Chương 1678: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (2)
Chương 1678: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (2)Chương 1678: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (2)
Tân Mục với Khai Hoàng giỏi mê hoặc lòng người, vừa rồi hai người nói chuyện với nhau đã làm cho bọn họ sứt đầu mẻ trán, nếu như để Khai Hoàng với Nguyệt Thiên Tôn trà trộn vào cấp lãnh đạo của Thiên Minh, sợ là chẳng bao lâu sau, chư thiên vạn giới sẽ có rất nhiêu thế giới không thuộc về mười Thiên Tôn mà thuộc về bọn họ!
Hắn nhìn xuống dưới, chỉ thấy Thần Thánh chư thiên của Thiên Đình tầng thứ hai với Thiên Đình tầng thứ nhất ở bên dưới đang thì thầm với nhau, bàn tán sôi nổi. Chuyện hiện tại ba nguyên lão của Thiên Minh đều lần lượt đến đây khiến cho lòng người Thiên Minh dao động.
Năm nguyên lão sáng lập Thiên Minh, bây giờ đã có ba vị đến đây, Tân Mục dễ dàng bắt chẹt. Suy cho cùng thì tu vi của hẳn không cao, thực lực cũng còn yếu, thế lực lại càng không thể nào so sánh được với bọn họ.
Nhưng Tân Thiên Tôn ngồi đây lại có thể lực lớn của Vô Ưu Hương, hơn nữa còn liên minh với Tạo Vật Chủ tiền sử, lại kẻ âm thầm giao thiệp với Thiên Công Thổ Bá.
Nếu như hắn lại có được sự ủng hộ của một vài thế lực nào đó của chư thiên vạn giới, có được sự tán đồng từ những kẻ có cấp bậc Thiên Tôn, vậy thì hắn có thể có địa vị ngang hàng với mười Thiên Tôn!
Vẻ mặt của Tần Mục lộ vẻ khó xử, hắn do dự một chút, xúc động nói:
- Hơn nữa có chuyện mà Lang Hiên Thần Hoàng không biết, kẻ tội ác tày đình Địa Mẫu Nguyên Quân kia đã bị ta giết chất.
Hắn vừa nói ra, mọi người lập tức ồ lên, các vị chúa tể của vạn giới đều bàn tán sôi nổi.
Tân Mục cất cao giọng nói:
- Không sai, Địa Mẫu Nguyên Quân không phải chết trong tay Nguyệt Thiên Tôn hay Lăng Thiên Tôn mà nàng bị ta giết chết. Nếu như Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn giết Địa Mẫu, Địa Mẫu còn có thể đến Huyền Đô làm loạn tạo phản được hay sao? Ta biết ơn những tướng sĩ của Thiên Đình đã chết ở trong tay Địa Mẫu, bất bình thay tính mạng của những tướng sĩ ấy, bởi vậy không màng sống chết chủ động chiến đấu với Địa Mẫu Nguyên Quân!
Dường như trong mắt hắn rơm rớm lệ, hắn cao giọng dõng dạc nói:
- Hài cốt của trăm vạn tướng sĩ Thiên Đình còn chưa lạnh, không thể để bọn họ chết một cách vô ích như thế được! Nợ máu phải trả bằng máu! Tổ Thần Vương không thể báo thù rửa hận cho bọn họ, nhưng Tân Mục ta là minh chủ Thiên Minh, †a nguyện gánh vác tiếng xấu giết hại Địa Mẫu Nguyên Quân! Địa Mẫu Nguyên Quân bị ta giết chết ở mặt sau của Tổ Đình, Cung Thiên Tôn có thể làm chứng, Tường Thiên Phi cũng có thể làm chứng! Lang Hiên Thần Hoàng, ngươi cũng có thể làm chứng cho tal
Hắn phẫn nộ nói:
- Máu của những tướng sĩ Thiên Đình không thể đổ một cách vô ích! Lang Hiên Thần Hoàng, nếu ngươi muốn truy cứu tội ác Nguyệt Thiên Tôn giết Địa Mẫu Nguyên Quân, vậy thì ngươi đừng đến tìm nàng! Ngươi cứ đến tìm ta, tất cả tội trạng để mình Tần Mục ta gánh chịu!
Sắc mặt Lang Hiên Thần Hoàng đỏ bừng mặt, cứng họng, mãi một lúc lâu sau vẫn không nói ra được gì.
Cung Thiên Tôn ho khan một tiếng, thản nhiên nói:
- Lời nói của Mục Thiên Tôn là thật, ta có thể làm chứng.
Tường Thiên Phi chân chờ chốc lát rồi cười nói:
- Ta cũng có thể làm chứng. Thần Hoàng, lúc ấy chúng ta đều có mặt ở mặt sau Tổ Đình, chứng kiến vụ án Mục Thiên Tôn giết chết Địa Mẫu.
Lang Hiên Thần Hoàng hoàn toàn không thốt ra được một lời nào, lặng lẽ trở về, ngồi vào chỗ của mình.
Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng nói:
- Cho dù cái chết của Địa Mẫu Nguyên Quân không liên quan đến Nguyệt Thiên Tôn với Lăng Thiên Tôn, nhưng thời kỳ Thượng Hoàng, dân chúng lầm than, nam bắc Thượng Hoàng chỉnh chiến lẫn nhau, không biết đã làm thương vong biết bao nhiêu dân chúng! Nam Thượng Hoàng và Bắc Thượng Hoàng đều có quyền lực, dục vọng, ý đồ lật đổ và ý đồ tạo phản, tội này đáng chém! Tân Mục đột nhiên lên tiếng:
- Nghe nói Nam Thượng Hoàng đầu tiên chính là Hiểu Thiên Tôn. Hỏa Thiên Tôn, Nam Thượng Hoàng Thiên Đình có tạo. phản chống lại Thiên Đình hay không, sao ngươi không hỏi Hiểu Thiên Tôn thử xem?
- Ngươi!
Hỏa Thiên Tôn đột nhiên nhìn vào hắn, ánh lửa bừng bừng trong mắt, lộ ra tia độc ác đằng đằng sát khí!
- Đủ rồi.
Hạo Thiên Tôn giơ tay lên, bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ, ánh mắt mọi người không tự chủ được mà đều tập trung lên trên người hẳn.
Vẻ mặt Hạo Thiên Tôn không có chút biểu cảm nào, ngồi bất động ở đó thờ ơ nói:
- Đủ rồi. Nếu chỉ khoe tài đấu võ mồm, cho dù chúng ta có tranh cãi ba ngày ba đêm, ba năm năm năm, có lẽ vẫn cứ mãi tranh cãi, vĩnh viên không có kết quả... Thế giới này không dựa vào mồm mép mà dựa vào thực lực.
Hắn chậm rãi đứng dậy, lạnh nhạt nói:
- Sử sách do kẻ thắng cuộc viết. Bất kể ai đúng ai sai thì trăm ngàn năm sau cũng khó tránh được bút pháp của sử quan. Mười Thiên Tôn chúng ta nắm quyền thế thiên hạ trong tay, nắm thần khí Thiên Đình trong tay, nắm giữ quyền lực tối cao nhất.
Ánh mắt của hắn đằng đẳng sát khí. Hắn chậm rãi di chuyển ánh mắt, đảo qua gương mặt đám người Tần Mục, Khai Hoàng và Nguyệt Thiên Tôn, cũng đảo qua gương mặt các Thiên Tôn khác.
- Đại quân trong tay mười Thiên Tôn đâu chỉ có trăm vạn?