Chương 1784: Che mặt không ai nhận ra ta (2)
Chương 1784: Che mặt không ai nhận ra ta (2)Chương 1784: Che mặt không ai nhận ra ta (2)
Chư tướng lĩnh đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên một người bừng tỉnh, nhanh chóng sai người đi lấy một chiếc thuyền tốc độ cao, đích thân mang qua, vài người nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào.
Tân Mục cười như không cười liếc bọn họ một cái, thản nhiên nói:
- Còn không đi? Ta chuẩn bị che mặt, che mặt rồi thì không phải là Mục Thiên Tôn, mà là một tên cướp dám tiêu diệt cả Âm Thiên Tử.
Mấy vị tướng lĩnh kia tháo chạy.
Năm người leo lên chiếc thuyền tốc độ cao, đồ tể nhìn quân đội của Bắc Thiên Minh Đô rút lui. Chỉ thấy mặc dù đại quân Minh Đô này đang rút lui, nhưng thế trận không hề loạn lên chút nào, bố cục có tính toán, cho dù rút lui cũng lộ ra thế công thủ biến hóa, không khỏi cau mày.
- Âm Thiên Tử khá giỏi về binh pháp trận pháp.
Sắc mặt hắn nghiêm trọng, trâm giọng nói:
- Nếu như Âm Thiên Tử không bị chọc giận hùng hổ đánh tới, mà là điều động đại quân Minh Đô, khởi động trận thế vây bắt chúng ta, chỉ sợ chúng ta chạy không thoát.
Điền Thục, Triết Hoa Lê và Lạc Vô Song đều là tướng lĩnh thống lĩnh đại quân. Lạc Vô Song vốn là thủ lĩnh của Linh Tú Quân, Triết Hoa Lê thì được Duyên Tú Đế Linh Dục Tú trọng dụng, đảm nhiệm chức tướng lĩnh ở Tây Cương. Điền Thục là bốn Thiên Vương dưới trướng Khai Hoàng, nắm giữ đại quân của thời đại Khai Hoàng.
Bọn họ cũng nhìn ra được điểm mạnh của Âm Thiên Tử trong việc cai trị quân, cho nên ai nấy cau mày. Với bọn họ mà nói, sức chiến đấu của một vị Thân Ma Minh Đô thì bé nhỏ không đáng kể, ngay cả những vị thống quân tướng lĩnh trong đó, cảnh giới cao nhất cũng không vượt qua Ngọc Kinh, Lăng Tiêu.
Nhưng khi những Thần Ma này tập hợp lại thành đại quân, được trận pháp thống nhất, như vậy sức mạnh thi triển ra rất kinh khủng!
Tích cát thành tháp, hợp lực một đòn, cho dù là cường giả cảnh giới Đế Tọa cũng không dám trực tiếp đối đầu.
Trong trận chiến Thần Ma quy mô lớn, sức mạnh của trận pháp tuyệt đối không thể coi thường!
- Tương lai nếu như Diên Khang và Thiên Đình khai chiến, người mù nắm giữ thần nhãn sẽ trở thành trụ cột vững vàng.
Đồ tể đứng ở mũi thuyền nhìn Thiên Hà cuồn cuộn chảy xiết ở dưới thuyền, từ tốn nói:
- Thiên Đình có bốn Thiên Vương, bốn Thiên Sư, Tứ Phương Đại Đế, Âm Thiên Tử chỉ là một trong Tứ Đế. Muốn người mù chống lại tồn tại như vậy trên phương diện trận pháp thì cần phải mạnh mẽ thúc giục hắn, khiến trận pháp của hắn nhập đạo càng sâu mới là chính đạo.
Tần Mục đi tới bên cạnh hắn, có lòng đồng cảm, gật đầu nói:
- Cho dù là Mù gia gia hay là Câm gia gia thì ta đều liên tục thúc giục bọn họ, để cho bọn họ cố gắng gấp đôi.
- Ngươi là đồ ăn bám vô liêm sỉ.
Đồ tể liếc hắn một cái, khiển trách một câu, lại quan tâm nói:
- Thương thế sao rồi? Có ảnh hưởng đến trận đánh Huyền Đô hay không?
- Ta đã tu thành cảnh giới Dao Đài Dao Trì của Tổ Đình, bản thân chính là một Dao Trì Dao Hải khổng lồ, trong biển có nguyên dịch Hồng Mông, cho dù là thương thế như thế nào, chỉ cân không phải đạo thương thì đều có thể tự nhiên khỏi bệnh.
Tân Mục cười nói:
- Ngay cả khi tu vi chịu tổn thương cũng có thể khôi phục nhanh chóng.
Đồ tể thấy khí tức của hắn thực sự đang không ngừng khôi phục, tốc độ cũng nhanh đáng kinh ngạc, không giấu được ngạc nhiên, nói:
- Bọn ta đã biết cảnh giới Trảm Thần Đài Tổ Đình có khả năng luyện hóa tà khí cho mình dùng. Cảnh giới Dao Đài Tổ Đình cũng có điểm kỳ diệu ư?
Triết Hoa Lê và Điền Thục cũng tới hỏi thăm điểm kì diệu của Dao Trì, Tân Mục kể lại đoạn thời gian tâm đắc của mình cho bọn họ nghe, mọi người không ngừng hâm mộ. - Ta không có nhiều thời gian, không đo đạc rồi vẽ lại bốn Thiên Môn, Dao Trì Dao Đài và Cửu Ngục Đài, nhưng đám người Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền đang làm những thứ này.
Tần Mục ngẫm nghĩ, nói:
- Cho dù là bọn họ thì cũng cần thời gian một hai chục năm mới có thể vẽ xong tất cả Thiên Môn, Dao Trì Dao Đài và Cửu Ngục Đài. Có điều chỉ cần vẽ ra thì hệ thống tu luyện Thiên Cung sẽ có thay đổi to lớn!
Vẻ mặt Điền Thục nghiêm nghị, nói:
- Đâu chỉ là thay đổi to lớn? Quả thực là thay đổi nghiêng trời lệch đất! Đạo Cảnh và cảnh giới Thiên Cung hòa làm một thể, đây đúng là, đúng là...
Hắn không tìm ra được từ nào có thể hình dung.
Đồ tể nói: - Đạo Cảnh và Thiên Cung kết hợp lại thì tương đương cùng lúc có được đạo hạnh của Khai Hoàng và sức mạnh của Hạo Thiên Tôn.
Tân Mục suy tư nói:
- Có lẽ sẽ còn mạnh hơn chút. Dù sao cũng có thêm một cảnh giới Cửu Ngục Đài, hơn nữa nghe nói cảnh giới Ngọc Kinh Tổ Đình vô cùng nguy hiểm đáng sợ, năm đó ngay cả Thái Đế và Thiên Đế Thái Sơ cũng suýt nữa không thể toàn thân trở ra, đoán chừng chỉ sợ Ngọc Kinh cũng sẽ có thay đổi lớn hơn cảnh giới Ngọc Kinh lúc đầu.
Lạc Vô Song thầm chấn động:
- Ý của ngươi là, tương lai sau khi Đạo Cảnh và hệ thống tu luyện Thiên Cung kết hợp thì có thể còn mạnh mẽ hơn Khai Hoàng và Hạo Thiên Tôn cộng lại rất nhiều?
Tân Mục cảm khái nói: - Đâu chỉ mạnh mẽ hơn rất nhiều? Dù có so với ta cũng không kém bao nhiêu! Đương nhiên là vẫn kém hơn một chút, có điều đã cực kỳ không tâm thường.