Chương 1670: Tất nhiên là vô cùng tốt (2)
Chương 1670: Tất nhiên là vô cùng tốt (2)Chương 1670: Tất nhiên là vô cùng tốt (2)
Long Hao thầm nghĩ:
- Còn vị minh chủ Thiên Minh Mục Thiên Tôn này chỉ là một thứ đồ trang trí treo trên cửa mà thôi, chứ thật ra chẳng có quyền quyết định gì.
Hạo Thiên Tôn vuốt cằm:
- Nếu minh chủ đã gật đầu đồng ý, vậy thì cứ làm như thế đi.
Hỏa Thiên Tôn đột nhiên trâm giọng nói:
- Nhưng hiện tại thái tử Minh Nhai của Thiên Đình phản bội, có ý đồ mưu phản làm loạn, nương nhờ Tả Vô Kỳ, liên minh với Thánh Vương Thiên Tê Nhân của U Đô mưu đồ gây rối. Thiên Đế bệ hạ không xử lý chính sự, Thiên Đình cũng không thể một ngày không có thái tử, theo ta thấy thì nên xác lập thái tử càng sớm càng tốt.
Hắn vừa dứt lời, Lang Hiên Thân Hoàng và Tổ Thần Vương đều gật đầu phụ họa:
- Bệ hạ không làm, chỉ có thể để thái tử lên thay. Nên sớm xác lập thái tử để còn trấn an lòng dân lòng quân.
Hỏa Thiên Tôn cất cao giọng nói:
- Ta tiến cử hiền tài Hạo Thiên Tôn lên làm thái tử điện hạ! Hạo Thiên Tôn là nguyên lão cao quý của Thiên Minh, là Thiên Tôn giai đoạn đầu Long Hán, là người có công với xã tắc, hơn nữa hắn còn là nhỉ tử lớn nhất của bệ hạ, trở thành thái tử Thiên Đình cũng đã uất ức cho hắn rồi.
Lang Hiên Thần Hoàng và Tổ Thần Vương đều gật đầu phụ họa:
- Quả thật việc Hạo Thiên Tôn làm thái tử đã là uất ức cho hắn rồi, nhưng những lúc phi thường thì cần phải làm việc phi thường, chỉ đành để đạo huynh uất ức thôi.
Hạo Thiên Tôn vội lắc đầu:
- Chỉ sợ những đạo huynh khác không chịu. Hồng Thiên Tôn nghĩ sao?
Vẻ mặt Hồng Thiên Tôn sáng lạn, cười ha hả nói:
- Đương nhiên ta đồng ý cả hai tay!
Hạo Thiên Tôn lại nhìn về phía đám người Tường Thiên Phi, Nghiên Thiên Phi. Tường Thiên Phi mỉm cười:
- Trước kia là Minh Nhai làm thái tử, bây giờ lại là Hạo Thiên Tôn làm thái tử, e là vai vế có chút không thích hợp lắm.
Nàng vừa dứt lời, trong đại điện bỗng chốc an tĩnh lại.
Trong điện ngoại trừ Long Hao ra, tất cả mọi người đều biết thái tử Minh Nhai là nhi tử của Hạo Thiên Tôn, Minh Nhai bị tước bỏ thân phận thái tử, phụ thân lại lên kế nhiệm, quả thật là làm loạn luân lý. Hạo Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào Tường Thiên Phí, lạnh nhạt nói:
- Hình như lời này của Thiên Phi nương nương ám chỉ gì đó, ngươi không ngại giải thích rõ ràng chứ.
Tường Thiên Phi vội vàng cười nói:
- Con người ta ăn nói vụng về, thuận miệng ăn nói thiếu suy nghĩ, Hạo Thiên Tôn đừng để trong lòng. Đương nhiên ta tán đồng việc Hạo Thiên Tôn lên làm thái tử.
Hạo Thiên Tôn hừ nhẹ một tiếng:
- Còn Nghiên Thiên Phi nương nương thấy sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Nghiên Thiên Phi chớp chớp, cười nói:
- Hình như kẻ ngồi lên vị trí thái tử đều không có kết cục tốt đẹp, bản cung khá lo lắng cho Hạo Thiên Tôn đấy.
Nàng có ý riêng, nói trắng ra là Hạo Thiên Tôn trù tính, chuyện khiến nhi tử Tà Vô Kỳ của nàng không thể không tạo phản, mặc dù năm đó Thiên Đế phái Tà Vô Kỳ phá hủy U Đô, nhưng trên thực tế Hạo Thiên Tôn sắm vai diễn không tốt đẹp lắm ở trong đó.
Hạo Thiên Tôn mỉm cười:
- Đa tạ nương nương chỉ điểm. Cung Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn, Thạch Thiên Tôn, ba vị có ý kiến gì không?
Hư Thiên Tôn lắc đầu.
Vân Sơ Tụ hoan hô, giơ tay tán thành.
Cung Thiên Tôn liếc nhìn Lang Hiên Thần Hoàng, chậm rãi lắc đầu:
- Ta không có ý kiến gì.
Hạo Thiên Tôn lại nhìn về phía Tần Mục:
- Minh chủ thì sao?
Tân Mục lộ ra vẻ mặt tươi cười:
- Tất nhiên việc này nhiên vô cùng tốt, ta không có ý kiến.
Long Hao thâm nghĩ:
- Quả nhiên Mục Thiên Tôn chỉ là vật trang trí. Có điều nhìn biểu hiện này của mười Thiên Tôn, hình như quan hệ giữa mười Thiên Tôn có khoảng cách, nhưng lại chia làm hai phe, Hạo Hỏa Lang Tổ Hư là một phe, còn Hồng Cung Nghiên Tường là một phe, có lẽ cùng một phe với vị Hiểu Thiên Tôn chưa từng xuất hiện kia. Còn Thạch Thiên Tôn Vân Sơ Tụ thì là gió chiều nào theo chiều ấy.
Hạo Thiên Tôn than thở:
- Chư vị cất nhắc, vậy thì ta cũng sẽ không từ chối nữa. Chuyện thứ tư chính là chuyện thảo phạt Thiên Công. Thiên Công, Thần Thánh sinh ra Thiên Đạo, nhưng lại dung túng Địa Mẫu Nguyên Quân gây họa, tàn sát đến hơn trăm vạn Thần Ma của Huyền Độ, tội ác tày trời!
Hỏa Thiên Tôn lạnh tanh nói: - Thiên Công phụ trách giám sát vận hành chư thiên, mà nay chư thiên lại có nhiều tai họa, thiên tai không ngừng, Thiên Công coi như không thấy, không xứng làm Thiên Công, đáng chém!
Tổ Thần Vương nghiến răng nghiến lợi:
- Mặc dù lão tặc là phụ thân ta, nhưng †a ghét ác như cừu, nên vì đại nghĩa diệt thân!
Rất nhiều Thiên Tôn cứ ngươi một lời ta một lời nói ra sai lâm của Thiên Công. Hạo Thiên Tôn nhìn Tân Mục hỏi:
- Minh chủ thấy sao?
- Tất nhiên chuyện này cũng vô cùng tốt, ta không có ý kiến.
Tân Mục tủm tỉm cười đáp.
Long Hao ở sau lưng hắn lại càng xem thường, thâm nghĩ:
- Quả nhiên vẫn là câu nói này. Hạo Thiên Tôn nói:
- Vậy thì đại hội Thiên Minh ngày mai sẽ do minh chủ chiếu cáo với thiên hạ, giương cờ khởi nghĩa, thảo phạt Thiên Công!
Tân Mục thăm dò, hỏi:
- Vậy còn hịch văn xuất binh đánh trận...
- Bọn ta đã nghĩ xong cho minh chủ rồi.
Tổ Thần Vương đưa hịch văn thảo phạt Thiên Công ra, nói:
- Đại hội Thiên Minh ngày mai, minh chủ chỉ cần dựa theo cái này đọc lên là được rồi, khó khăn phải gánh vác cho vững, cho chắc, không thể để rớt được.