Chương 1628: Triệu hoán và phản triệu hoán
Chương 1628: Triệu hoán và phản triệu hoánChương 1628: Triệu hoán và phản triệu hoán
Tân Mục trầm ngâm trong phút chốc:
- Nắm chắc bảy phần? Cũng không tệ... Có điều tiến vào Phi Hương Điện thì cần có thời cơ. Chờ tới khi mười Thiên Tôn bị điều đi...
Hắn duỗi bàn tay ra, nhẹ nhàng chạm vào lồng giam thần thức của Long Hao. Lồng giam thần thức như mặt nước gợn sóng, đối với hắn mà nói như thể không tồn tại.
Mọi người trợn to mắt lên nhìn. Chỉ thấy Tân Mục tản bộ nhàn nhã từ bên trong lồng giam thần thức xuyên qua bên ngoài, mà lồng giam thần thức lại không hề có bất kỳ thay đổi nào!
Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, trơ mắt nhìn Tân Mục đi ra khỏi lồng giam rồi lại đi vào, mà những cự thú canh gác lồng giam bên ngoài liên tục gào thét, nhưng cũng chẳng thể làm gì được hắn.
- Tạo Hóa Mông Muội Khai, Thần Thức Đạo Tiên Hành.
Tân Mục ngâm nga một tiếng, nhìn tất cả biến đổi của lồng giam, lại trở về lồng giam, lắc đầu nói:
- Long Hao không thể nào sánh với tu vi mạnh mẽ của Thiên Tôn được, vẫn giậm chân tại chỗ, thần thông này kém Thiên Tôn biết bao nhiêu. Phá lồng giam thần thức của hắn không khó, hiện tại các Thiên Tôn đang giao chiến đang căng thẳng, không biết lúc nào sẽ lan tới nơi này, ta đưa các ngươi trở về trước.
Mọi người đều im lặng, ngay cả Hư Sinh Hoa cũng im lặng.
Lam Ngự Điền hưng phấn nói:
- Ca ca của ta rất lợi hại! Giọng nói của Lam Ngự Điền lọt vào trong tai mọi người, nghe có vẻ khá chói tai.
Tân Mục nghiêm mặt nói:
- Các ngươi cũng không yếu, chỉ là kém hơn ta một chút mà thôi, đừng tự coi nhẹ mình.
Mọi người liên tục ho khan, quan sát xung quanh.
Tân Mục đang muốn phát huy thần thông, đột nhiên từng con cự thú đang tấn công lồng giam thần thức từ bên ngoài bỗng nằm rạp trên mặt đất, dập đầu quỳ lễ.
Tân Mục cau mày nhìn ra phía ngoài. Chỉ thấy đất đai cuồn cuộn, vô số rễ cây phá đất trồi lên, thân hình Địa Mẫu Nguyên Quân hiện lên từ lòng đất, càng ngày càng cao.
Toàn thân vị Cổ Thần Sát bị khí quấn quanh, vô cùng tanh tưởi mùi máu, bước chân đi tới, từng con cự thú không tự chủ được quỳ xuống đất, hành lễ với nàng.
Nàng chính là Đại Địa Chi Mẫu, kẻ thống trị thiên nhiên của cự thú thời đại Thái Cổ.
Thế gian này chỉ có hai người đủ khả năng khống chế cự thú trong thời đại Thái Cổ, một là Long Hao, hai là Địa Mẫu.
Long Hao là thủ lĩnh của cự thú, có uy nghiêm tối cao, bởi vậy có thể khiến cự thú Thái Cổ thần phục. Thế nhưng cũng có một số không thần phục, chẳng hạn như Thúc Quân, Cung Vân, Thái Đế, mà Hư Không Thú cũng sẽ không thần phục Long Hao.
Song Địa Mẫu là Cổ Thần được sinh ra từ đại đạo Thiên Địa, nàng không dựa vào uy nghiêm, nàng do trời đất tạo thành, đại đạo sinh ra, là người thống trị thiên nhiên.
- Mục Thiên Tôn.
Địa Mẫu Nguyên Quân bước đến phía bên ngoài lồng giam, hứng thú quan sát mọi người bên trong lông giam, cười nói:
- Ngươi cũng có ngày này ư?
Sắc mặt Tân Mục thay đổi, cười ha ha nói:
- Địa Mẫu Nguyên Quân, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta? Ta có lồng giam thần thức của Long Hao bảo vệ, ngươi và ta, một người ngoài lồng, một người trong lồng, có điều là ta ở ngoài, ngươi ở trong. Địa Mẫu, cáo từ, ngươi tự thu xếp ổn thỏa.
Địa Mẫu Nguyên Quân cười giễu:
- Ngươi cho rằng ngươi trốn ở trong lồng thì ta không làm gì được ngươi? Ngươi có hơi xem thường ta đấy, lồng giam thần thức của Long Hao nhốt được ngươi, nhưng không nhốt nổi ta. Bởi vì ta đoạt được một bảo vật!
Nàng lấy một bàn tay ra, rõ ràng đó là bàn tay của Thái Đế đã bị nàng luyện chế thành binh. Nàng cười lạnh nói:
- Là ngươi hại ta biến thành như vậy, hôm nay bản cung sẽ khiến ngươi hồn siêu phách tán hoàn toàn, để xem thử xem đại pháp sư như ngươi còn có thể tự mình hồi sinh bản thân hay không!
Nàng thôi thúc tay Thái Đế, đánh một quyền tới!
Ngay cả cự thú Thái Cổ cũng không cách nào công phá được lồng giam thần thức, nhưng dưới đòn công kích từ tay Thái Đế, nó lập tức xuất hiện từng vết nứt!
Uy lực của tay Thái Đế vừa nhanh vừa mạnh, nắm đấm đánh vào lồng giam khiến lồng giam không có thực chất biến thành thực chất, sau đó thì bị tay Thái Đế đánh vỡi
Địa Mẫu Nguyên Quân lại tung ra tiếp một đòn. Lồng giam thần thức kịch liệt chấn động, chỉ cần hai ba đòn công kích nữa thôi, lông giam mà Long Hao bố trí sẽ hoàn toàn vỡ vụn!
Mọi người bên trong lông giam hoảng sợ, Tần Mục cau mày, lấy khối bảo ấn trên lưng Thúc Quân xuống, cười nói:
- Thái Đế đạo huynh, hôm nay đến thời khắc phóng thích ngươi rồi, chúc mừng đạo huynh được thoát ra ngoài.
Trong lòng tất cả mọi người trong lồng giam đều giật mình, bao gồm bản thân Thúc Quân cũng quên mất trên lưng mình có một khối bảo ấn được luyện chế từ đầu của Thái Đế.
Thần thức của Thái Đế quá mạnh mẽ, ảnh hưởng đến tư duy ý thức của bọn họ, khiến cho bọn họ không nhìn thấy khối bảo ấn này.
Cho dù là Thúc Quân trong lúc vô hình cũng bị đầu Thái Đế ảnh hưởng đến trí nhớ của mình, hoàn toàn không nhớ tới bảo ấn trên lưng bản thân. Đầu Thái Đế cười giêu nói:
- Ngươi phóng thích ta? Mục Thiên Tôn, ngươi thật độc ác. Bây giờ phóng thích ta, ngươi không chỉ muốn ta đối phó với Địa Mẫu, mà còn muốn ta tính kế Cung Thiên Tôn và Lang Hiên Thần Hoàng, đúng chứ?