Chương 1676: Thành quách cờ vương tựa quỷ thần (2)
Chương 1676: Thành quách cờ vương tựa quỷ thần (2)Chương 1676: Thành quách cờ vương tựa quỷ thần (2)
Sắc mặt Tân Mục tái mét, trán đổ đầy mồ hôi lạnh. Hắn vội vàng đứng dậy nhường chỗ cho hắn, dáng vẻ hết sức lo sợ, vội vã khen ngợi:
- Ta cũng không biết Tân Thiên Tôn có đạo, đức, công, tích này, còn cho rằng ngươi mua danh cầu lợi, bởi vậy mới khinh thường ngươi. Mặc dù công, tích, đạo, đức của ta lớn, nhưng vẫn kém ngươi một bậc. Ngươi đứng vào hàng năm nguyên lão Thiên Minh, một trong những minh chủ, ta tâm phục khẩu phục, mời ngươi ngồi, ta ngồi ở dưới ngươi là được.
Tất cả mọi người có mặt ở đây còn chưa kịp hiểu chuyện gì, vẻ mặt dại ra.
Mới vừa rồi hai người còn thanh sắc câu lệ, Tân Mục nổi giận quát Tần Thiên Tôn, nghiễm nhiên muốn xé rách mặt với Tân Thiên Tôn, đánh Tân Thiên Tôn xuống tình cảnh vạn kiếp bất phục nhất, nhưng trong nháy mắt đã tâm phục khẩu phục, đầu cúi rạp xuống đất.
Quả thật tư thái này thay đổi nhanh tới mức khiến con người ta hoa mắt.
Khai Hoàng cầm kiếm bước đến, cười nói:
- Mục Thiên Tôn có tâm tư rộng mở, dùng thần thông lập đạo, sáng lập ra Thiên Minh, ghi dấu trong lòng thiên hạ. Ngươi còn là Thánh Vương truyền đạo, quân tử thẳng thắn vô tư, công tích không hề kém †a. Mặc dù ta có công, đức, nhưng dù sao Thiên Minh cũng do ngươi sáng lập, ngươi trở thành minh chủ ở vị trí chủ tọa, ta cũng tâm phục khẩu phục, chỉ có thể đứng hàng thứ.
Tân Mục vội vàng nói vài lời khách sáo, mời hắn ngồi vào vị trí chủ tọa, Khai Hoàng liên tục khước từ. Hai người ở trên ân cần nhường lẫn nhau, chư vị Thần Thánh, Thiên Đế, Thiên Sư của Thiên Đình tâng thứ hai với Thiên Đình tâng thứ nhất ở bên dưới đều ngây ra như phỗng.
Chín vị Thiên Tôn cũng nhíu mày liếc nhìn nhau.
Quả thật sự phối hợp của hai người không chê vào đâu được, giống như đã tập luyện không biết bao nhiêu lần. Khai Hoàng Tần Nghiệp bước đến với khí thế hùng hổ, mang tư thế không đại náo hội nghị Thiên Minh không chết không thôi.
Ngôn từ của Tân Mục kịch liệt tựa như muốn tự tay giết chết Khai Hoàng, trừ gian diệt ác, mang trong mình thái độ cá chết lưới rách với hắn.
Nhưng mà sau nói một hồi lại biến thành tâng bốc lẫn nhau vậy, kẻ nghịch tặc Khai Hoàng này cũng biến thành có công với muôn dân thiên hạ, có công với Thánh Nhân của chư thiên xã tắc? Hơn nữa, Khai Hoàng chỉ thoáng cái đã từ nghịch tặc biến thành một trong năm nguyên lão Thiên Minh, thân phận Thiên Tôn hoàn toàn xứng đáng, chớp mắt đã leo lên bảo tọa quyền lực của Thiên Minh, danh tiếng vô cùng chân thực, việc này cũng khó tránh khỏi có phần kỳ lạ không thể tin nổi.
Tân Mục không từ chối được, đành phải ngồi vào vị trí chủ tọa, vẻ mặt đầy vinh quang:
- Vậy ta gắng gượng mà làm vậy, mặt dày mày dạn ngồi vào vị trí cao nhất này, xấu hổ, xấu hổ quát! Ha ha ha ha...
Khai Hoàng cũng ngồi xuống, sắc mặt của chín vị Thiên Tôn lạnh như tờ, đồng loạt nhìn vào hắn.
Vẻ mặt Tân Mục phơi phới, thăng quan tiến chức thuận lợi, mỉm cười với Khai Hoàng nói:
- Trước kia có nhiều hiểu lầm với đạo huynh, nhưng giờ hóa giải hết hiểu lầm rồi, chợt cảm thấy Tân Thiên Tôn đây là người khá tốt, được ngồi cùng ghế với ngươi là phúc ba đời của ta...
Khai Hoàng đang muốn tiếp lời, Hạo Thiên Tôn lại để lộ ra vẻ mặt không chút biểu cảm nhìn Hỏa Thiên Tôn, Hỏa Thiên Tôn hiểu ý bèn đứng dậy nói:
- Mục Thiên Tôn, như vậy không thích hợp cho lắm thì phải?
Tân Mục ồ một tiếng, nghiêng người về phía trước, khủy tay phải chống lên đầu gối, nghiêng người hiếu kỳ hỏi:
- Hỏa Thiên Tôn thấy có gì không ổn?
Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng:
- Mặc dù Khai Hoàng Tần Nghiệp có danh là Tần Thiên Tôn, nhưng lại đi con đường nghịch thiên, xây dựng Thiên Đình Khai Hoàng, cấu kết với Thiên Công, mưu đồ lật đổ Thiên Đình, mưu đồ lập nên thiên địa chính thống. Hắn coi bệ hạ là cái gì? Coi Bán Thần là cái gì? Coi Thiên Tôn là cái gì?
Hắn tiến lên một bước, lạnh tanh nói:
- Khai Hoàng muốn khôi phục lại thời đại Cổ Thân thống trị, muốn Thiên Công Thổ Bá trở thành kẻ cầm quyền thống trị tất cả các tộc! Thiên Công là hạng người tàn bạo, dung túng Địa Mẫu Nguyên Quân gây họa, đâu chỉ tàn sát trăm vạn thiên binh thiên tướng, chư hầu các nước của Thiên Đình? Thiên Công táng tận lương tâm, tội không thể tha, Khai Hoàng đứng cùng phe với hắn, tội này đáng chém!
Tần Mục lộ ra vẻ mặt tươi cười, những lời này của Hỏa Thiên Tôn đang dựa theo nội dung hịch văn thảo phạt Thiên Công. Hỏa Thiên Tôn nói ra rồi, hắn càng đỡ phải chịu cái danh giết Thiên Công.
Hỏa Thiên Tôn cũng biết không ổn, nhưng mà Khai Hoàng đến đây là muốn đến để đoạt thế, đoạt quyền, giành lấy lòng người, hắn không thể không hắt nước bẩn lên người Khai Hoàng.
Nếu như không hắt, vậy thì Khai Hoàng sẽ chiếm lấy quyền lực Thiên Tôn, chiếm lấy lòng người, chiếm lấy đại thế, trà trộn vào bên trong Thiên Minh, vậy thì chắc chắn tương lai sẽ xảy ra nhiều biến cố.
Mười Thiên Tôn quyết không thể để chuyện này xảy ra được!
Hồng Thiên Tôn đứng dậy, tiếng nói vang vọng như tiếng chuông:
- Tội của Thiên Công đáng chém, mà Khai Hoàng coi thường đại nghĩa thiên hạ, tội cũng đáng chém. Huống chỉ Khai Hoàng còn cắt cứ Thái Hư, thông đồng làm bậy với Tạo Vật Chủ tiền sử. Tạo Vật Chủ là hạng người tàn bạo như thế nào cơ chứ? Tội của Khai Hoàng vô cùng nghiêm trọng, không thể thấy mà coi như không thấy được!