Chương 1762: Vẻ dịu dàng của dược sư
Chương 1762: Vẻ dịu dàng của dược sưChương 1762: Vẻ dịu dàng của dược sư
- Không tìm được.
Thần y kia thẳng thắn nói:
- Diên Khang có thuật Tạo Hóa, cũng có một bộ công pháp cấp Đế Tọa là Tạo Hóa Huyền Công, không cấm người ngoài học. Nhưng Tạo Hóa Huyền Công của Diên Khang dựa theo Thiên Hà Thần Tàng, người của Thiên Đình không phế bỏ Thần Kiều Thần Tàng, trùng tu Thiên Hà thì làm gì có ai có thể học được?
Phương Tử Yên không khỏi nghi ngờ, thầm nghĩ:
- Ta từng thấy nương nương thi triển Tạo Hóa Huyền Công, rõ ràng là học được từ Diên Khang, vì sao chúng ta lại không thể tu luyện Tạo Hóa Huyền Công của Diên Khang? - Thần còn có một cách có thể chữa khỏi bệnh cho Phương phu nhân.
Thần y kia nói:
- Chỉ cần mang hai con mắt của người khác tới, thần có thể móc đôi mắt đã phế của phu nhân xuống, đổi sang mắt mới, chẳng qua con mắt mới không phải là con mắt của cường giả Đế Tọa, e rằng nương phải tu luyện lại một phen mới có thể khôi phục được thời kỳ hoàng kim như trước.
Phương Tử Yên lắc đầu nói:
- Con mắt của ta đã trải qua thiên chuy bách luyện, đổi một đôi mắt mới, muốn luyện đến trạng thái đỉnh cao thì chỉ sợ phải hao phí thời gian mấy chục năm, tốt nhất vẫn nên mời danh y của Diên Khang tới.
Thần y kia đồng ý.
Phương Tử Yên lắng lặng chờ hơn mười ngày, chỉ cảm thấy chấn động từ Trảm Thần Đài truyền đến ngày càng mãnh liệt. Nàng thường xuyên xuất khiếu nguyên thần, quan sát Trảm Thần Đài, chỉ thấy Đao. Đạo và hai thanh Thần Đao huyết sát của Trảm Thần Đài va chạm càng thêm dữ dội.
Thời gian trôi qua, uy lực của Đao Đạo càng ngày càng mạnh, cho dù ở nơi này, nàng cũng có thể cảm nhận được đao uy rõ ràng.
- Diên Khang đúng là một nơi kỳ lạ, rõ ràng là nơi chật hẹp nhỏ bé, nhưng đạo pháp thần thông lại phát triển; rõ ràng Đao Đạo là đại đạo Hậu Thiên, nhưng lại có thể chống lại huyết sát.
Nàng cảm thấy khó hiểu, cho dù là tồn tại của cảnh giới Đế Tọa, tinh thông đại đạo. Tiên Thiên cũng không thể kiên trì lâu như vậy ở trên Trảm Thần Đài. Chẳng hạn như nàng, nàng chính là cường giả Đế Tọa tinh thông đại đạo Tiên Thiên, nhưng tự ngẫm cũng biết nếu như leo lên Trảm Thần Đài, cùng lắm chỉ có thể kiên trì một đao, đao thứ hai thì có lẽ người chết đạo mất.
Tường Thiên Phi đã từng nói bóng nói gió với nàng rằng, sát khí mà Trảm Thân Đài tích lũy quá mạnh, sắp hóa thành hai thanh Thần Đao. Hai thanh Thần Đao này ra đời chính là cấp bậc chí bảo, hung binh đệ nhất thiên hạ, uy lực vượt qua Lưu Ly Thanh Thiên Tràng.
Hai thanh Thần Đao này trưởng thành, sợ là ngay cả Thiên Tôn cũng có thể chém!
Mục đích của Tường Thiên Phi chính là thu phục hai thanh Thần Đao, dùng nó để diệt trừ kẻ địch.
Tuy nói hai thanh Thần Đao này còn chưa trưởng thành, chỉ mới hữu hình vô chất, nhưng quả thật số người có thể kiên trì đến hiện tại dưới uy lực của Thần Đao. như đám người Tân Mục quá ít.
Phương Tử Yên lại đợi thêm mấy ngày, đột nhiên trong lòng khẽ lộp bộp: - Dường như uy lực của hai thanh Thân Đao Trảm Thần Đài đã yếu đi rất nhiều...
Nàng không biết có phải là mình gặp ảo giác hay không, lập tức xuất khiếu nguyên thần, quan sát kỹ càng. Bỗng nhiên, Đao Đạo hai mươi lăm Trọng Thiên lại xuất hiện thêm một Trọng Thiên!
- Lẽ nào là Đạo Cảnh của đám người Mục Thiên Tôn tăng lên, thực lực tu vi mạnh hơn, tạo thành ảo giác?
Phương Tử Yên cẩn thận quan sát, suy tính xem phải chăng uy lực của hai thanh Thần Đao Trảm Thần Đài đã suy giảm, sau đó ghi chép lại. Lại mấy ngày nữa trôi qua, nàng không khỏi rùng mình:
- Đúng là uy lực của hai thanh Thần Đao kia yếu đi một chút! Đám người Mục Thiên Tôn kia đang mượn cơ hội cướp đoạt uy năng của Thần Đao, luyện hóa sát khí, chiếm làm của riêng! Nàng bỗng nhiên đứng dậy, đằng đăng sát khí, thầm nghĩ:
- Nhất định phải bẩm báo Thiên Phi nương nương, nếu không chỉ sợ thời gian để hai thanh Thần Đao kia trưởng thành càng lâu hơn! Không biết năm nào tháng nào mới có thể dưỡng thành!
Khi nàng đang muốn khởi hành qua cầu Linh Năng Đối Thiên bẩm báo Tường Thiên Phi, đột nhiên thần y đến báo, nói:
- Phương phu nhân, danh y của Diên Khang được mời đến rồi!
Phương Tử Yên thầm háo hức, vội nói:
- Mời danh y vào, nhanh chóng chẩn bệnh cho ta, có thể chữa khỏi mắt cho ta thì thưởng lớn, chữa không khỏi thì chém đầu! Ta còn có chuyện quan trọng cần gặp nương nương, không thể nán lại!
Lúc này, một giọng nói dịu dàng mang theo từ tính đặc thù của nam tử truyên đến khiến lòng nàng trở nên yên tĩnh:
- Phương phu nhân, thế gian này không có vết thương nào mà ta không chữa được, phu nhân cứ yên tâm, thương tật của ngươi vào tay ta chữa trị ắt sẽ khỏi.
Tim Phương Tử Yên đập lỡ hai nhịp, chỉ cảm thấy giọng nói này nghe rất êm tai, lặng lẽ xuất khiếu nguyên thần, nhìn về phía danh y kia.
Chỉ thấy dáng người danh y khôi ngô cao lớn, khí khái anh hùng, mặc thanh y, chẳng qua trên khuôn mặt lại đeo mặt nạ bằng đồng xanh, dưới mặt nạ là đôi mắt rung động lòng người, dường như có thể nói chuyện, hơn nữa đều là lời tâm tình mật ngọt.
- Vì sao danh y Diên Khang lại đeo mặt nạ, không dám dùng khuôn mặt thật gặp người?
Nôn nóng không nguôi trong lòng Phương Tử Yên biến mất, nàng cười hỏi. Nam nhân đeo mặt nạ đồng xanh kia cũng không giấu diếm, nói:
- Bẩm phu nhân, tướng mạo tại hạ xấu xí, sợ rằng dọa sợ bệnh nhân, che nên phải dùng mặt nạ giấu diếm.