Chương 1613: Đệ nhất thần nhãn
Chương 1613: Đệ nhất thần nhãnChương 1613: Đệ nhất thần nhãn
Thiên Công cũng lấy Tinh Thể Thiên Đạo trong thần nhãn của mình ra. Tỉnh Thể Thiên Đạo này cũng không phải là ngọc thạch, trái lại cực kỳ mềm mại, trong suốt như thể trời xanhl
Hai người đều đã chuẩn bị xong xuôi, Tân Mục mở con mắt dọc nơi mi tâm, lấy Thái Sơ Chi Noãn ra, vẻ mặt lại hơi hoang mang, khẽ nói:
- Mưu sự tại người, không phải sao? Nhưng nếu như đã biết được kết cục đã định, vậy thì phấn đấu còn niềm vui gì nữa chứ... Ta là Bá Thể, vĩnh viễn không chịu thuat
Thổ Bá quát lên:
- Mục Thiên Tôn, thời khắc quan trọng, đừng suy nghĩ bậy bạ, coi chừng phế mất con mắt đã luyện của ngươi! Trên mặt của Tân Mục lộ ra vẻ tươi cười như thể trong lúc bất chợt đã buông bỏ một tảng đá lớn. Hắn hơi do dự, thả Thái Sơ Chi Noãn xuống.
Suy cho cùng thì Thái Sơ Chi Noãn cũng là thứ sinh ra Thái Sơ Thiên Đế, nếu lần sau gặp lại Hiểu Thiên Tôn, có khi hắn phải móc tròng mắt của mình xuống để phong ấn Hiểu Thiên Tôn lại ấy chứ?
- Nếu đã sửa, vậy thì sửa lại hoàn toàn đi!
Hắn lấy một trong hai mảnh vỏ trứng Hỗn Độn của Thái Dịch để trong Linh Thai Thần Tàng của bản thân ở bên trong mạch khoáng của Tổ Đình, vận chuyện pháp lực, nhét vào bên trong con mắt thứ ba của mình!
Thái Dịch không hề nói kết quả mà hắn muốn biết cho hắn, cho nên ít nhiều gì lần hành động này của hắn cũng mang theo chút tâm lý trả thù, mặc dù vỏ trứng Hỗn Độn chẳng có bất kỳ tác dụng gì với Thái Dịch.
Hẳn đặt vỏ trứng Hỗn Độn vào đúng vị trí, Thổ Bá tiếp tục ra tay lần nữa, đánh thẳng sừng nguyên bản vào trong mắt của Tân Mục!
Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng khều một cái, từng hoa văn phát xạ xoay tròn giống như bánh trăng, từ từ dừng lại.
Tân Mục lấy Nguyên Thạch Thái Cực ra, Nguyên Thạch bay vào trong mắt dọc của hắn, hóa thành con ngươi.
Thiên Công theo sát phía sau, lập tức bỏ thêm Tinh Thể Thiên Đạo vào trong ngăn trước mắt dọc của hắn, lấy đạo hạnh Thiên Đạo của mình lạc ấn lên trên đó!
Thổ Bá trầm giọng nói:
- Mục Thiên Tôn, cử động tròng mắt của ngươi, ta tới giúp ngươi một tay!
Tân Mục nghe lời, cử động tròng mắt của mắt dọc. Nguyên Thạch Thái Cực trong tròng mắt lập tức xoay tròn, tốc độ chuyển động của nhị khí âm dương càng lúc càng nhanh.
Hóa thành đại đạo Thái Cực!
Thổ Bá thôi thúc sáu mươi tư đại đạo U Đô cùng một lúc, lạc ấn một lần nữa, tăng cường sức mạnh cho con mắt dọc này của Tân Mục cùng với Thiên Công!
Không biết bao lâu sau, hai vị Thần Thánh thu pháp lực của bản thân lại, lui về sau một bước, mà nhị khí âm dương tràn đầy trong tròng mắt của Tân Mục cũng từ từ bình thường lại.
Trong con mắt của hắn tràn ngập khí tức của Thiên Đạo, đại đạo U Đô và đại đạo. Thái Cực. Tuy rằng nó chỉ là một con mắt, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được uy lực uy năng không thua kém gì bảo vật Thiên Tôn!
Thiên Công và Thổ Bá lộ ra vẻ mừng rỡ.
Thiên Công cười nói:
- Mục Thiên Tôn, sức mạnh của thần nhãn này thế nào? Phải chăng có thể địch lại thần nhãn vốn có của ngươi?
Thổ Bá cũng có chút mong đợi, nói:
- Sao ngươi không thử thôi thúc một phen, cho bọn ta xem thử xem sức mạnh sau khi kết hợp giữa sức mạnh của Thiên Công và sức mạnh của Thổ Bá là như nào.
- Được!
Tần Mục gạt bỏ hết tâm trạng uể oải mới nấy, lập tức nhắm hai mắt lại, thôi thúc mắt dọc nơi mi tâm. Mắt dọc mở ra, pháp lực của hẳn tràn vào trong mắt, kích thích sức mạnh của vỏ trứng Hỗn Độn trước tiên!
Thiên Công và Thổ Bá chờ một lúc, nhưng không thấy con mắt này có thêm bất kỳ động tĩnh nào, không khỏi cảm thấy nghỉ ngờ. Thiên Công ho khan một tiếng:
- Mục Thiên Tôn, ngươi có thể thôi thúc uy lực của con mắt này.
Tân Mục không hề có động tĩnh gì.
Thiên Công vừa nhắc nhở, chỉ thấy 'Tân Mục mơ mơ màng màng, lẩm bẩm nói:
- Ta mù rồi.. Con mắt này của ta không nhìn thấy gì cả! Chỉ có thể nhìn thấy một vùng hỗn độn!
Thiên Công và Thổ Bá thầm kinh ngạc, vội vàng tự kiểm tra một phen. Tròng đen và tỉnh thể của bọn họ luyện chế cho Tần Mục không hề xảy ra vấn đề gì, Nguyên Thạch Thái Cực cũng không sao cả, nhưng từ đầu đến cuối Tân Mục vẫn không nhìn thấy gì!
Không chỉ như vậy, thậm chí khí Hỗn Độn còn lờ mờ thẩm thấu ra ngoài từ nơi sâu thẳm trong con mắt của hẳn, dần dần khiến đại đạo U Đô rơi vào trong hỗn độn, Thiên Đạo cũng nhanh chóng lâm vào cảnh tương tự, mênh mông và đục ngầu!
- Chẳng lẽ vừa rồi là tác dụng của vỏ trứng?
Hai vị Thần Thánh không hề tìm được đáp án, Thiên Công thử dò xét nói:
- Mục Thiên Tôn, hay là ngươi móc con mắt này ra đi, lấy vỏ trứng kia ra, đổi thành một vỏ trứng Thái Sơ khác?
Tân Mục do dự, nhưng vào lúc này, Yên Nhi biến thành con thanh tước nhỏ võ cánh bay tới, trong miệng ngậm lấy một phiến lá cây, vỗ cánh bay lơ lửng trước mặt của Tần Mục.
Phần đầu của phiến lá cây treo một giọt nước trong suốt sáng long lanh.
Giọt nước rơi xuống, nhỏ vào trong mắt của Tân Mục.
Giọt nước này vừa nhỏ vào trong mắt của hẳn, khí Hỗn Độn lập tức từ từ tản đi, Thiên Đạo và đại đạo U Đô khôi phục lại sự trong sáng, đại đạo Thái Cực trong Nguyên Thạch Thái Cực cũng trở nên rõ ràng hơn.
Tân Mục lắc đầu, mắt dọc lại có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ ở xung quanh, thậm chí còn có thể nhìn thấy được hư không nặng nề và Đại Hắc Mộc ở mặt đất một cách rõ ràng.
Thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy đại đạo cấu thành thành nguyên thần Thiên Công và nguyên thần Thổ Bá!