Chương 1582: Liên tiếp giết chết hai người
Chương 1582: Liên tiếp giết chết hai ngườiChương 1582: Liên tiếp giết chết hai người
Cuồng phong thét gào bao phủ bầu trời, giữa bầu trời vốn có mây, bỗng nhiên một đợt chấn động khủng bố san bằng sạch sẽtI
Linh Dục Đế hoàn toàn biến sắc, đẩy lùi bá quan, quát lên:
- Lập tức dựng đại trận phòng ngự của Thượng Kinh lên, ngăn cản dư âm chấn động!
Cùng lúc đó, Địa Đức Thiên Cung, Văn Đạo Viện.
Hiểu Sơ Giác mang theo một chồng sách cổ rất dày tới tìm trưởng thôn Tô Mạc Già, cười nói:
- Viện trưởng, ta có chút nghi vấn không hiểu, chính là mấy loại kiếm vực của Đạo Cảnh được ghi chép lại trong sách cổ này, còn có mười hai thức kiếm, từ đầu đến cuối ta đều không hiểu.
Bên trong Văn Đạo Viện, những người có năng lực đều tập trung lại, đám người Địa Đức Nguyên Quân Công Tôn Yến, Vân La Đế Ngụy Tùy Phong, trưởng thôn Tô Mạc Già và Vân Quyển Thư, Ngọc Thần Tử, đều là những thiên tài khó tìm trong thiên hạ.
Lúc này, trưởng thôn đang đánh cờ cùng với thái tử U Minh, tiện thể thảo luận về thần thông kiếm pháp, Ngọc Thần Tử ngồi ở bên cạnh xem trận đấu, Hiểu Sơ Giác bước tới, trưởng thôn đứng dậy, làm rối loạn thế cờ, cười nói:
- Mọi người, vị này là Hiểu Sơ Giác, là một tuyệt thế thiên tài mà ta mới phát hiện ra gần đây, là một người thông thạo kiếm đạo!
Thái tử U Minh không vui, khàn giọng nói: - Ngươi, cái người này, chơi cờ thua thì dùng mánh khóe. Ngọc Thần Tử, ngươi nói cho ta biết ai là người thắng ván này.
Ngọc Thần Tử khiêm tốn nói:
- Tài đánh cờ của ta thấp, không nhìn ra được. Quả thật Hiểu Sơ Giác là một kỳ tài kiếm pháp, hắn đã từng gặp đạo chủ Lâm Hiên, chỉ mất nửa năm để lĩnh hội chương mười bảy trong kiếm đạo của Đạo Môn ta, đạo chủ Lâm Hiên cũng hết lời ca ngợi hắn.
Thái tử U Minh đánh giá Hiểu Sơ Giác một lượt:
- Lợi hại như vậy sao?
- Khá giống với biểu hiện của Giang Bạch Khuê năm đó.
Trưởng thôn cũng rất hài lòng với Hiểu Sơ Giác, nhận lấy chồng sách từ trong tay Hiểu Sơ Giác, nói:
- Tố chất và năng lực của Hiểu Sơ Giác đều rất tuyệt vời. Năm đó Giang Bạch Khuê cũng học kiếm đạo, học Phật pháp, tất cả đều dễ như trở bàn tay, cái gì cũng thông thạo, vì vậy năm đó hắn mới có thể trở thành Kiếm Thân.
Thái tử U Minh nhớ tới Tân Mục, hiếu kỳ hỏi:
- Có thể so với Giang Bạc Khuê, vậy thì tư chất phải thuộc hàng Thánh Nhân năm trăm năm có một rồi. Vậy so sánh tư chất và năng lực của Hiểu Sơ Giác với Mục Thiên Tôn thì sao? Mục Thiên Tôn cũng là thiên tài kiếm đạo, ta từng được chiêm ngưỡng kiếm pháp của hắn rồi, rất lợi hại, ta nghe nói kiếm thức thứ mười tám và kiếm thức thứ mười chín đều là do hắn khai sáng.
- Tư chất và năng lực của Mục Nhi không được coi là xuất sắc, kém hơn Giang Bạch Khuê và Hiểu Sơ Giác một chút.
Trưởng thôn nói: - Sở dĩ hắn mạnh, mạnh bởi vì hắn tràn đầy lòng hiếu kỳ, hễ là những thứ chưa biết thì đều sẽ nghiên cứu một chút.
Trưởng thôn mở sách cổ, chỉ thấy những sách cổ này đều là tác phẩm của hắn, thứ hắn viết đều là những giải thích về hai mươi chiêu thức kiếm và phương diện lĩnh vực kiếm đạo.
Mặc dù Hiểu Sơ Giác là thiên tài tuyệt đỉnh trong thế hệ trẻ của Diên Khang, nhưng suy cho cùng thì vẫn còn non trẻ, mà công pháp kiếm đạo của Diên Khang thay đổi từng ngày, học được cái cũ thì cái mới lại ra đời, cho dù là trong thời gian ngắn cũng khó mà học xong.
Đặc biệt là kiếm đạo.
Kiếm pháp thần thông của Diên Khang đâu chỉ lên tới con số hàng tỷ? Trình độ trên kiếm đạo cũng rất kinh người, trong đó lợi hại nhất là viện trưởng Tô Mạc Già của Văn Đạo Viện, lão sư nhập môn kiếm đạo của Mục Thiên Tôn năm đó.
Kiếm đạo của trưởng thôn Tô Mạc Già đã đạt đến đỉnh cao chưa từng có sau khi Khai Hoàng chu du đến Diên Khang, mang hai mươi chiêu thức kiếm truyền lại cho nơi ấy. Đặc biệt là sau khi Đạo Cảnh được truyền bá đến Diên Khang, hắn đã tiến bộ lên rất nhiều.
Hắn có thể trở thành viện trưởng của Văn Đạo Viện cũng bởi vì hắn viết sách truyền đạo. Một quyển "Hiểu biết về cơ sở kiếm thức" giải thích rất rõ ràng về chiêu kiếm thứ nhất đến chiêu kiếm thứ hai mươi.
Ngoài ra, hắn còn có "Kiếm Điển”, "Kiếm Vực, cũng như các cuốn sách "Đạo Cảnh", "Đạo Vực" hợp tác với đồ tể, người điếc, nếu như cuốn sách này được đưa vào. những thập niên trước, sợ rằng cũng đủ gây náo loạn thiên hại
Thậm chí nếu như câm đến Thiên Đình hiện tại cũng đủ gây ra một trận mưa máu gió tanhl
Nếu nó truyền đến chư thiên vạn giới, không biết sẽ gây ra bao nhiêu vụ giết người kinh hoàng!
Tuy nhiên nó lại được lưu truyền bởi đám người trưởng thôn, không cấm người khác đọc, miễn là đi học ở học viện học cung, chỉ cần có bản lĩnh là có thể vào bên trong thư viện để tham quan học tập.
Còn việc có thể học được hay không, có thể vào được Đạo Cảnh hay không, có thể vào lấy kiếm nhập đạo hay không, có thể tu luyện Đạo Vực hay Kiếm Vực hay không, tùy thuộc vào bản lĩnh cá nhân.
Vị Thần Chỉ thiếu niên Hiểu Sơ Giác này đã đến Văn Đạo Viện được hơn một năm, thiên phú kiếm đạo cao đến kinh ngạc, nhưng cho dù là vậy, hắn cũng không học được đến chiêu kiếm thứ hai mươi, cũng chưa lĩnh hội được Kiếm Vực, vậy nên mới xin trưởng thôn chỉ dạy.