Chương 1792: Thiên Sát chém Thiên Cương
Chương 1792: Thiên Sát chém Thiên CươngChương 1792: Thiên Sát chém Thiên Cương
Trên mặt Đế Thanh chỉ còn lại kinh sợ, ngẩng đầu nhìn một bàn tay lớn khó mà hình dung đè lên từng đạo binh Thiên Đạo, ép xuống Thiên Phương Thành.
Bên trong Thiên Phương Thành, cho dù là Thái Dương Thủ Nguyệt Lượng Thủ Tinh Quân hay là dân chúng nữ nhân trẻ nhỏ trong thành, lúc này chỉ có thể ngơ ngác ngẩng đầu lên ngước nhìn bàn tay che hết bầu trời này.
Bàn tay cách bọn họ càng ngày càng gần, tạo thành cảnh tượng giống như ngày tận thế tới, khiến đất đai trong Thiên Phương Thành không ngừng nứt ra, nhà đổ phòng sập, từng mạng sống hóa thành tro bụi dưới sự chèn ép mạnh bạo.
Toà thần thành kiên cố không thể phá vỡ đã nứt ra dưới cỗ uy năng mạnh bạo giống như đồ sứ bị đánh vỡ.
Cỗ sức mạnh này vô cùng cường đại. Mặc dù nó mang theo uy thế ngập trời khiến cho người ta cảm nhận được đại đạo không thể địch nổi, nhưng cùng lúc đó cũng mang theo chút tỉnh tế tỉ mỉ, mưa thuận gió hoà, nắm bắt chính xác từng điểm yếu của mỗi loại đạo binh Thiên Đạo, áp chế từng đạo binh Thiên Đạo.
Thiên Đình hiểu rõ Thiên Đạo như vậy từ lúc nào?
Thật ra Thiên Đình không hề tiến hành vẽ lại nhục thân Thiên Công một cách hoàn hảo, cũng hoàn toàn không chuyển hóa Thiên Đạo thành phù văn thuật số, cho dù nhi tử Thiên Công là Tổ Thần Vương cũng không thể nắm giữ tất cả bí ẩn về Thiên Đạo!
Đế Thanh thầm sợ hãi, vị Hồng Thiên Tôn này là ai?
Cho dù Hồng Thiên Tôn nằm giữ pháp lực mạnh mẽ nhất thế gian thì cũng không thể năm bắt chính xác được điểm yếu của đạo binh Thiên Đạo, dễ dàng đánh bại bốn mươi chín đạo binh Thiên Đạo!
- Đế Thanh! Đưa bọn họ đi đi...
Có người thét lớn về phía hắn:
- Những mầm non bảo vệ Huyền Đô, đưa bọn họ đi!
Đế Thanh mê man nhìn về phía người vừa nói, chỉ thấy nguyên thần của hai ba trăm vị Thái Dương Thủ hiện lên, bảo vệ rất nhiều dân chúng Thiên Phương Thành, chống lại áp lực to lớn từ trên không truyền đến.
- Ngươi ngẩn ra làm gì?
Những vị Thái Dương Thủ bị ép tới hộc máu, la lên:
- Đưa bọn họ đi!
Những dân chúng trong Thiên Phương Thành thấp thỏm lo âu, ánh mắt kinh hoàng mà mong đợi nhìn về phía hắn. Đế Thanh há to miệng, nhưng không phát ra tiếng.
Đi?
Đi đâu?
Hồng Thiên Tôn ra tay thì bọn họ có thể trốn đi đâu?
Ầm!
Một nguyên thân của Thái Dương Thủ nổ tung, lửa trên người cháy hừng hực, chẳng mấy chốc đã bị đốt thành tro bụi. Số lượng Thái Dương Thủ hộc máu càng ngày càng nhiều, tuy nguyên thần bị thiêu đốt, nhưng vẫn chịu đựng áp lực cho đến chết.
Cuối cùng Đế Thanh cũng lấy lại tinh thần, lao xuống từ trên không, chạy về phía những Thái Dương Thủ không kiên trì nổi kia.
- Cảm nhận được sát khí không?
Trên đường xông tới nơi đó, đột nhiên Đế Thanh nhìn thấy Điền Thục và bốn người bịt mặt lướt qua người hắn. Năm người này làm như không thấy hắn mà lấy một loại pháp bảo kỳ dị phóng lên trời, đón lấy bàn tay khổng lồ đang hạ xuống.
Bọn họ không hề coi vị Thiên Vương Minh Đô Điền Thục là người chỉ huy mà coi người trẻ tuổi che mặt chống đối Đế Thanh kia là người chỉ huy. Xung quanh người trẻ tuổi đó đã hình thành một loại lĩnh vực đặc biệt, Tổ Đình mênh mông bắn ra, Tứ Cực Thiên hiện lên, tầng tầng Thiên Cung tạo thành Thiên Đình!
Lúc Đế Thanh lướt qua người bọn họ, chỉ thấy núi sông sừng sững từ trong Tổ Đình nhô lên, Huyền Đô bay lên, U Đô chìm xuống, Nguyên Mộc bên trong Nguyên Giới liên tiếp vươn tán nâng cao chư thiên vạn giới, trông cực kỳ bắt mắt.
Người vừa nói cũng chính là người trẻ tuổi kia. Hồng Thiên Tôn ra tay khiến Huyền Đô tử thương vô số, lúc những người này chết đã bắn ra sát khí vô cùng nồng đậm.
Những ngôi sao xung quanh Thiên Phương Thành sụp đổ, oán niệm của những người chết trên ngôi sao kết hợp với Thiên Đạo của Huyền Đô tạo thành Thiên Đạo chưa từng tồn tại trong bốn mươi chín Thiên Đạo!
Thiên Sát!
Đế Thanh quay đầu nhìn về phía người trẻ tuổi che mặt kia. Chỉ thấy người trẻ tuổi đó vẫn bình tĩnh ung dung, kết thành một loại trận thế kỳ dị với đám người Điền Thục, sau đó trầm giọng nói:
- Thiên Sát cũng là Thiên Đạo, là loại Thiên Đạo thứ năm mươi. Loại Thiên Đạo này tụ sát làm đao, hấp thu sát khí trong Thiên Phương Thành, khiến cho uy lực Đao. Đạo của chúng ta ngang hàng với Trọng Thiên thứ ba mươi mốt. Ngoài ra, Thiên Đạo tăng cường thực lực của chúng ta, khiến uy lực Đao Đạo của chúng ta đạt tới trình độ ba mươi hai Trọng Thiên, thậm chí là ba mươi ba Trọng Thiên.
Đế Thanh nhìn thấy sát khí cuồn cuộn lao đến hệt như huyết long, sau đó điên cuồng chui vào trong cơ thể năm người kia dưới bàn tay đang đè ép xuống của Hồng Thiên Tôn.
- Có bàn tay lớn của Hồng Thiên Tôn bao phủ xuống, đúng lúc có thể che khuất tầm mắt hắn.
Người trẻ tuổi che mặt kia nói:
- Chúng ta chỉ có một đao cơ hội, các ngươi cứ dùng sức, ta dùng đao chém. Một đao đứt tay, chúng ta đoạt lấy đạo binh Thiên Cương, đạo binh Thiên Đạo khác có thể lấy thì lấy, không thể lấy thì lập tức đi ngay, tuyệt đối không ở lại!
Đế Thanh lướt qua thân thể bọn họ, thâm ngỡ ngàng: - Người trẻ tuổi kia là ai?
Hắn không nghĩ nhiều nữa, vừa mới đến bên cạnh những Thái Dương Thủ kia, hẳn lập tức quát lên một tiếng, thi triển toàn bộ pháp lực bảo vệ dân chúng Thiên Phương Thành!
Thiên Phương Thành ầm ầm nổ tung. Dưới sự điều khiển pháp lực của hắn, một mảnh lục địa khổng lồ bên trong thần thành chia lìa thần thành, nhanh chóng bay xuống phía dưới!
- Hồng Thiên Tôn ra lệnh cho đại quân Thiên Đình mở đường, nơi đó chính là cơ hội chạy trốn duy nhất của chúng ta!
Đế Thanh nhanh chóng nói:
- Chúng ta rời khỏi Huyền Đô, tới Nguyên Giới...