Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1753 - Chương 1798: Giai Nhân Trên Sông (2)

Chương 1798: Giai nhân trên sông (2) Chương 1798: Giai nhân trên sông (2)Chương 1798: Giai nhân trên sông (2)

Thiên Phương Thành đã tập hợp lực lượng mạnh nhất Huyền Đô, mà lực lượng của các thần thành khác yếu hơn rất nhiều, cho nên khi đại quân của Thiên Đình đến đây, đám người Tân Mục nhìn thấy từng toà thần thành bị phá hủy dọc đường đi.

Binh lực của những thân thành này khá ít, kém xa Thiên Phương Thành, do đó không cần Thiên Tôn ra tay cũng có thể bị phá huỷ một cách dễ dàng.

Trên đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều Thần Nhân Huyền Đô bị bắt, bị giam trong lồng, những Thần Nhân Huyền Đô này là chiến lợi phẩm của các lộ quân hầu ở Thiên Đình.

Còn những xác chết trôi nổi trên bầu trời sao thì hằng hà sa số, trong số người chết có Thần Ma, nhưng phần nhiều là những sinh linh sống ở Huyền Đô.

Họ là Bán Thân, nhưng cũng có những sinh linh bình thường trong Bán Thần, không thể tu luyện, hoặc khó mà tu luyện đến cảnh giới Thần Chỉ.

Trong đó cũng có vô số sinh linh ở Huyền Đô đã bị bắt, bị áp giải trong khoang thuyền của từng chiếc lâu thuyền. Những Thần Nhân Huyền Đô bị bắt này, hoặc là làm tù binh, hoặc là sẽ trở thành nô lệ của các lộ quân hầu, bị đưa đến nhiều nơi khác nhau hoặc bị bán cho các mỏ ở các chư thiên.

- Huyền Đô cao cao tại thượng năm đó, ai đã từng nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay?

Điền Thục cảm khái nói.

Tốc độ của bọn họ ngày càng nhanh, tránh được đại quân của Thiên Đình, đi về hướng Thiên Công ở Huyền Đô. Sát khí Thiên Đạo ngày càng nồng nặc, Thiên Sát ngang tàng như vậy khiến cho Trảm Thân Đài trong Thiên Cung của đám người Tân Mục ngày càng trở nên cường hãn, sát khí biến thành đao, điên cuồng tàn sát bừa bãi trên Trảm Thần Đài.

Mặc dù tu vi của bọn họ đã được nâng cao, nhưng tâm trạng của năm người họ đều rất nặng nề.

Thiên Sát càng mạnh, có nghĩa là số lượng Thần Thánh và sinh linh ở Huyền Đô tử nạn càng nhiều.

- Sát khí ngưng tụ sẽ hình thành nên đạo binh Thiên Đạo thứ năm mươi sao?

Đồ tể lẩm bẩm hỏi.

- Sẽ không, Tường Thiên Phi sẽ mang thánh địa của Tổ Đình đến Trảm Thần Đài, quét sạch sát khí Thiên Đạo.

Hai mắt Tần Mục lóe sáng, nói:

- Thái Đế sẽ không bỏ qua cơ hội có thể khiến cho Trảm Thân Huyền Đao trưởng thành!

Đột nhiên tiếng đàn vang lên, không gian nhanh chóng rung động. Tân Mục khẽ giật thót, nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một giai nhân bất ngờ bay qua Thiên Hà, phía sau là bóng dáng của Hỏa Thiên Tôn.

Một tay Hỏa Thiên Tôn cầm Tổ Địa Đạo Hỏa, còn trên đầu hắn đội tế đàn Đạo Hỏa chín tầng vô cùng to lớn, tiến lên phía trước, cơ thể cường tráng, đuổi theo Nguyệt Thiên Tôn.

- Không biết còn có cơ hội tính kế Hỏa Thiên Tôn hay không?

Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên hơi chột dạ, vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy tay áo phấp phới, bồng bềnh, vội vã bay tới của Hồng Thiên Tôn.

- Chúng ta đi thôi! Tân Mục tung người bay lên, đang định sử dụng thân thông Không Gian mang bốn người bọn họ trốn khỏi Hồng Thiên Tôn, đột nhiên chỉ thấy một bầu trời đây sao bất ngờ xuất hiện ở Huyền Đô.

Lúc đầu bầu trời đây sao đó chỉ là một hành tinh nhỏ bé, sau đó xoay vòng lớn dần, thần thức mênh mông tưởng tượng trong Huyền Đô, từ giả thành thật, khiến cho từng ngôi sao to lên, vắt ngang giữa Hồng Thiên Tôn và đám người Tần Mục.

- Lãng Uyển Thần Vương!

Hồng Thiên Tôn bật cười, bay vút lên qua bầu trời đầy sao, nhưng chỉ thấy một ngôi sao trên bầu trời đầy sao đột nhiên biến đổi thành một chư thiên, khiến hắn trở tay không kịp mà thâm nhập vào giữa chư thiên đó.

- Tự cho là thông minh.

Hồng Thiên Tôn cười, nhún người, nhảy ra khỏi chư thiên đó, cả người xuyên qua từng ngôi sao, nhưng hắn vừa mới nhảy ra khỏi chư thiên này thì đã thấy bản thân đang ở một chư thiên khác.

Từng chư thiên giống như tranh trong tranh hoa trong hoa, lớp này chồng lớp khác, lớp này bao phủ lớp khác.

Tân Mục nhìn thấy Hồng Thiên Tôn bị mắc kẹt, tâm trạng thả lỏng, nhìn về phía nơi xuất phát của thần thức, chỉ thấy Lãng Uyển Thần Vương đang đi trên Thiên Hà vắng vẻ, ánh sao như hoa đang di chuyển dưới chân nàng.

Nàng đi đến đâu, đại quân Thiên Đình ngừng đánh trống trận, bỏ binh đao xuống, ngẩn người nhìn nàng. Đợi đến sau khi nàng đi khỏi, bọn họ hệt như tỉnh dậy từ một giấc mộng, cuộc giết chóc lại bắt đầu.

Tân Mục nhìn giai nhân trên sông, giai nhân nhìn hắn, vẫy tay chào.

Tân Mục mỉm cười, vẫy tay với Lãng Uyển, sau đó rời đi với đám người đồ tể và Điền Thục.

Chân trước vừa mới bước đi, hắn đã nhìn thấy một nam nhân cao lớn thô kệch vạm vỡ phóng như bay ở phía sau, giãm lên Thiên Hà lao đến, bất ngờ tập kích Lãng Uyển, đó chính là vị Thiên Tôn thứ mười một Thạch Kỳ Lat

Đại quân Thiên Đình sẽ bị mê hoặc trước vẻ đẹp của Lãng Uyển Thần Vương, nhưng Thạch Kỳ La thì không!

Lãng Uyển Thần Vương không dám tranh đấu với hắn, lập tức trốn qua Hư Không tầng thứ ba mươi lăm. Thạch Kỳ La gào thét lao về phía trước, nhưng không thể xông tới Hư Không tầng thứ ba mươi lăm, không biết làm sao nên chỉ có thể thở dài.

Nhưng lúc này, Hồng Thiên Tôn đã thoát khỏi vây khốn, đánh một quyền vào Hư Không tâng thứ ba mươi lăm. Sức mạnh của hẳn cuồn cuộn ngất trời, vượt qua cả Thạch Kỳ La, Lãng Uyển trốn vào Hư Không tầng thứ ba mươi lăm cũng không an toàn.
Bình Luận (0)
Comment