Chương 1637: Cảnh giới bất ổn
Chương 1637: Cảnh giới bất ổnChương 1637: Cảnh giới bất ổn
Xét vê thân thông cường đại trên thế gian, người vượt qua Tân Mục rất nhiều, thế nhưng xét về ảo diệu, ngoài Thái Dịch sâu không lường được ra, không một ai có thể xếp trên Tần Mục.
Hắn lại tiếp tục tìm kiếm hồi lâu, cũng lại mất dấu Long Hao. Phía trước mặt hắn là một vùng biển linh hoa rộng đến cả vạn mẫu, vô số đóa hoa cao hơn cả trượng đang đung đưa trong gió.
Tân Mục rảo bước trên mặt đất, từng đóa linh hoa trong mảnh đất vạn mẫu đồng loạt lay động. Trong đóa hoa, từng cô nương trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp ngáp một cái, vươn người ra khỏi đài hoa, ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh.
Tân Mục hỏi:
- Các vị muội muội, các ngươi có thấy Long Hao không?
Mấy nữ tử kia ríu ra ríu rít, mồm năm miệng mười. Tân Mục ho khan một tiếng, nói:
- Xin hãy chỉ điểm một hướng.
Đám nữ tử kia đồng loạt chỉ về một hướng, Tân Mục cảm tạ, tiếp tục truy tìm.
- ÁI Ta không mặc y phục!
Nữ tử trong một đóa hoa cả kinh kêu lên.
- Ta cũng vậy!
- Chúng ta đều không mặc y phục!
- Bị người ta nhìn thấy hết rồi!
- Sao ngực ngươi lại lớn hơn của ta? Vả lại mông ngươi cũng cong hơn ta nữa. Xấu quá, đi đường vướng víu...
Trong biển hoa lập tức náo nhiệt, đám nữ tử kia lén lút chạy ra khỏi đài hoa, tìm kiếm lá cây xung quanh kết thành từng bộ y sam đẹp đẽ, sau đó dùng cánh hoa điểm xuyết.
Các nàng lại tiếp tục chế giễu cô nương có bộ ngực lớn kia, trong biển hoa vang lên một loạt tiếng cười thích thú.
Cung Thiên Tôn quay trở về mạch khoáng Thái Tố, gọi đệ tử đang trấn thủ nơi đây là Niên Tư Hoa tới, nói:
- Chỗ vi sư có một phần thần thông Triệu Hoán nghịch hướng, ngươi đưa cho các vị Thiên Tôn ở lãnh địa khác, nói với bọn họ dùng thần thông này có thể tới được mặt sau của Tổ Đình, tài phú nơi đó nhiều vô số kể!
Niên Tư Hoa kinh ngạc, vội vàng nói:
- Sư tôn, tại sao nơi mặt sau Tổ Đình nhiều tài phú như vậy mà sư tôn còn định chia sẻ cho người khác? Những vị Thiên Tôn khác đều là sai lang hổ báo, có gì tốt đều hận không thể nuốt sạch, làm gì có chuyện chia cho chúng ta? Cung Thiên Tôn thờ ơ nói:
- Phần lợi ích bọn họ không nuốt được thì cũng sẽ chia cho chúng ta thôi. Năm đó bọn họ chiếm lấy Thiên Đình, nhưng chẳng phải cũng lo lắng bản thân không nuốt được, cho nên mới tìm đồng minh, tìm đến †a, mời ta ra nhập Thiên Minh hay sao? Đừng hỏi nhiều, mau đi đi.
Niên Tư Hoa đảo mắt, nói:
- Mục Thiên Tôn cũng là Thiên Tôn, có cần phải báo cho hắn không?
Cung Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Không cần đâu.
Niên Tư Hoa mừng rỡ, cười nói:
- Nếu như phân chia phần lợi ích này cho cả Mục Thiên Tôn, vậy thì phải chia làm mười một phần, bớt đi một kẻ như hắn, đúng lúc có thể dư ra một phần.
- Vậy thì ngươi sai rồi, nhất định phải chia cho cả Mục Thiên Tôn. Cung Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Mặt trước Tổ Đình có một phần của hẳn, hơn nữa thần thông Triệu Hoán nghịch hướng là do hắn khai sáng ra, đương nhiên cũng phải chia một phần cho hắn. Mặc dù mười Thiên Tôn như cây liền cành, nhưng cũng kiềm chế lẫn nhau, cần phải bỏ thêm một con cá nheo là Mục Thiên Tôn này vào để làm hài hòa mới được.
Niên Tư Hoa không tài nào hiểu nổi.
Cung Thiên Tôn thản nhiên nói:
- Hắn là minh chủ của Thiên Minh, rất nhiều việc cần dùng đến hắn, để hắn lấy danh nghĩa đi làm việc. Thiên Minh có một vài chuyện chẳng trong sạch cho lắm, thế nên cần có một người gánh lấy cái danh xấu ấy. Vả lại vi sư không có đồng minh, cho nên phải tìm kiếm lấy một đồng minh trong Thiên Minh. Nếu như kéo Mục Thiên Tôn vào Thiên Minh, trở thành vị Thiên Tôn thứ mười một trong mười Thiên Tôn, dùng hẳn để hạn chế Hạo Thiên Tôn và những người khác. Đây không chỉ là suy nghĩ của †a, mà còn là suy nghĩ của các Thiên Tôn khác.
Niên Tư Hoa rùng mình một cái, không dám phỏng đoán suy nghĩ của Thiên Tôn.
Mặc dù nàng là tồn tại cảnh giới Đế Tọa, thế nhưng với nàng mà nói, ai nấy trong mười Thiên Tôn đều như vực sâu hắc ám, sâu không lường được.
- Không thể kéo Khai Hoàng vào trong mười Thiên Tôn được, thế nhưng chắc hẳn Mục Thiên Tôn thì có thể.
Cung Thiên Tôn không nhanh không chậm nói:
- Trông thì có vẻ tính cách Khai Hoàng khá hiền lành, thành thật, không có tật xấu gì, thế nhưng đạo tâm của hẳn quá vững chắc, chắc chắn một việc gì đó không thể khiến hắn thay đổi suy nghĩ được, mà Mục Thiên Tôn thì lại khác. Mục Thiên Tôn càng thay đổi nhiều, khả năng hẳn bị kẻ khác thay đổi cũng càng lớn. Ngươi đi đi.
Niên Tư Hoa cúi người hành lễ rồi rời đi.
Cung Thiên Tôn nhìn về phía mạch khoáng Thái Tố, ánh mắt lóe lên, thấp giọng nói:
- Hơn nữa từ đầu đến cuối, thân phận Thần Vương Tạo Vật Chủ của ta luôn ẩn chứa một mối tai họa ngâm. Thân phận này cũng rất khó tìm được một đồng minh. Thế nhưng Mục Thiên Tôn cũng không thể khiến ta hoàn toàn yên tâm, hắn đã đi quá gần đến Cổ Thần rồi...
Nàng đảo mắt nhìn về phía Tổ Đình.
Nơi đây là lãnh địa của Tạo Vật Chủ, thế nhưng đã không thể tìm thấy Tạo Vật Chủ nữa. Hai kẻ thù của Tạo Vật Chủ, một là Thái Đế, một là Cổ Thần.