôn này, hình như lại hại ta rồi!
Khóe mắt hắn giật loạn lên.
Đột nhiên Hiểu Thiên Tôn không nhanh không chậm nói:
- Dù sao chúng ta cũng là Thiên Tôn.
- Đúng vậy, bất kể như thế nào, dù sao chúng ta cũng là Thiên Tôn.
Nghiên Thiên Phi nói. Tổ Thần Vương và Lang Hiên Thần Hoàng gật đầu, nói:
- Dù sao chúng ta cũng là Thiên Tôn, tuy rằng cũng có ân oán và chơi xấu lẫn nhau, nhưng đối mặt với kẻ địch bên ngoài, phải luôn thống nhất mặt trận.
Thái Đế đột nhiên bắt đầu cười ha ha:
~- Nói cho cùng, dù sao chúng ta cũng là Thiên Tôn, đương nhiên là anh em huynh đệ có cùng chung mối thù!
Bốn Thiên Tôn khác im lặng, trong lòng giống như bị đâm một nhát kiếm.
Thái Đế quá nham hiểm, chỉ một câu nói thôi đã chứng tỏ hắn cũng nằm trong mười Thiên Tôn, không thể không khiến mọi người nghỉ ky ngờ vực, cho dù Hiểu Thiên Tôn biết được thân phận thật sự của Thái Đế, nhưng Hiểu Thiên Tôn sẽ không nói ra Thái Đế chính là Tường Thiên Phi.
Bởi vì nếu Hiểu Thiên Tôn nói ra thân phận của Thái Đế, vậy thì Thái Đế cũng sẽ nói ra thân phận Thái Sơ Thiên Đế của hắn, lưỡng bại câu thương!