Chương 1679: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (3)
Chương 1679: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (3)Chương 1679: Ta giết gian tặc này vì thiên hạ (3)
Hắn đánh mắt sang Đạo Tổ và Đại Phạn Thiên, rồi chuyển đến trên người Thiếu Úy, Thượng Phụ, Thiếu Phụ, Thất Công, Tam Sư, Tứ Đế và Tứ Thiên Sư, sau đó lại chuyển đến chúa tể của thiên chư vạn giới.
- Mười Thiên Tôn ta khống chế thế giới, khống chế con dân, khống chế của cải vật chất, nào tính toán hết được! Tất cả vạn vật trên thế gian đều do mười Thiên Tôn ta nắm giữ, đại quân do bọn ta chỉ đạo, dập tắt tinh thần chư thiên. Đại quân của bọn ta quãng roi có thể khiến Thiên Hà khô cạn! Lực sĩ dưới trướng bọn ta có thể nâng được cả Nguyên Giới!
- Hướng ngón tay bọn ta chỉ có thể khiến Thiên Đế biết khó mà lui, có thể khiến Thiên Công giấu đầu, có thể khiến Thổ Bá cụp đuôi!
- Mà chiến lực của mười Thiên Tôn bọn ta cũng đủ để phá hủy tất cả!
Hạo Thiên Tôn siết chặt tay, giọng nói của hắn giống như đại lữ hoàng chung, chấn động lòng người:
- Có được quyền thế, sức mạnh, đại quân, thần khí như bọn ta còn cần để ý đến thanh danh hèn mọn đấy sao? Sách sử là dựa theo ý chí của bọn ta để viết, phải trái đúng sai là do bọn ta quyết định!
Ánh mắt của hắn đột nhiên dừng lại trên người Khai Hoàng, dừng lại trên người Nguyệt Thiên Tôn, hắn lạnh lùng nói:
- Hai vị, các ngươi muốn lấy đi quyền lực thuộc về mười Thiên Tôn, muốn có được địa vị giống như bọn ta, muốn giành được sự ủng hộ của chư thiên vạn giới, muốn nhận được lòng người trong thiên hạ, vậy thì đừng có dùng võ mồm nữa, lấy mạng ra đọ sức đi! Lời nói của hắn ngang ngược bá đạo mà dõng dạc, khiến người ta nhiệt huyết sục sôi!
Đồng thời, lời nói của hắn cũng khiến cho các chúa tể của chư thiên vạn giới tỉnh ngộ.
Thế giới này có đôi khi đạo lý lại chẳng có tác dụng, thứ thật sự có tác dụng lại là quyền lực, là vũ lực. Mặc dù chúa tể bọn họ là người thống trị từng thế giới một, nhưng nếu như bọn họ cứ đi theo đạo lý, đi theo công lý, vậy thì đã vứt bỏ đi tính mạng của mình!
Người ta có câu "lấy nghĩa quên mình”, nhưng nói thì dễ, đến lúc chuyện thật sự ập đến đầu, người có thể làm được cũng không nhiều.
- Nói hay lắm!
Tần Mục võ tay bốp bốp, xúc động đến mức mặt đỏ bừng lên, khen không dứt miệng, cao giọng nói: - Nói hay lắm! Lời nói của Hạo Thiên Tôn khiến ta hận không thể cởi y phục ra, để tay trần liều mạng với ngươi! Nói hay lắm, ta ăn nói vụng về, không biết phải khen ngươi như thế nào...
Sắc mặt của Hạo Thiên Tôn tái mét, ánh mắt dừng ở trên người hắn, lạnh lùng nói:
- Không biết nói thì câm miệng!
Tân Mục vội vàng ngậm miệng, một lúc lâu sau lại không nhịn được mở mồm khen:
- Nói hay lắm!
Gân xanh trên trán Hạo Thiên Tôn giật giật.
Tân Mục vội vàng ngậm miệng lại.
Gân xanh trên trán Hạo Thiên Tôn biến mất. Hắn hừ một tiếng, chậm rãi ngồi xuống, lạnh nhạt nói:
- Hôm nay là thịnh hội Thiên Minh, những người không phận sự đuổi thẳng ra ngoài.
Khai Hoàng cười lớn, rút Vô Ưu Kiếm ra khỏi vỏ, chĩa về phía Hạo Thiên Tôn cười nói:
- Nếu đạo lý vô dụng, vậy thì chỉ có thể dựa vào thực lực. Hạo Thiên Tôn, ta phục Ngự Thiên Tôn, phục hắn khai sáng ra con đường tu luyện, sáng lập ra Thành Thần Pháp, phục hắn có khí phách trở thành Thiên Đế, chỉ không phục ngươi. Ngươi chẳng qua chỉ là có tiếng mà không có miếng, ngươi giết Ngự Thiên Tôn, đoạt lấy Thành Thần Pháp, đánh cắp danh dự vẻ vang của Ngự Thiên Tôn, tội này đáng chém!
Hạo Thiên Tôn nhíu chặt mày.
Kiếm khí của Khai Hoàng vọt lên tận trời, Kiếm Đạo mạnh mẽ bừng bừng, ý chí chiến đấu ngút trời:
- Đến đây, ta lấy mạng của ngươi để tế Kiếm Đạo!
- Ngươi còn chưa xứng!
Hạo Thiên Tôn lạnh nhạt nói:
- Chư vị, ta giao kẻ này cho các ngươi.
Khai Hoàng cưới lớn, Kiếm Đạo đột nhiên bạo phát, âm thanh phát ra của Vô Ưu Kiếm khiến tất cả thần binh ở Thiên Đình đều bị chấn động, vô số thần binh nhất thời không khống chế được mà lơ lửng lên không trung!
Kiếm là quân tử, là vua của hàng trăm binh khí, kiếm của Khai Hoàng là kiếm của bậc đế giả.
Kiếm của đế giả lấy thần thành làm mũi nhọn, lấy thần núi làm lưỡi, lấy chư thiên làm thân kiếm, lấy chúng sinh làm sức mạnh, lấy thiên hạ làm chiến trường, lấy lòng người làm kiếm đức!
Người cầm kiếm là đại đế của tuyệt thế, mỗi một lần xuất kiếm đều có thể được thấy giang sơn ở trong Kiếm Đạo, có thể thấy được nhật nguyệt ngân hà, có thể thấy được ý chí khí phách của người khác!
Trong lòng có kẽ hở, kẽ hở được thấy trong Kiếm Đạo; trong lòng có thiên địa, thiên địa được thấy trong Kiếm Đạo; trong lòng có muôn dân thiên hạ, muôn dân được thấy trong Kiếm Đạo.
Mà đệ nhất kiếm của Khai Hoàng chính là Thái Hoàng Bình Thiên Kiếm, một kiếm đâm xuyên Thái Hoàng Thiên.
Đó là thanh kiếm đầu tiên hắn nhập đạo, chỉ dựa vào thanh kiếm này, trí tuệ và khí phách của hắn không ai sánh được!
Trưởng thôn được mệnh danh là Kiếm Thần, Kiếm Đạo đệ nhất của hắn chính là Kiếm Lữ Sơn Hà.
Kiếm Lữ Sơn Hà, thần cũng có thể chém?
Nhưng giang sơn không thể tạo thành Thái Hoàng Thiên, bất kể trí tuệ hay khí phách, trưởng thôn đều kém xa Khai Hoàng.
Bởi vậy, lúc trưởng thôn nhìn thấy kiếm của Khai Hoàng mới kính nể hắn như thể Thần Minh, gọi đó là đỉnh cao không thể vượt qua của Kiếm Đạo.