Chương 1751: Đao là để nuôi dưỡng tinh thân
Chương 1751: Đao là để nuôi dưỡng tinh thânChương 1751: Đao là để nuôi dưỡng tinh thân
Trên Dũng Giang, đao quang lóe sáng, năm bóng người va chạm, đan xen vào nhau. Năm người này trực tiếp sử dụng thần thông nhập đạo, lần đầu tiên va chạm đã tăng cường tu vi của bản thân lên tới cực hạn!
Thân Thông Giả của Diên Khang có một câu nói thế này: "Kẻ chơi đao đều là mấy lão thô kệch."
Mặc dù câu nói này khá phiến diện, ví dụ như đồ tể trông có vẻ thô kệch song lại là một kẻ đại tài, thế nhưng quả thật hễ là kẻ dùng đao đều không thăm dò nhiều như trường phái thân thông hay trường phái kiếm pháp.
Đao là trường phái kỹ năng chiến đấu, hơn nữa còn là trường phái cận chiến trong kỹ năng chiến đấu, thậm chí trình độ còn thâm sâu hơn cả Võ Đạo. Ví như trong đao. pháp có kỹ năng áp sát, dựa vào việc lưng tựa lưng, dựa vào bắp thịt và khí cơ để cảm ứng rồi tìm ra điểm yếu của đối phương, một kích tất sát.
Kiếm pháp và thần thông có nhiều chiêu thức mang tính thăm dò, thế nhưng đao lại là loại binh khí giao lưu trong khoảng cách ngắn. Nếu như thăm dò trong khi đối phương dùng hết sức, vậy kẻ chịu thiệt lại là bản thân mình.
Đồ tể, Triết Hoa Lê, Điền Thục và Lạc Vô Song tấn công về phía Tân Mục gần như cùng một lúc. Mấy năm gần đây tại nơi tiền tuyến phía tây của Diên Khang, Triết Lê Hoa đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến tôi luyện giết chóc.
Chiến trường không hề giống với tranh đấu trong giang hồ. Những ngày tháng rèn luyện này đã khiến Đao Đạo của hắn dân dà trở lên tinh thâm. Đây là bản lĩnh được mãi dũa từ quá trình tôi luyện giết chóc, chiêu nào chiêu nấy đoạt mạng, Đao Đạo tỉnh thâm, ngày càng quỷ dị khó lường.
Đồng thời, hắn còn có khí thế bàng bạc của Thiên Đao. Trong đao pháp của hắn có một chữ "kỳ", cũng có một chữ "chính", hơn nữa còn dung hợp với thuật số của Đạo Môn, có được chuẩn mực như Lạc Vô Song, Đao Đạo cứ phải gọi là tuyệt diệu.
Hắn đã đạt đến trình độ lấy đao nhập đạo chín Trọng Thiên. Giây phút va chạm với Tần Mục, hắn lập tức cảm nhận được tu vi pháp lực của bản thân không khác biệt với Tần Mục là bao, thế là yên tâm lại, thầm nói:
- Cái tên tiểu tử Tân Mục này chạy tới Thiên Đình làm Mục Thiên Tôn, quả nhiên là sống an nhàn nên đâm ra lười biếng. Cảnh giới tu vi của ta đã tăng lên cảnh giới Dao Đài, mà cùng lắm hắn cũng chỉ mới Dao Đài, tương tự như ta mà thôi. Năm đó tu vi của hắn thâm hậu hơn ta nhiều!
Lạc Vô Song đã tu luyện Đao Đạo đến mười tám Trọng Thiên, cảnh giới tu vi của hẳn đã lên đến cảnh giới Lăng Tiêu. Bởi lẽ thần thông đạo pháp của Diên Khang hưng thịnh, vả lại hắn còn tới Diên Khang, cho nên tu vi thực lực của hắn đột ngột tăng vọt.
Thế nhưng khi chiêu thức của hắn va chạm với đao của Tần Mục, hắn chỉ cảm thấy pháp lực của Tân Mục như vô cùng vô tậm, cuồn cuộn như Thiên Hà, không ngừng dâng trào, không phân cao thấp với tu vi của bản thân hắn, bởi vậy trong lòng không khỏi sửng sốt:
- Lợi hại quá! Không hổ danh là Bá Thể, tu vi của hắn tăng cường nhanh đến vậy, e rằng đã là cao thủ cảnh giới Ngọc Kinh rồi!
Hẳn biết Tân Mục chẳng có mấy đối thủ trong cùng cảnh giới, chỉ Thiên Tôn mới có thể tranh đấu cùng, cho nên hắn cảm thấy Tân Mục của cảnh giới Ngọc Kinh có thể đối đầu lại bản thân hắn của cảnh giới Lăng Tiêu.
Thiên Đao của đồ tể và đao của Tân Mục va chạm với nhau. Đồ tể cũng cảm nhận được thực lực tu vi của Tần Mục không khác bản thân là bao.
- Mấy năm này, Mục Nhi tu luyện được tới cảnh giới Trảm Thần Đài đã là không chậm, chẳng qua trình độ tu vi hùng hồn này cũng chẳng có gì quá đáng kinh ngạc. Năm đó, ai trong thôn Tàn Lão chúng ta cũng không thể đón lấy chiêu thức trong cùng cảnh giới của hắn.
Một bên khác, Điền Thục Thiên Vương cũng để lộ ra đế uy ngập trời, Thiên Cung phía sau lưng ầm ầm bắn ra, nguyên thần sừng sững tọa trấn trên đế tọa trong bảo. điện Lăng Tiêu!
Uy năng của Đế Khuyết Thân Đao trong tay hắn bùng nổ. Đồ tể nói hẳn là Đế Đao, quả thật câu này không hề sail
Điền Thục Thiên Vương quay về vùng đất Thái Hư, tìm kiếm lại sơ tâm, trải qua nhiều trận chiến đẫm máu nơi Thái Hư, giúp cảnh giới bị vây khốn của mình biến mất không còn tồn tại, đột phá tu thành Đế Tọa ngay giữa chiến trường, trở thành một trong những vị cao thủ cảnh giới Đế Tọa của Thiên Đình Khai Hoàng.
Đế Khuyết Thần Đao là Thần Đao do Thiên Vương Đế Thích Thiên chế tạo cho hắn. Trải qua một thời gian dài, uy năng của thanh đao này đã vượt lên trên cả sức mạnh của bản thân Điền Thục, chỉ một nhát đao đã có thể chém gãy sừng Thổ Bá, bổ đôi Phong Đô.
Một nhát đao này có thể cắt ngang dãy núi Đại Khư, phong tỏa sự quỷ dị và hắc ám của Đại Khư vào trong Đại Khư.
Mà bây giờ, sức mạnh của Điền Thục đã có thể khống chế Đế Khuyết một cách hoàn mỹ!
Hắn là Đế Đao. Đao của hắn chém hồn đoạt phát, là Ma Đao của U Đôi!
Thế nhưng khi Đế Khuyết Thân Đao va chạm với đao khí được hóa thành bởi nguyên khí của Tân Mục, Điền Thục Thiên Vương không khỏi cảm thấy khí tức bất ổn, trong lòng thầm kinh ngạc:
- Lợi hại quá, có thể chịu được mười phần đao lực của ta, không hổ danh là Thiên Tôn khiến Khai Hoàng nhớ mãi không quên. Chỉ trong vỏn vẹn mười mấy năm ngắn ngủi, cảnh giới của hắn đã tới Đế Tọa! Thế nhưng đợi lão tử uống rượu vào rồi, cho dù là cả Thổ Bá và Âm Dương Tử cũng sẽ trở thành dĩ vãng, mà Thiên Tôn cũng sẽ bị chém chết! Mười phần chiến lực chưa phải là giới hạn của ta!