Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1752 - Chương 1797: Giai Nhân Trên Sông

Chương 1797: Giai nhân trên sông Chương 1797: Giai nhân trên sôngChương 1797: Giai nhân trên sông

Đám người đồ tể rời đi, bỏ lại dân chúng và Thái Dương Thủ của Huyên Đô. Một lúc sau, dân chúng bắt đầu xuất phát, tiến đến Nguyên Giới, trong lòng ai cũng đều lẫn lộn cảm xúc.

Bọn họ sẽ định cư ở Nguyên Giới, còn những câu chuyện của Tần Mục, đồ tế, Triết Hoa Lê, Lạc Vô Song và Điền Thục, có lẽ bọn họ sẽ lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Triết Hoa Lê chậm rãi thở ra một hơi dài, nhìn Tân Mục, cười nói:

- Sau khi trút giận một phen, trong lòng ta đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi. Mục Thiên Tôn, ngươi là người lương thiện...

Hắn nhanh chóng nói thêm:

- Trong lòng ta ngươi là một người lương thiện. Ngươi chỉ gian xảo và xảo quyệt với kẻ thù mà thôi, nhưng đối với người của bản thân, đối với người bình thường, ngươi lại rất lương thiện, hoàn toàn không nhẫn tâm làm tổn thương người của bản thân, làm tổn thương người bình thường, thậm chí ngay cả một câu nói hơi nặng nề cũng không tình nguyện nói. Ta không giống ngươi.

Hắn hăng hái, nói lớn:

- Ta có lời thì cần phải nói, có oan ức thì cần phải trút ra! Ta đã làm việc tốt, ta sẽ giương oai. Ta không thể để cho người tốt chịu oan ức, cũng không thể để cho người xấu nghênh ngang! Bọn khốn nạn này quá giày vò người tốt! Trên người kẻ bại hoại có đủ thứ tính xấu, nhưng cho dù chỉ tốt một chút thôi cũng sẽ được bọn họ tuyên dương; trên người của người tốt có đủ thứ tính tốt, chỉ cần có một khuyết điểm cũng sẽ bị bọn họ mắng chết! Lão tử chỉ không thể chịu được khi nhìn thấy những điều này! Điền Thục ha hả cười nói:

- Yêu Đao Triết Hoa Lê, suy nghĩ thông suốt, hoa lệ vô song như đao!

Triết Hoa Lê siết chặt Yêu Đao Long Nha trên lưng, thoải mái cười nói:

- Ta chỉ không muốn bằng hữu mà ta tôn trọng phải mang tai tiếng mà thôi. Tần giáo chủ, Mục Thiên Tôn, cầm thú, Tần Xích Xích, Mục tặc, cho dù gọi hắn như thế nào, hắn cũng là bạn của ta, là người mà ta tôn trọng. Trên người hắn có đủ các loại tật xấu, nhưng phải trái rõ ràng, hắn chưa từng làm sai điều gì!

Vành mắt của Tâm Mực đỏ hoe, nhưng lại cười.

Lạc Vô Song mỉm cười, nói:

- Đồ đệ của ta...

Hắn nhanh chóng nói thêm:

- Đã từng. Đồ tể nhìn hắn, nói:

- Đã từng là đồ đệ của ngươi, nhưng lại học khuôn phép từ ngươi, sau này theo ta học một thời gian mới học tốt được như vậy.

Sắc mặt Lạc Vô Song tối sầm lại, không nói nữa.

Tân Mục mỉm cười nhìn bọn họ, những người này đều là bằng hữu của hắn, một trong số đó còn là trưởng bối của hắn, nhưng bọn họ lại giống như cố vấn và bằng hữu có thể khuyên can hơn, có được những bằng hữu như vậy, thật sự là một may mắn vô cùng lớn!

Tu vi của hắn đang nhanh chóng hồi phục, Dao Đài của Tổ Đình và cảnh giới Dao Đài trong các đại Thiên Cung khiến cho tu vi của hắn khôi phục nhanh chóng một cách đáng kinh ngạc.

Đương nhiên, hiện tại tu vi của hắn quá thâm sâu, cho dù tốc độ hồi phục rất nhanh thì cũng phải mất vài ngày mới có thể hồi phục lại được trạng thái đỉnh cao.

Tân Mục lấy linh dược được lấy từ Tổ Đình ra, luyện chế cho bản thân một viên linh dược, nhanh chóng hồi phục nguyên khí, tiến hành cùng một lúc để tránh Hồng Thiên Tôn tìm đến sẽ không thể chạy trốn.

Hồng Thiên Tôn khao khát có được đạo binh Thiên Cương. Trong bốn mươi chín món đạo binh Thiên Đạo, cho dù hắn có được bốn mươi tám món trong số đó, nếu không có đạo binh Thiên Cương thì những đạo binh Thiên Đạo này chẳng qua chỉ là từng món bảo vật có sức mạnh cường đại mà thôi.

Chỉ khi có được đạo binh Thiên Cương, hắn mới có thể hợp nhất sức mạnh của những đạo binh này, biến chí bảo Thiên Đạo thành thứ có sức mạnh vĩ đại nhất!

Đây là món chí bảo mạnh hơn chí bảo Thiên Đạo do Tổ Thần Vương luyện chế không biết bao nhiêu lân!

- Cho nên Hồng Thiên Tôn sẽ không truy sát đám người Huyền Đô kia, mà sẽ đuổi theo chúng ta.

Ánh mắt Tân Mục lóe lên, năm người cùng bay về hướng Thiên Công.

Thiên Công hùng vĩ đến mức khó có thể nhìn thấy được toàn cảnh. Trên đường đi, bọn họ nhìn thấy nhiều thần thành hơn, có bốn mươi chín toà thần thành có quy mô khá lớn ở Huyền Đô được đặt theo tên của bốn mươi chín Thiên Đạo.

Vào thời đại Thái Cổ, những thần thành này được xây dựng xung quanh Thiên Hà, vô cùng cổ xưa.

Thời đại Long Hán, Thiên Đình thành lập, điều chỉnh lại Thiên Hà chảy qua từ Nam Thiên Môn, thế nhưng dòng chảy của Thiên Hà cũng không thay đổi nhiều.

Tuy nhiên vào giai đoạn trung và hậu kỳ của thời đại Long Hán, Thiên Đình chuyển ra khỏi Nguyên Giới khiến Thiên Hà thay đổi dòng chảy, không còn dấu tích gì của Thiên Hà trong Huyền Đô, chỉ còn sót lại bốn mươi chín toà thần thành và dòng chảy cũ của Thiên Hà.

Nhưng hôm nay, Thiên Hà đã quay trở lại vị trí cũ của nó, trong dòng chảy cũ chứa đứng nước sông dâng trào ồ ạt và tỉnh quang chiếu rọi lẫn nhau của Huyền Đô, trông cực kỳ rực rỡ chấn động lòng người.

Nhưng mà những gì những gì nó đem lại lần này lại là sát ý!

Thiên Phương Thành tráng lệ nhất đã bị phá hủy, bởi vì nơi đó là cửa ải để chống lại đại quân Thiên Đình, Thiên Hà chảy vào Huyền Đô từ nơi đó, Thiên Phương Thành tương đương với cửa vào vào Huyền Đô.

Đế Thanh dẫn theo đại quân Thiên Đình đến đó chặn đánh cũng chính vì Thiên Phương Thành vô cùng quan trọng.
Bình Luận (0)
Comment