Chương 1583: Liên tiếp giết chết hai người (2)
Chương 1583: Liên tiếp giết chết hai người (2)Chương 1583: Liên tiếp giết chết hai người (2)
Trưởng thôn mở cuốn sách cổ ra, tìm chiêu thức kiếm thứ hai mươi, nói:
- Chiêu kiếm thứ hai mươi được sáng tạo bởi Khai Hoàng Tân Nghiệp, hắn đã lĩnh hội được chiêu kiếm thứ hai mươi từ trong chiêu kiếm thứ mười tám và chiêu kiếm thứ mười chín. Ngươi học được chiêu kiếm thứ mười tám thì đã hiểu rồi, chỉ cần học được chiêu kiếm thứ mười chín là có thể lấy kiếm nhập đạo. Trong thiên hạ, có thể học đủ chiêu kiếm thứ mười chín, cũng chỉ có trăm người trong số trăm triệu Thần Thông Giả. Nhưng tu được chiêu thức kiếm thứ hai mươi thì cần yêu cầu cao hơn, hắn yêu cầu là trước phải tu thành Kiếm Vực, đạt được lĩnh vực kiếm đạo mới có thể luyện thành chiêu kiếm thứ hai mươi.
Ngay khi hắn nói ra, Ngọc Thần Tử, thái tử U Minh và những người khác cũng không khỏi ngỡ ngàng, thái tử U Minh lẩm bẩm nói:
- Tô lão đệ, không phải cuốn "Hiểu biết về cơ sở kiếm thức" của ngươi là cuốn cơ bản nhất hả? Vì sao phải tu luyện Kiếm Vực trước mới có thể luyện thành quyển "Hiểu biết về cơ sở kiếm thức" này?
- Sai rồi!
Trưởng thôn cười nói:
- Muốn học được "Hiểu biết về cơ sở kiếm thức", bắt buộc phải luyện cuốn sách Kiếm Vực trước, mà muốn học được Kiếm Vực, trước hết phải học cuốn Kiếm Điển. Mà muốn học được Kiếm Điển, trước tiên ngươi bắt buộc học một ngàn hai trăm tám mươi hai cuốn sách cổ kiếm đạo.
Mọi người đều kinh hãi.
Trưởng thôn cười nói:
- Nhưng Sơ Giác đã lấy kiếm nhập đạo rồi, nền tảng căn bản trước đó đã rất vững, thứ hẳn thiếu không phải là nền tảng cơ bản, mà là sự lĩnh ngộ sâu sắc hơn về kiếm đạo. Mà điều này, cần một vị bậc thây kiếm đạo hàng đầu chỉ điểm.
Hắn rút kiếm, nhẹ nhàng nói:
- Hiểu Sơ Giác, để ta đến làm đá mài dao cho ngươi, giúp ngươi tiến bộ hơn trong kiếm đạo. Rút kiếm đi!
Hiểu Sơ Giác cúi người hành lễ, lùi một bước, ngang nhiên rút kiếm!
Kiếm quang lao thẳng lên trời, kiếm đạo của hắn uy nghiêm tuyệt thế, mang theo phong thái bất phàm, tựa như muốn thống trị thiên hạ, khống chế mạnh mẽ!
Thái tử U Minh và Ngọc Thần Tử đồng thanh reo hò, tán thưởng nói:
- Thật là khí phách!
Ngay lúc này, một mũi tên bay đến, ba người còn chưa kịp phản ứng, tia sáng của mũi tên này đã xuyên thủng kiếm của Hiểu Sơ Giác, bắn vào mi tâm của hắn!
Bùm!
Cơ thể của Hiểu Sơ Giác nổ tung, không còn thân xác trói buộc, nguyên thần đột nhiên bành trướng giống như vị Đại Đế đích thân thống trị Thiên Đết
Mũi tên thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, lần lượt phóng đến, tốc độ nhanh đến mức gần như người khác không phản ứng kịp!
Dù sao Thái tử U Minh là kẻ đạt đến cảnh giới Đế Tọa sớm nhất, không nói lời nào, lấy nguyên thân Huyền Vũ ra, đang định ra tay chặn mấy đợt quang tiễn tiếp theo. Chỉ thấy nguyên thần trong cơ thể Hiểu Sơ Giác bùng nổ, không khỏi ngây người, thất thanh nói:
- Thiên Đất
Thanh kiếm của trưởng thôn đã xuyên qua mũi tên thứ hai, nghe thấy lời này đột nhiên dừng lại, trong lòng không khỏi kinh hãi:
- Nguyên thần của Thiên Đế? Hiểu Sơ Giác này là...
Âm ầm ầm!
Bốn mũi tên còn lại ghim lên trên trán nguyên thần của Thiên Đế, trên bầu trời phát ra bốn tiếng nổ lớn liên tiếp nhau, tiếng này còn vang hơn tiếng kia. Đột nhiên bên ngoài Địa Đức Thiên Cung bùng lên dao động đáng sợ, năm vệt quang tiễn bắn Hiểu Sơ Giác bay ra khỏi Địa Đức Thiên Cung, sức mạnh hoàn toàn bùng nổ, hào quang chiếu sáng cả Địa Đức Thiên Cung, gần như không có bất kỳ góc tối nào!
Trong Địa Đức Thiên Cung, từng cường giả Diên Khang ào ào bay lên, ngạc nhiên nhìn ánh sáng chói lóa phía xa phát ra, trong lòng kinh hãi khó hiểu.
Địa Đức Nguyên Quân Công Tôn Yến đè bàn tay xuống, lá xanh che kín bầu trời, bảo vệ Địa Đức Thiên Cung và bá tính trên mặt đất.
Tâm trí nàng hơi dao động, nhìn phía xa của Thượng Kinh và Hạ Kinh ở Diên Khang, nơi đó có một luồng uy năng kinh khủng bạo phát.
Công Tôn Yến thúc giục chân thân của mình, cành Nguyên Mộc lắc lư, bảo vệ toàn bộ Thượng Kinh và Hạ Kinh, nói:
- Xảy ra chuyện gì vậy? Kẻ nào đã tấn công Thượng Kinh và Địa Đức Thiên Cung ở Diên Khang?
Không một ai có thể trả lời hắn.
Đột nhiên Ngọc Thần Tử bay lên, đến trước mặt với Công Tôn Yến, cúi đầu nói:
- Bẩm Nguyên Quân, chuyện này có thể là phân hồn chuyển thế của Thiên Đế tìm đến Diên Khang, chiếm lấy thành quả của biến pháp, Thiên Tôn của Thiên Đình phát giác, vì vậy vị Thiên Tôn kia bắn giết thế thân chuyển thế của Thiên Đế, không liên quan đến Diên Khang của ta.
Công Tôn Yến thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Nếu đã không liên quan đến Diên Khang, vậy không cần phải truy cứu, các ngươi cứ làm việc của mình đi.
Mọi người đồng ý, cảnh tượng này thật sự làm người khác chấn động, rất lâu sau mới có thể bình tĩnh lại được.
Nơi biên cương phía bắc Diên Khang, một ánh đỏ đột nhiên giáng xuống từ trên trời, bên trong ánh đỏ ấy là hai du hồn, một là địa hồn, một là thần hồn. Cả hai du hồn đều vô cùng thê thảm, bị Tân Mục bắn thủng cả trăm ngàn lỗ!
Cũng may hai hồn này của Thiên Đế rất mạnh, không hề bị bắn đến hồn bay phách tán. Nhưng mà nguyên khí của địa hồn và thần hồn thuộc về Thái Sơ Thiên Đế cũng đã bị thương nặng.