Chương 1603: Lão giáo chủ và thiếu giáo chủ
Chương 1603: Lão giáo chủ và thiếu giáo chủChương 1603: Lão giáo chủ và thiếu giáo chủ
Tân Mục động lòng hiếu kỳ, nói:
- Người này đã khai sáng ra nửa cảnh giới, có thể xưng là bán Thiên Tôn.
- Cảnh giới được khai sáng bởi thái tử U Minh và Văn Nguyên trong lúc họ đi theo Tư bà bà học tập thân thông đạo pháp.
Ngọc Thần Tử nói:
- Tư bà bà có hiểu biết sâu sắc về hệ thống Đạo Cảnh. Văn Nguyên và thái tử U Minh đi theo nàng học tập thần thông Đạo Cảnh, cảm ngộ hệ thống đạo pháp thần thông của Bắc Đế. Văn Nguyên luôn cảm thấy khó phát huy đạo pháp thần thông của Bắc Đế đến mức cực hạn, thái tử U Minh dạy hắn, nhưng kỳ lạ là thái tử U Minh cũng không có cách nào phát huy hết khả năng thần thông của Bắc Đế. Tư bà bà vốn cho là do huyết mạch, nên rút máu của thái tử U Minh ra để nghiên cứu, cuối cùng đưa ra kết luận, nguyên nhân không phải do huyết mạch, cũng không phải do công pháp. Ba người bọn họ suy nghĩ rất lâu, cảm thấy hệ thống Thiên Cung thiếu chút gì đó.
Tân Mục lắng nghe, hỏi lại:
- Văn Nguyên? Văn Nguyên là ai?
Ngọc Thần Tử kinh ngạc nói:
- Là thiếu giáo chủ của Thiên Thánh Giáo các ngươi đó. Ngươi là lão giáo chủ mà lại không biết à?
- Ta thành lão giáo chủ rồi?
Tần Mục ngây ra như phỗng, khó khăn quay đầu nhìn về phía Ngụy Tùy Phong:
- Đại sư huynh, ta bị soán quyền lúc nào? Vì sao ngay cả ta cũng không biết gì vê chuyện này?
Ngụy Tùy Phong liên tục ho khan, hẳn là sư tổ của Thiên Thánh Giáo, cũng là người lập nên tân giáo chủ, quả thật từ trên xuống dưới của Thiên Thánh Giáo không một ai thông báo cho Tân Mục.
Tân Mục nhìn hắn chằm chằm, Ngụy Tùy Phong ho khan một hồi, gần như ho ra cả máu mà vẫn không qua mặt được, đành phải nói:
- Ngươi cũng đâu bị soán quyền, không phải ngươi vẫn sống rất tốt đó sao?
Tần Mục vẫn nghiêm mặt nhìn hắn chằm chằm:
- Ta mới mười bảy tuổi đã trở thành lão giáo chủ? Các ngươi phế truất ta lúc nào thế? Tốt xấu gì cũng phải nói với ta một tiếng chứt
Ngọc Thần Tử rất thức thời ngậm miệng, không nói gì, thâm nghĩ:
- Tác phong của Thiên Thánh Giáo từ trước tới giờ đều là tác phong của ma đầu, lập giáo chủ là một chuyện lớn mà lại không thông báo cho lão giáo chủ, nếu đổi thành một tông phái khác thì đã sớm chia rẽ rồi! Chuyện này là chuyện nội bộ của bọn họ, ta không tiện chen miệng vào.
Ngụy Tùy Phong bất đắc dĩ, nói:
- Chuyện lập thiếu giáo chủ, các đường chủ, trưởng lão, thiên vương, hộ pháp, thánh nữ của Thiên Thánh Giáo đã cùng nhau bàn bạc, các đời giáo chủ trước cũng chấp thuận, cựu thánh nữ Tư Ấu U cũng gật đầu! Đương nhiên, bọn họ đến hỏi †a, ta cũng gật đầu...
Tân Mục cả giận nói:
- Nhưng ta vẫn còn sống, lập thiếu giáo chủ phải nói cho ta biết trước chứ?
- Ai biết là ngươi còn sống hay đã chết? Ai biết ngươi đang ở đâu?
Ngụy Tùy Phong cũng nổi giận nói:
- Tiểu tử nhà ngươi từ lúc làm thánh giáo chủ, lúc nào cũng chạy loạn lung tung, không tìm đường chết thì cũng đang trên đường tìm đường chết! Ngươi trở về Thiên Thánh Giáo lúc nào? Thời gian ngươi biến mất, tất cả mọi người đều đoán, nói ngươi có một nửa cơ hội sống và một nửa cơ hội chết. Chỉ khi ngươi xuất hiện, bọn họ mới có thể quan sát để xác định ngươi còn sống hay đã chết! Dù sao cũng không thể chờ ngươi chết rồi mới lập thiếu giáo chủ, đúng không?
Tân Mục lúng ta lúng túng nói:
- Lập thì lập, ngươi làm gì nổi cáu lên vậy? Nhưng mà ít nhiều gì các ngươi cũng nên báo cho ta một tiếng chứ...
Ngụy Tùy Phong hừ một tiếng, nói:
- Mỗi lần ngươi về Diên Khang có từng ghé qua Thiên Thánh Giáo không? Vốn dĩ các đường chủ cũng không định lập thiếu giáo chủ, nhưng mỗi lần ngươi đến Diên Khang không bao lâu lại rời đi, công việc trong giáo cũng không giải quyết. Sau khi †a trở về, bọn họ tìm tới ta, nói ta hãy tạm thời thay mặt giáo chủ, đương nhiên là ta không chịu, vì thế mọi người mới chọn một thiếu giáo chủ tạm giữ chức giao chủ. Vịt thiếu giáo chủ này, ngươi cũng quen biết đấy.
Trong lòng Tân Mục giật thót.
Ngụy Tùy Phong hạ lệnh sai người mời Tư bà bà và Văn Nguyên tới. Một lúc sau Tư bà bà dẫn theo một thiếu niên tuấn tú môi hồng răng trắng đi đến, Tần Mục vội vàng bước tới chào hỏi:
- Sư tổ, đã lâu không gặp.
Thiếu niên Văn Nguyên cười nói:
- Giáo chủ đừng làm như vậy, bây giờ ta là thiếu giáo chủ, ngươi mới là giáo chủ, trên danh nghĩa ta còn là đệ tử của ngươi nữa đấy.
Tần Mục ngây ra như phỗng.
Thiếu niên này chính là sư tổ trẻ tuổi của Thiên Thánh Giáo, không biết chuyển thế từ lúc nào mà trùng sinh trở thành thiếu niên, hơn nữa còn trở thành đệ tử trên danh nghĩa của hắn!
Tư bà bà nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Bây giờ Văn Nguyên không tồi, ở Văn Đạo Viện cũng rất xuất sắc. Đương nhiên, ta là lão sư của Mục Nhi thì cũng chính là sư tổ của hắn.
Trong nội tâm nàng có chút đắc ý.
Trước đây Văn Nguyên là sư tổ của nàng, hơn nữa lúc nào hắn cũng có diện mạo của thiếu niên cho nên mới được gọi là sư tổ trẻ tuổi, bây giờ phong thủy luân chuyển, nàng trở thành sư tổ của sư tổ Văn Nguyên!
Mọi người ôn lại chuyện cũ một phen, Tư bà bà sâu xa nói:
- Văn Nguyên à, tranh thủ sớm ngày tiêu diệt lão giáo chủ, ngươi chính là tân giáo chủ!