Chương 1614: Triệu hoán Thúc Quân
Chương 1614: Triệu hoán Thúc QuânChương 1614: Triệu hoán Thúc Quân
Tầm mắt trên mi tâm của hắn chậm rãi hợp lại ở trung tâm, sau đó hắn nhắm mắt dọc lại.
- Đa tạ Thái Dịch đạo huynh!
Tân Mục khom người cúi đầu, lúc cúi xuống còn tiện tay bắt lấy lá cây trong miệng của Yên Nhi.
Thanh tước nhỏ vội vàng ngậm lấy lá cây rồi vỗ cánh bay đi, cười nói:
- Thái Dịch nói, không thể cho ngươi lá cây này. Lá cây này là lá cây Đạo Thụ của hắn, cho ngươi thì sẽ xảy ra chuyện lớn!
- Lá cây Đạo Thụ?
Ánh mắt Tần Mục lóe lên, thầm nói thật đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa là hắn bắt được phiến lá cây đó rồi. Chắc chắn Đạo Thụ của Thái Dịch vô cùng mạnh mẽ, tất nhiên lá cây trên đó cũng sở hữu năng lực khó có thể tưởng tượng nổi. Nếu như có thể nhận được một phiến lá, vậy thì nhất định có thể luyện thành bảo vật tuyệt diệu nhất.
- Nhưng mà sao lá cây này lại trông quen mắt thế nhỉ?
Tần Mục trầm ngâm, hắn từng thấy phiến lá cây hệt như thế bên trong Thần Thức Đại La Thiên của Thái Đế, nhưng không chỉ là Thần Thức Đại La Thiên của Thái Đế, hắn còn từng thấy lá cây hệt như thế ở trong thùng sắt nhỏ mà Thái Dịch thường mang theo!
Chẳng phải lúc Thái Dịch lười biếng đã đưa nhánh cây cho bọn họ, để bọn họ dùng nhánh cây vẩy nước trong thùng vào chỗ bị nứt ra trên Đại Hắc Sơn, chữa trị Đại Hắc Sơn hay sao? Lá cây trên nhánh cây kia và lá cây lúc nãy Yên Nhi ngậm lấy giống nhau như đúc!
- Nói cách khác, ta thường xuyên câm cành lá của Đạo Thụ để vẩy nước ư?
Mắt dọc ở mi tâm Tân Mục lại "bóc” một tiếng mở ra, trong lòng hắn thầm tiếc nuối:
- Sớm biết thì đã lén lút ngắt hai lá rồi... Nếu cành cây và lá cây đến từ Đạo Thụ của Thái Dịch, vậy thì nước ở trong thùng của hắn là gì đây?
Vì sao chỉ một giọt nước ấy đã có thể áp chế khí Hỗn Độn trong mắt hắn, thậm chí còn giúp cho mắt dọc của hắn có thể nhìn thấu cấu tạo của đại đạo trong nguyên thần của Thiên Công Thổ Bá?
Hắn không kìm lòng nổi, càng ngày càng tò mò với thứ nước ở trong thùng sắt nhỏ đó.
Thiên Công nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi kiểm tra lại mắt dọc, xem thử uy năng và uy lực đi.
Trong lòng Tân Mục khẽ động, lại phát động thân thức nguyên khí lần nữa, thôi thúc mắt dọc ở mi tâm.
Không ngờ rằng hắn vừa thôi thúc, khí Hỗn Độn nơi sâu thẳm trong con ngươi hắn bỗng chốc tuôn ra, nhanh chóng khiến mắt dọc của hắn mờ mịt, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì!
Hắn vội vàng dừng lại, khí Hỗn Độn tự động đi vào nơi sâu trong con ngươi, biến mất không còn thấy tăm hơi.
Không ngờ mắt dọc này không có bất kỳ uy lực gì!
Nhưng mà khi hắn nhìn về phía Thiên Công và Thổ Bá, hắn vẫn có thể nhìn thấy được đại đạo cấu thành nguyên thần của bọn họ.
Mắt dọc này quá kì lạt
Thiên Công và Thổ Bá cũng không rõ nguyên do. Thổ Bá đã từng thấy uy lực mắt dọc của Tần Mục. Tân Mục từng dùng con mắt này để phong ấn Hiểu Thiên Tôn, thậm chí ngay cả thần khí Ngự Thiên Tôn của Hiểu Thiên Tôn cũng bị Tân Mục phong ấn, vì thế mới xóa bỏ được ngạo khí của Hiểu Thiên Tôn.
Nếu không thì trong trận chiến rừng đào, đừng nói đến việc trục xuất Hiểu Thiên Tôn, thậm chí Nguyệt Thiên Tôn, U Thiên Tôn và Thổ Bá có thể toàn thân trở ra hay không cũng là cả một vấn đề!
Theo lý mà nói, vật liệu dùng để chế tạo lại mắt dọc đều vượt xa mắt dọc trước kia. Mảnh sừng nguyên bản kia của Thổ Bá mạnh hơn Đại Lục Tân Tự trước đó rất nhiều, mắt dọc trước kia của Tân Mục cũng không có Tinh Thể Thiên Đạo của Thiên Công. Vả lại vì Tân Mục, Thiên Công và Thổ Bá cũng đích thân lấy đại đạo của từng người để duy trì luyện hóa thêm, uy lực chỉ có thể vượt xa lúc trước, thế nhưng bây giờ, rõ ràng mắt dọc mới không có bất kỳ uy lực gì!
- Có lẽ vấn đề đến từ vỏ trứng Hỗn Độn.
Trong lòng hai vị Thần Thánh hiểu rõ, Tần Mục thích đao to búa lớn, thích đắp thứ tốt nhất lên, thế nhưng không hẳn thứ tốt nhất là hữu dụng nhất.
Nếu như Tần Mục dùng vỏ trứng của Thái Sơ Thiên Đế, vậy thì đương nhiên uy lực của con mắt này sẽ mạnh mẽ hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần. Nhưng hắn đổi thành vỏ trứng của Thái Dịch, trái lại không có cách nào kích phát uy lực của mắt dọc.
Chẳng qua là bọn họ không biết rằng, cho dù Tần Mục không thể khai triển uy lực của mắt dọc, nhưng chỉ cần dựa vào sức mạnh tự thân của mắt dọc, Tân Mục vẫn có thể nhìn xuyên qua nguyên thần của bọn họ. Nếu như đổi thành đạo pháp thần thông khác, cho dù là Thiên Tôn thì Tân Mục liếc mắt một cái cũng sẽ nhìn thấu!
Đây mới là uy lực đáng sợ của mắt dọc!
- Mục Thiên Tôn, những chuyện đáp ứng ngươi, bọn ta đã làm được. Nơi này của ngươi vô cùng hiểm ác, không thích hợp ở lại lâu, bọn ta cũng nên quay về thôi.
Thiên Công và Thổ Bá lần lượt xin cáo lui, Tân Mục tiễn bọn họ ra khỏi Thập Vạn Hắc Sơn, hai vị lúc này Thần Thánh lần lượt biến mất.
Bọn họ không thể trực tiếp rời đi khi ở trong Thập Vạn Hắc Sơn, nhất định phải đi ra khỏi Thập Vạn Hắc Sơn mới có thể trở về thế giới của mình.
Trước khi đi, Thổ Bá nói lời thấm thía:
- Hắc Sơn này là nơi chẳng lành, không thích hợp an cư. Ở thời đại Thái Cổ, nơi đây đã từng xảy ra vô số sự kiện quỷ dị, hơn nữa nơi đây cũng là một trong số ít nơi mà bọn ta không thể trực tiếp đáp xuống, cũng không thể trực tiếp rời đi. Quân tử không đứng ở bức tường sắp đổ, Mục Thiên Tôn nên cân nhắc.
Tần Mục đa tạ, tiễn biệt Thổ Bá.