Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1630 - Chương 1675: Thành Quách Cờ Vương Tựa Quỷ Thân

Chương 1675: Thành quách cờ vương tựa quỷ thân Chương 1675: Thành quách cờ vương tựa quỷ thânChương 1675: Thành quách cờ vương tựa quỷ thân

Hắn còn khai sáng Thiên Minh, đặt dấu mốc vững chắc cho vận mệnh thiên hạ †răm vạn năm sau này.

Hắn được tôn là Mục Thiên Tôn, danh chính ngôn thuận.

Nhưng so sánh với hắn, mười Thiên Tôn ngày nay đều có vẻ lu mờ, đặc biệt là bảy vị Thiên Tôn: Hư, Tổ Thần Vương, Lang Hiên, Cung, Tường, Hồng, Nghiên chẳng có lấy một thành tựu nào có thể đưa ra.

Về mặt cống hiến, chỉ có Hạo Thiên Tôn mới có thể ngang hàng với Tần Mục, nhưng mà Thiên Minh không phải do Hạo Thiên Tôn khai sáng. Chẳng qua Hạo Thiên Tôn dựa vào lúc Tân Mục vắng mặt mà đánh cắp quyền lực Thiên Minh, cho nên mới trở thành người đứng đầu Thiên Minh. Nhưng mà giờ phút này, Hạo Thiên Tôn và Hỏa Thiên Tôn cũng tỏ vẻ khá khó xử, quả thật bọn họ đều đã từng bị Tân Mục đánh một trận, đặc biệt là Hạo Thiên Tôn phải nằm trên giường bệnh đến hơn một nghìn năm.

Còn về Khai Hoàng Tân Nghiệp, hắn cũng bị Tần Mục nói đến mức khó xử.

Giai đoạn đầu Long Hán, quả thật việc hắn cũng được phong làm Thiên Tôn giống Tần Mục không thực tế lắm. Bởi lẽ có Thiên Đế coi trọng thể diện của Tân Mục, cho nên mới nhân tiện phong cho hắn một cái danh Tần Thiên Tôn không chính đáng lắm.

€ó thể nói, hắn chỉ là một kẻ trà trộn vào hàng ngũ của chín Thiên Tôn Long Hán.

- Mục Thiên Tôn, ta cũng là một trong năm nguyên lão sáng lập ra Thiên Minh.

Khai Hoàng dừng bước, cười lạnh nói: - Không nói đến những việc khác, chỉ riêng là việc một trong năm nguyên lão sáng lập ra Thiên Minh thôi đã đủ để ta có thể ngồi vào hàng ngũ Thiên Tôn rồi. Nhưng không chỉ có thế, ta khai sáng Đạo Cảnh, bù đắp điểm thiếu sót của cảnh giới Thiên Cung, dùng Hậu Thiên lập đạo! Đạo Cảnh mà ta khai sáng ra kết hợp với cảnh giới Thiên Cung và đại đạo ba mươi sáu Trọng Thiên có thể lạc ấn Hư Không Chung Cực, vũ trụ bất diệt thì ta bất diệt!

Bàn tay hắn nắm lấy chuôi kiếm, ngang tàng rút kiếm ra, kiếm quang chiếu rọi trời cao.

Soạt!

Kiếm quang của Vô Ưu Kiếm bao phủ Thiên Đình, ba mươi lăm Trọng Thiên hiện ra phía trước Nam Thiên Môn của Thiên Đình. Tất cả Thần Thánh đến tham dự hội nghị chỉ cần liếc mắt đã nhìn rõ mồn một từ Thái Hoàng Bình Thiên Kiếm, Thái Minh Tê Thiên Kiếm, cho đến Thượng Thanh Cảnh Kiếm Vực, rồi đến Kiếm Vực Ngọc Thanh Cảnh!

Thế nhưng rõ ràng ba mươi lăm Trọng Thiên Kiếm Vực và Kiếm Đạo đơn thuần kia lại thể hiện ra thứ uy năng không kém hơn ba mươi lăm Trọng Thiên Thiên Cung là bao. Khí tức Kiếm Đạo từ dưới lên trên càng ngày càng dày đặc hơn, đến Kiếm Vực Ngọc Thanh Cảnh, gần như Kiếm Đạo đã hóa thành thực chất, khiến cho tất cả những người tu luyện Kiếm Thuật Kiếm Pháp và Kiếm Đạo có một loại cảm giác ngưỡng mộ quỳ bái núi cao.

Ba mươi lăm Trọng Thiên Đạo Cảnh vừa xuất hiện, thần binh của tất cả mọi người tham dự đều rung động leng keng leng keng không ngừng, phát ra từng đợt uy lực thần kì. Dường như những thần binh đó đang run rẩy, phát run, quỳ bái Kiếm Vực vì Kiếm Đạo đỉnh phong! Cho dù trong mắt mười Thiên Tôn thì đó cũng là dị tượng chưa từng có!

Phía sau Khai Hoàng, ba mươi lăm Trọng Thiên Đạo Cảnh đồng loạt sáng rực. Thứ càng khiến lòng người dao động hơn là, lời nói của hắn như kiếm, kiếm chỉ đạo tâm, chính là chỉ vào đạo tâm của mỗi một Thần Thánh!

Cho dù là Thiên Tôn cũng có thể cảm nhận được thanh kiếm sắc bén nhắm thẳng vào điểm yếu đạo tâm của bọn họ.

Khai Hoàng thản nhiên nói:

- Đạo Cảnh mà ta khai sáng khác với cái gọi là mười Thiên Tôn. Đạo Cảnh của ta không dừng lại ở việc chỉ khai sáng ra một loại pháp môn tu luyện, bù đắp điểm thiếu sót của hệ thống tu luyện Thiên Cung, mà còn là một con đường Hậu Thiên thắng Tiên Thiên!

- Nói khoác mà không biết ngượng! Chín vị Thiên Tôn đều nhíu mày, còn chưa kịp lên tiếng, Tân Mục đã võ tay vịn của bảo tọa, lạnh lùng quát lớn:

- Tân Thiên Tôn, ngươi đúng là kẻ nói khoác không biết ngượng! Không ngờ ngươi dám nói ngươi bù đắp điểm thiếu sót của hệ thống tu luyện Thiên Cung. Ngươi chỉ đang nói khoác, tự dát vàng lên mặt mình mà thôi! Còn cái gì mà Hậu Thiên thắng Tiên Thiên, đúng càng là ba hoa càng không có giới hạn, khiến người ta khinh thường!

Khai Hoàng cười ha hả, chĩa kiếm vào Tần Mục, lời nói chấn động lòng người, tràn đầy khí thế hào hùng:

- Mục Thiên Tôn, thế nhân chỉ tu luyện pháp môn Tiên Thiên, không tu luyện thần thông Hậu Thiên và đại đạo Hậu Thiên, cho nên bọn họ không nhìn thấy đạo lý Hậu Thiên thắng Tiên Thiên! Kiếm Đạo của ta vừa thành đã có thể lạc ấn Kiếm Đạo lên Đại La Thiên và Chung Cực Hư Không, vũ trụ không diệt ta không diệt! Chỉ bằng những thứ đó, liệu có thể đứng vào hàng ngũ Thiên Tôn hay không?

Tân Mục đang muốn tiếp lời thì Khai Hoàng đã ngắt lời hắn, tiếp tục nói:

- Ta sáng lập ra pháp môn Đạo Cảnh, truyền thụ cho thế nhân phương pháp tu luyện Đạo Cảnh, liệu cả đủ để đứng vào hàng ngũ Thiên Tôn không? Số lượng đại đạo Tiên Thiên hữu hạn, quyền khống chế nằm trong tay Cổ Thần. Số lượng đại đạo Hậu Thiên vô cùng vô tận, ta truyền thụ pháp môn Hậu Thiên thắng Tiên Thiên cho thế nhân thì có thể đứng vào hàng Thiên Tôn không? Mục Thiên Tôn, ngươi miệng còn hôi sữa, ngươi nói ta không xứng được đứng vào hàng ngũ Thiên Tôn, nhưng liệu công, tích, đạo, đức của ta có thể đứng vào hàng Thiên Tôn, có thể trở thành năm nguyên lão khai sáng ra Thiên Minh hay không?
Bình Luận (0)
Comment