Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1707 - Chương 1752: Đao Là Để Nuôi Dưỡng Tinh Thần (2)

Chương 1752: Đao là để nuôi dưỡng tinh thần (2) Chương 1752: Đao là để nuôi dưỡng tinh thần (2)Chương 1752: Đao là để nuôi dưỡng tinh thần (2)

Hắn cuồng bạo thét lên một tiếng, thân pháp quỷ dị. Lúc thì cơ thể hóa thành ma khí tản đi, lúc thì hệt như một vâng mặt trời ma treo cao, lúc thì cơ thể hung tợn đầu rắn mình người trông vô cùng cường tráng nắm giữ đại đạo U Đô, lúc thì đầu dê mình người trông vô cùng nhỏ bé, khiến người ta khó lòng tìm thấy.

Thế nhưng uy lực từ thanh đao của hắn cực kỳ quyết liệt, đồng thời cũng không để lộ ra ngoài, mang trong mình phong cách độc đáo hệt như của thời đại Khai Hoàng.

Bốn cường giả Đao Đạo đồng loạt ra tay, va chạm với đao của Tần Mục. Bọn họ có những kết luận khác nhau, song đều cảm thấy cảnh giới tu vi của Tân Mục không khác bản thân mình là bao. Động tác của năm bóng dáng nhanh gọn, ai nấy đều thi triển ra một thứ đại đạo hoàn mỹ nhất của bản thân trong đao pháp.

Triết Hoa Lê thì yêu tà, Lạc Vô Song thì chuẩn mực, Điền Thục thì vừa bá đạo vừa ma đạo, đồ tể thì khí thế thi triển ra tất cả!

Trong cuộc chạm trán với bọn họ, Tân Mục đã tập hợp tất cả vẻ yêu tà, chuẩn mực, bá đạo và khí thế của bọn họ vào trong cơ thể.

Hắn dùng Thiên Cung Đao Đạo làm Thiên Cung chính, những Thiên Cung khác làm Thiên Cung phụ. Trong Thiên Cung Đao Đạo, một thanh Thần Đao do nguyên khí hóa thành tung hoành ngang dọc, ngăn chặn bốn cường giả Đao Đạo lại cùng một lúc.

Trước đây, hẳn tu luyện theo đồ phu, tôi luyện đạo tâm Đao Đạo của bản thân. Bất kể là vì lập nên phép tắc hay là che chở chúng sinh trong giang hồ, hắn đều cần phải tôi luyện đạo tâm Đao Đạo, tham ngộ ra thần thông nhập đạo cơ bản nhất trong Đao Đạo từ quá trình tôi luyện.

Bất khuất, cho nên mới phải gõ cửa Nam Thiên Môn. Bất bình, cho nên mới phải lập ra phép tắc. Che chở, cho nên mới phải giết chóc.

Đao là để nuôi dưỡng tỉnh thần.

Nắm giữ ba loại tinh thông cơ bản của Đao Đạo này mới có thể coi như chính thức nhập môn.

Trong tương lai, bất kể Đao Đạo của hắn có thay đổi như thế nào, tiến hóa như thế nào thì đều không thể buông bỏ, không thể lệch hướng. Nếu như ba loại tinh thần này bị buông bỏ, bị lệch hướng, vậy thì chẳng khác nào phản bội lại Đao Đạo.

Đồ tể không thể dạy hắn được nhiều hơn, chỉ điểm hắn được nhiều hơn, cho nên hẳn đành phải dung hợp kiến thức mà bản thân tham ngộ được vào trong Đao Đạo.

Thuyên bè xung quanh Dũng Giang đã ngừng đánh cá. Trên bờ sông, có ngư dân, cũng có Thần Thông Giả đang sôi nổi đứng đó quan sát. Thế nhưng chỉ thấy đao quang trên dòng sông tung hoành hệt như ánh tà dương đang chiếu rọi lên mặt nước, lóe lên làn sóng ánh sáng rực rỡ.

Thế nhưng làn sóng ánh sáng ấy không hề dính sát vào mặt sông mà đột nhiên bay lên, lơ lửng khắp trời xanh. Ngoài ra, đao quang còn xuyên qua nước sông hệt như một con cá lớn, cũng hệt như một con rồng xanh.

Từng vệt ánh sáng giao thoa xen kế lẫn nhau, xé toạc trời cao, chỉ để lại từng vệt hắc tuyến bên trong đôi mắt của bọn họ.

Đôi mắt của Thần Thông Giả Diên Khang lập tức ứa máu đen, trên người xuất hiện rất nhiều vết thương do đao để lại. Bọn họ không khỏi kinh ngạc, cuống quýt ngăn cản ngư dân trên bờ sông, không có bọn họ xem nữa, tránh để ảnh hưởng đến đôi mắt của bọn họ.

Trình độ của trận chiến trên sông đã đạt đến mức độ đó. Tuy rằng dao động uy lực của phái kỹ năng chiến đấu không giống như thần thông của cường giả, bởi lẽ phạm vi làn sóng uy lực của thần thông rất rộng, thế nhưng với phái kỹ năng chiến đấu lấy đao làm chủ, trong chiêu thức của bọn họ ẩn chứa tinh thần dễ dàng khiến đạo tâm và tinh thần của người đang quan sát trận chiến bị thương.

Đặc biệt là Tân Mục và bốn người còn lại, bọn họ đều là Đại Tông Sư lấy đao nhập đạo. Chiêu thức của bọn họ trông có vẻ không chấn động tới nơi này, thế nhưng mỗi một chiêu một thức đều hàm chứa đại đạo của riêng họ. Chỉ cần nhìn thoáng qua, tinh thân sẽ lập tức bị chấn động hệt như đao sắc cứa vào thân mình!

Tu vi càng mạnh, loại cảm ứng này cũng càng mạnh, bị thương cũng càng nghiêm trọng!

Đám Thần Thông Giả đang ngăn cản ngư dân, mà Long Cung phía dưới đáy Dũng Giang cũng đang di cư. Từng Long Thần có lớn có nhỏ bơi dưới lòng sông, con nào con nấy đều nhắm chặt mắt, bơi về phía hạ du hay thượng du theo chỉ dẫn của Long Vương Dũng Giang.

- Chư thiên ẩn mình giữa lòng Dũng Giang lập tức khóa chặt cửa, nhắm mắt, không xem không quan sát, không nhìn không nghe, không cảm nhận!

Long Vương Dũng Giang tên là Hoạn Long Quân, cũng là đại cao thủ dưới sông nước, tu vi cao thâm. Trong lòng hắn rất đắc ý, nói:

- Lợi hại chứ? Chúa công nhà ta trở về rồi! Bảo kiếm chỉ trở nên sắc bén khi tôi luyện, mà đao cũng như thế.

Tân Mục dùng khí làm đao, khí tinh thần trong cả cơ thể được bốn cao thủ tôi luyện đến mức càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sắc bén. Khi thân thông nhập đạo khác biệt, tâm cảnh khác biệt, chiêu thức khác biệt, đao pháp được thi triển ra cũng sẽ khác biệt.

Thế nhưng sau đó, thần thông nhập đạo của năm người được sử dụng đi sử dụng lại đến cả trăm ngàn lần, song vẫn không thể làm gì được Tần Mục, cũng không thể ép Tần Mục tiến xa hơn, tham ngộ ra Đạo Cảnh cao thâm hơn.

Ba ngày sau, trên Dũng Giang không còn bóng dáng tung hoành ngang dọc nữa, mà thay vào đó chỉ còn lại năm bóng người đứng so le với nhau trên mặt sông, không nhúc nhích, tranh đấu bằng khí tinh thần.
Bình Luận (0)
Comment