Chương 1611: Hành hương ở Đại Hắc Sơn
Chương 1611: Hành hương ở Đại Hắc SơnChương 1611: Hành hương ở Đại Hắc Sơn
Thứ Thổ Bá nhìn thấy là đại đạo U Đô. Hắn cũng ngây người nhìn thấy tất cả mọi thứ hệt như Thiên Công, cũng nghe được thứ âm thanh êm tai khiến người ta không nhịn được mà sinh ra một loại xúc động muốn đến cùng hòa ca.
Thứ Tân Mục nhìn thấy và nghe thấy không hề giống bọn họ. Hắn chỉ nhìn thấy và nghe thấy một sự hỗn loạn, mơ hồ không rõ, không biết gọi là gì, nhưng lại cảm thấy huyền diệu đến khó hiểu.
Ba người đều có xúc cảm riêng. Thiên Công và Thổ Bá rất ít khi kích động, nhưng giờ phút này, họ lại vô cùng kích động, đạo tâm vẫn luôn rung rinh của bản thân khó lòng mà áp chế.
Tần Mục đã quen Thái Dịch từ lâu rồi, cho nên cũng không quá kích động. Bọn họ đi thẳng về phía trước, cuối cùng tới trước cổng của tòa đại điện này.
Bọn họ nhìn vào trong điện, chỉ thấy hào quang lượn lờ, xúc tu bồng bềnh như sứa, như mây khói lượn lờ lơ lửng, thần thánh đến mức không nói nên lời.
Đại điện đã không còn giống như đại điện, mà giống như nơi bắt nguồn của tất cả đại đạo hơn, cho dù là Tân Mục đi vào trong đó thì cũng hệt như lần đầu tiên đặt chân tới.
Đại điện này là do hắn xây dựng, cũng là cung điện của hắn. Mặc dù Tần Mục tới đây chưa được mấy lần, nhưng cũng biết dáng vẻ đại điện này tuyệt đối không giống như bây giờ.
- Núi không cao, nước không sâu, trong cung điện của ta có vị Thân Thánh chân chính là Thái Dịch, cho nên nơi đây cũng trở nên siêu phàm thoát tục không giống người thường rồi. Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Không phải quý ở đại điện, mà là quý ở người trong điện.
Thiên Công và Thổ Bá thầm kinh hãi, bởi lẽ cảnh giới tu vi của Tân Mục khá thấp, cho nên thứ hắn nhìn thấy không sâu xa bằng bọn họ, cũng bởi vậy cảnh tượng mà bọn họ nhìn thấy còn đáng kinh ngạc hơn cả!
Ở trong mắt của Tần Mục, ông lão Thái Dịch với vạn đạo xoay quanh giống như là một cành cây khô, nhưng bên trong ẩn chứa sự sống, song trong mắt của Thiên Công và Thổ Bá, mọi thứ không phải là chuyện vừa đâu.
Dường như bọn họ đã thấy được nguồn gốc của vũ trụ, thấy được căn nguyên của đại đạo, thấy được một tồn tại ngồi trên đỉnh núi đại đạo, để lại dấu ấn vĩnh hằng trong quá khứ, bây giờ và tương lai ở trong vũ trụ này! Thiên Công và Thổ Bá bước tới, khom người bái kiến, cung kính nói:
- Đạo huynh.
- Hai vị đạo hữu không cần đa lễ.
Lão Thái Dịch khẽ gật đầu, nói:
- Ta cũng đã biết rồi ý đồ đến đây của hai vị rồi.
Trong lòng Thiên Công và Thổ Bá không khỏi gợn sóng, Thổ Bá nói:
- Năm đó đại đạo nói cho bọn ta biết, muốn thanh trừ Tạo Vật Chủ từ Tổ Đình, là đạo huynh à?
Thái Dịch gật đầu.
Thiên Công và Thổ Bá liếc mắt nhìn nhau, Thiên Công nói:
- Trời cao có đức hiếu sinh, tại sao đạo huynh muốn tiêu diệt Tạo Vật Chủ?
- Không phải ta muốn tiêu diệt Tạo Vật Chủ, mà là nhờ các ngươi thanh trừ Tạo. Vật Chủ.
Thái Dịch nói:
- Nguyện vọng của ta rất tốt đẹp, thế nhưng trên con đường thanh trừ Tạo Vật Chủ, các ngươi lại sinh ra dã tâm và dục vọng của riêng mình, cuối cùng còn đuổi cùng giết tận Tạo Vật Chủ. Mà điều này không phải là thứ ta muốn nhìn thấy.
Thiên Công và Thổ Bá đều trở nên im lặng.
Tư lợi.
Quả thật bọn họ đã sinh ra đủ loại tư lợi trong quá trình tiêu diệt Tạo Vật Chủ, biến thành kẻ có khát vọng với quyền lực, kẻ có dục vọng với ngoại vật.
Cho nên Cổ Thần bắt đầu nô dịch Bán Thần và chủng tộc Hậu Thiên, cho nên Cổ Thần bắt đầu coi Bán Thần và sinh linh Hậu Thiên là thức ăn.
Cho nên Cổ Thần thống trị chư thiên vạn giới, cao cao tại thượng, đánh mất chân tâm ban đầu.
Vốn dĩ một số Cổ Thần trong số bọn họ là do Tạo Vật Chủ tạo ra, phục vụ cho Tạp Vật Chủ. Tuy nhiên cũng có một số là do trời đất sinh ra, được hàng vạn hàng ngàn cự thú Thái Cổ nuôi dưỡng, duy trì trật tự. Mà số còn lại là do đại đạo Thiên Địa sinh ra, trông coi sinh lão bệnh tử, vận hành tinh không và tạo nên sự hủy diệt.
Cũng có Cổ Thần thuận theo ý trời, sinh ra từ trong trứng nước, muốn bảo vệ thế gian.
Nhưng mà trên con đường thanh trừ Tạo Vật Chủ, nguyện vọng lúc mới bắt đầu của bọn họ cũng dần dần thay đổi theo khi quyền lực của bọn họ tăng lên.
Sau khi bọn họ tiêu diệt Tạo Vật Chủ, trở thành một nhóm Tạp Vật Chủ khác, một nhóm Tạo Vật Chủ tàn bạo hơn cả.
Thiên Công và Thổ Bá im lặng một lúc, Thiên Công khom người nói:
- Đạo huynh, ta sẽ thành công chứ?
Thái Dịch nói:
- Nguyện vọng của ngươi là gì?
Thiên Công nói:
- Thoát khỏi trói buộc của Thiên Đạo.
Thái Dịch gật đầu nói:
- Ngươi sẽ thành công.
Trên mặt của Thiên Công lộ ra vẻ vui mừng.
Thổ Bá cũng khom người nói:
- Đạo huynh, ta sẽ thành công chứ?
Thái Dịch nói:
- Nguyện vọng của ngươi là gì?
Thổ Bá nói:
- Thoát khỏi sự trói buộc của đại đạo U Đô, biến thành một người sống. Thiên Công cau mày, nhìn về phía hắn, có hơi khó hiểu.
Thái Dịch nói:
- Ngươi sẽ thành công.
Gương mặt của Thổ Bá lộ ra vẻ vui mừng.
Tân Mục nóng lòng muốn thử, giơ tay nói:
- Thái Dịch đạo huynh, ta sẽ thành công chứ?
Thái Dịch không trả lời.
Tần Mục hưng phấn nói:
- Nguyện vọng của ta là phổ cập đại đạo Thánh Nhân, Thần được con người sử dụng, hạn chế quyền lực của Thần! Ta muốn giúp con người và Thần hòa hợp với nhau, phát triển con đường Hậu Thiên và chiến thắng Tiên Thiên, để cho mọi người cùng giàu có, cùng có chỗ dùng tài và cùng có chỗ học hành! Ta muốn khiến mười Thiên Tôn suy đồi bị loại bỏ, để cho một lớp thế hệ người mới không ngừng trồi dậy! Có thể thành công không?
Thái Dịch vẫn không trả lời.