Chương 1761: Bất Giáo Quỷ Thần Nhạ Nhân Gian (2)
Chương 1761: Bất Giáo Quỷ Thần Nhạ Nhân Gian (2)Chương 1761: Bất Giáo Quỷ Thần Nhạ Nhân Gian (2)
Đồ tể, Triết Hoa Lê, Điền Thục và Lạc Vô Song vung đao, tinh thần tập hợp cùng một chỗ, Đạo Cảnh chồng lên nhau, vung đao chém xuống!
Keng...
Trên Trảm Thân Đài, ba đao quang mạnh mẽ bắn ra. Đao quang lập tức vỡ vụn, bắn ra xung quanh, hóa thành mưa đao, lấy Trảm Thần Đài làm trung tâm càn quét tất cảt
Vô số đao quang va chạm leng keng trên không trung, vỡ vụn thành đao quang nhỏ xíu, lan ra xung quanh với tốc độ cực nhanh, hình thành bão đao kinh khủng!
Rất nhanh, bão đao này đã đánh đến tẩm cung của Tường Thiên Phi ở phía dưới. Tẩm cung này ngay cả Điền Thục Thiên Vương cũng khó có thể tiến vào trong, bởi vì trên cửa bị Tường Thiên Phi bố trí phong cấm, nhưng dưới sự tàn phá của cơn gió lốc này, toàn bộ tẩm cung trong đao quang trở nên loang lổ vết máu, huyết sát xâm nhập vào trong phong cấm của Tường Thiên Phi khiến cung điện thủng trăm ngàn lỗi
Phong cấm của Tường Thiên Phi nổ tun. Dù cho đó là phong cấm của Thiên Tôn, song cũng bị vô số thanh phi đao ăn mòn va chạm leng keng ở bên trong, làm suy yếu uy năng của phong cấm.
Ở cách xa ngàn dặm, Phương Tử Yên ngẩng đầu thấy bão đao đang cuốn tới, cưỡng ép trấn áp lại thương thế, bay người lên, nhưng một giây sau đã bị bão bao phủ.
Trong gió bão, Phương Tử Yên lăn lông lốc, Thiên Cung của nàng đã thủng trăm ngàn lỗ trong nháy mắt, thân thể cũng rải rác vết thương. May mắn nàng có sức sống mạnh mẽ, cưỡng ép xông về nơi xa trong cơn gió bão, cuối cùng thoát khỏi bão táp, trên không trung lảo đảo chạy vội, trong lòng vừa sợ vừa giận:
- Năm tên này, đúng là không muốn sống nữa!
Đột nhiên, ở bên ngoài xa hơn nghìn dặm truyền đến giọng nói vô cùng to lớn:
- Đạo Cảnh mở chư thiên, Hư Không gửi đại đạo!
Phương Tử Yên vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên Trảm Thần Đài to lớn, hai mươi lăm tầng Hư Không mở rộng, Đao Đạo ký thác trong hai mươi lăm tầng Hư Không bắn ra từ trong Hư Không, liên kết với đao của năm người Tần Mục!
Đao Đạo bên trong hai mươi lăm tầng Hư Không điên cuồng xoay tròn, ngưng tụ một thể với đao trong tay đám người Tân Mục, hóa thành một thanh trường đao, kinh diễm tuyệt thế, va chạm ầm ầm với hai thanh trường long huyết sát!
- Kỹ năng chiến đấu kết hợp?
Phương Tử Yên vừa nghĩ đến đây, đao quang sáng rực ánh lên trong mắt nàng, đôi mắt của nàng lập tức tối đen lại, hai hàng máu đen trong mắt chảy xuống. Lúc nàng đang giật mình, bão đao cũng lập tức lao đến, cuốn nàng lên.
- Đao Khai Minh Nguyệt Hoàn!
- Cầu Đạo Trảm Thanh Thiên!
- Đãn Đắc Trường Đao Nhất Cố, Bất Giáo Quỷ Thần Nhạ Nhân Gian...
Trong gió bão, Phương Tử Yên nghe thấy từng tiếng thét tràn trề khí phách hào. hùng giống như tráng sĩ cầm đao chém giết giữa trời đất.
Nàng dùng hết khả năng bảo toàn bản thân trong bão táp, rời xa nơi đây, trong lòng thấp thỏm lo âu: - Điên, đều là một đám điên không cân mạng!
Trên Trảm Thân Đài, đao quang va chạm hết lần này tới lần khác. Đột nhiên, Phương Tử Yên cảm nhận được một đợt dao động hết uy lực mẽ, nguyên thần lập tức xuất khiếu. Nàng mượn nguyên thần nhìn lại, chỉ thấy Trảm Thần Đài trở nên sáng rực, đó là dị tượng mà đại đạo của Trảm Thần Đài bị kích phát tạo thành!
Trên bầu trời, hai con ác long huyết sát đan chéo cổ vươn xuống dưới, nghiền nát hai mươi lăm tầng Hư Không, ma diệt toàn bộ lạc ấn, năm bóng dáng trên Trảm Thần Đài trực tiếp hóa thành hư ảo trong huyết quang!
- Ngay cả Mục Thiên Tôn cũng chết rồi ư?
Phương Tử Yên thâm giật mình, thầm nghĩ:
- Nếu Thiên Phi nương nương biết chuyện này thì chỉ sợ buôn bã không thôi, dù sao Mục Thiên Tôn cũng là minh chủ Thiên Minh, nếu như chết ở chỗ nàng...
Nhưng nàng không biết, nếu như Tường Thiên Phi nghe được tin tức Tần Mục chết, có khi nàng vui sướng tới mức khoa tay múa chân, vừa múa vừa hát ấy chứ.
Có điều ý nghĩ này của Phương Tử Yên còn chưa kịp biến mất thì đã thấy ánh sáng trên Trảm Thần Đài di chuyển, đám người Tần Mục tự khôi phục như lúc ban đầu từ trạng thái tan biến lại.
Phương Tử Yên nghẹn họng trân trối giương mắt nhìn, lúc này mới nhớ ra Tường Thiên Phi đã từng tức giận, mắng chửi tên khốn nạn nào đó, nàng tiến lên dò hỏi người đó là ai, Tường Thiên Phi nói là Mục Thiên Tôn.
Lúc đó Phương Tử Yên không biết vì sao Tường Thiên Phi lại nói Mục Thiên Tôn là tên khốn nạn, nhưng nhìn cảnh tượng trên Trảm Thần Đài kia, lúc này mới hiểu rõ khốn nạn là có ý gì.
Phương Tử Yên không quan sát trận chiến trên Trảm Thần Đài nữa mà vội vàng tìm đến một thần thành. Thần thành này là lãnh địa của Tường Thiên Phi, tướng quân thấy Phương Tử Yên bị thương, không khỏi giật mình, vội vàng đi tìm danh y đến chữa trị.
Các vết thương khác trên người Phương Tử Yên chữa trị một chút là ổn, chỉ riêng đôi mắt là bị thương nghiêm trọng, con mắt bị hủy, đến cả thần y cũng không thể cứu chữa. Thần y nói:
- Phương phu nhân phải chờ một vài ngày, ta nghe nói Diên Khang có một vị danh y tinh thông đại đạo Tạo Hóa, có thể mời đến chữa trị cho phu nhân.
Phương Tử Yên tức giận, quát lên:
- Diên Khang đều là phản tặc, mời bọn họ đến chữa trị cho ta, chẳng phải là khiến nương nương mất mặt hay sao? Chẳng lẽ trong Thiên Đình lại không tìm được một danh y tỉnh thông Tạo Hóa ư?